Edt: Mítt
~~~~~~~
Không trung vẫn như cũ là màu xám mênh mông, núi rừng yên tĩnh không tiếng động.
Lúc này Bell đã biến trở về hình người, hắn rốt cuộc an tĩnh lại, cả người trầm mặc đứng ở phía sau Tô Vãn và Tô Duệ, nhắm một đôi mắt, hình như đang cảm nhận cái gì đó.
Một trận gió nhẹ từ trong rừng thổi qua, trong không khí mang theo hơi thở hủ bại nhàn nhạt đến không thể phát hiện.
Đây là……
Tô Duệ và Tô Vãn liếc mắt nhìn nhau một cái, hai người đều bắt đầu âm thầm đề phòng.
“Không xong!”
Lúc này, Bell bên cạnh cũng hoảng loạn mở hai mắt, hắn cảm giác được, cái loại hơi thở này.
“Đi mau! Nơi chúng ta xâm nhập là Tử Linh chi lâm thâm tầng vực sâu!”
Nghe Bell nói, Tô Vãn lập tức lấy ra một quyển trục di động nháy mắt cuối cùng, chỉ là không đợi cô niệm chú ngữ phát động, quyển trục trên tay cô lại đột nhiên bốc cháy lên, ngọn lửa màu trắng, lộ ra hơi thở lạnh lẽo quỷ dị.
“Đi!”
Tô Duệ bước một bước xa vọt tới phía trước, ở nháy mắt ba người động lên, mặt cỏ bằng phẳng đột nhiên kịch liệt đong đưa, từ những bùn đất mang theo cỏ dại màu đen, vươn từng cánh tay tái nhợt, bàn tay toàn xương mang theo móng tay bén nhọn sắc bén.
Phóng mắt nhìn đi, khắp núi rừng, đầy đất đều là tay quỷ, bọn họ lay động, từng chút chui từ dưới đất lên.
Đây tuyệt đối so với tang thi mạt thế càng thêm làm người ta chấn động!
Từng khối thi thể hư thối tản ra mùi tanh tưởi, bộ mặt hoàn toàn thay đổi, dần dần từ bùn đất bò ra, bọn họ lung lay, nháy mắt, liền đem ba người Tô Duệ bọn họ tầng tầng vây quanh!
“Đờ mờ, thật ghê tởm.”
Bell một bên sắc mặt biến đổi, vừa nói hắn một bên từ nhẫn không gian móc ra ma pháp trượng của mình.
“Địa ngục chi liên!”
Hỏa xà màu đỏ bay múa ra. Dưới ánh lửa đầy trời, những thi thể lung lay đó bắt đầu không ngừng kêu rên, tiếng thét chói tai kia cắt qua đỉnh núi truyền tới địa phương rất xa.
Những âm thanh đó……
Tô Vãn nhạy bén cảm giác được những tiếng thét chói tai đó không phải kêu rên bình thường, bọn họ hình như đang truyền tin tức đến nơi xa nào đó!
Đang cầu cứu sao? Tô Vãn lập tức từ trong lòng ngực mình móc ra mấy tờ bùa chú ma pháp, ngay sau đó điểm lên trước người mình, những ma pháp phù đó lập tức hóa thành điểm điểm ánh sáng chìm vào hư không, sau đó khắp khu vực trên không lập tức hình thành một cái vòng tròn ma pháp trong suốt, ngăn cách với ngoại giới!
Ma pháp phòng hộ!
Bell sai biệt liếc mắt nhìn Tô Vãn một cái.
“Ngươi là luyện kim thuật sĩ?”
Từ lúc bắt đầu thời điểm Tô Vãn giống như không cần tiền nháy mắt đào ra di động phù, Bell cũng đã hoài nghi, hiện tại thấy cô thế nhưng có thể đem ma pháp bùa chú vận dụng thuần thục như thế, hắn nhịn không được kinh ngạc truy vấn một câu.
Tô Vãn nghe Bell hỏi, cô cũng không có trả lời hắn, ngược lại còn hơi giương cằm lên, dùng ánh mắt ý bảo Bell chú ý phía sau.
Phía sau, ách?
Bell vừa xoay đầu, liền nhìn thấy phía sau mình có một khối hủ thi ghê tởm!
Thật ghê tởm, thật ghê tởm!
Ở thời điểm Bell phun tào, một đạo kiếm quang hiện lên, Tô Duệ đã đem hủ thi trước mắt hắn một kiếm bổ ra hai nửa, chất lỏng màu u lục kia vẩy ra ngoài, bắn đầy một thân Bell.
Bell:……
“A!”
Trong vòng tròn ma pháp phòng hộ truyền ra tiếng thét chói tai kinh thiên động địa của người nào đó!
“Rống!”
Đáp lại hắn lại là tiếng rống từ một phương hướng khác truyền đến, càng thêm kinh người.
Đây là……
Địa Ngục Thi Vương!
Xuyên thấu qua vòng tròn phòng hộ trong suốt, Tô Duệ ngưng ánh mắt nhìn thân ảnh thật lớn đi nhanh mà đến từ nơi xa, mỗi một bước đi của hắn, toàn bộ đỉnh núi đều đang đong đưa, vô số cây cối đã bị bàn chân thật lớn của hắn dẫm đoạn.
“Nơi này làm sao sẽ có thứ này?”
Lúc này Bell cũng sợ ngây người, hắn ngơ ngác nhìn thân hình Địa Ngục Thi Vương thật lớn kia, ở đầu vai nó hình như còn ngồi hai thân ảnh.
Đó là…
Nam nhân mặc pháp bào màu đen ngồi ngay ngắn ở trên đầu vai địa ngục thi vương, vành nón màu đen che đậy dung mạo của hắn, chỉ lộ ra một cái cằm gầy ốm trắng nõn. Ở trong lòng ngực hắn có yêu nữ vực sâu vô cùng xinh đẹp như chim nhỏ nép vào người.
Tử Linh…… Pháp sư.
Theo bọn họ đến gần, Bell ngửi được trên người nam nhân kia truyền đến hơi thở tử vong cùng hủ bại nồng đậm.
Thì ra, phiến hủ thi trong rừng
Tử Linh này đều là thuộc hạ của hắn sao?
Ở thời điểm Bell vẻ mặt trịnh trọng, Tô Duệ một bên lại chậm rãi thu hồi trường kiếm của mình, sắc mặt có chút vô ngữ nhìn phong cách lên sân khấu của tổ hai người này.
“Là Đinh Giai Giai.”
Tô Duệ lúc này đã dùng tinh thần lực giao tiếp với Tô Vãn.
A, nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn cũng nhịn không được liếc mắt nhìn Đinh Giai Giai một cái, ừm, không sai, cô nhớ rõ Diệp Hân đã nói qua thân phận của Đinh Giai Giai ở thế giới này hình như chính là một yêu nữ vực sâu.
Đương nhiên cô ấy cũng không phải là yêu nữ bình thường, cô ấy thuộc về yêu nữ vực sâu biến dị, có được lực công kích vô cùng cường đại.
Ở thời điểm Tô Vãn nhìn chăm chú vào Đinh Giai Giai, Đinh Giai Giai dựa vào trong lòng ngực nam nhân cũng đang nhìn Tô Vãn và Tô Duệ ——
Đờ mờ! Đó không phải là nam thần của bổn bảo bảo sao?
Tuy rằng Đinh Giai Giai trước nay chưa thấy qua Tô Duệ, nhưng cô ở trên thị trường tiêu không ít tích phân, mua sắm rất nhiều tư liệu cá nhân về Tô Duệ, bên trong tự nhiên bao gồm bộ dạng của hắn.
Nếu nam thần đã tới, như vậy vị ma mị bên người hắn nhất định là Tô Tiểu Vãn rồi?
Tưởng tượng đến đây, Đinh Giai Giai lập tức dựa vào bên tai nam nhân của mình nói nhỏ vài câu, sau đó tất cả hủ thi chung quanh đều an tĩnh lại, hơn nữa ngoan ngoãn về dưới nền đất tiếp tục hôn mê, ngay cả địa ngục thi vương vừa mới kêu gào lợi hại nhất lúc này cũng an tĩnh giống một đứa trẻ ngoan.
Tô Vãn phất phất tay, triệt hạ ma pháp phòng hộ, sau đó cô tiến lên một bước nhìn chăm chú vào đôi mắt Đinh Giai Giai, dùng tinh thần lực giao tiếp với cô ấy.
“Đinh Giai Giai, tôi là Tô Vãn, hiện tại tôi tên là Tô, tình huống bên cô như thế nào?”
Tô?
Nghe Tô Vãn nói, ánh mắt Đinh Giai Giai chợt lóe, trách không được Tô Vãn có tạo hình mị tộc vực sâu, thì ra cô ấy chính là Tô điện hạ khổ bức kia!
“Tô, là ngươi sao?”
Lúc này, Đinh Giai Giai bỗng nhiên từ trên đầu vai Địa Ngục Thi Vương nhảy xuống, ba bước thành hai đi đến trước người Tô Vãn, giơ tay liền ôm lấy thân thể nhỏ nhắn mê người của Tô Vãn: “Ta là Shirley! Đã lâu không gặp!”
Shirley, nữ vương tương lai của vực sâu.
Thấy Đinh Giai Giai vừa gặp mặt liền mở ra hình thức ảnh hậu, Tô Vãn cũng chỉ là vẻ mặt mừng rỡ như điên cho cô ấy một cái ôm lâu ngày gặp lại.
Ôm Tô Vãn xong, Đinh Giai Giai lại cười tủm tỉm đi tới trước người Tô Duệ: “Vị này nhất định là…… Lam Mạt đúng không? Mấy ngày này vất vả cho ngươi vẫn luôn giúp ta chiếu cố Tô.”
Nói xong Đinh Giai Giai mở ra hai tay liền muốn ôm Tô Duệ, lại bị Tô tướng quân một cái lắc mình né tránh.
“Không cần khách khí, chiếu cố cô ấy là trách nhiệm của ta.”
Tô Duệ vẫn như cũ sắc mặt như thường nhìn Đinh Giai Giai, ngữ khí cũng không nóng không lạnh.
Ừm hừ, nam thần chính là có cá tính.
Đinh Giai Giai cũng không buồn bực, cô cười sáng lạn với Tô Duệ, sau đó thời điểm nhìn Bell ở bên cạnh Tô Duệ, ánh mắt Đinh Giai Giai lập tức trở nên hoài nghi.
“Không biết vị tiểu soái ca này xưng hô như thế nào? Ngươi cũng là bạn của Tô và Lam Mạt sao?"
~~~~~~~
Mấy hôm nay ta sẽ vừa edit vừa up bộ này cho xong TG18. 2 bộ kia nàng nào đang hóng thì thông cảm chờ ta thêm một ít thời gian nha.. Yêu các nàng ????????????????