Edit: Vân Hinh Du
"A, tôi sẽ sợ tên kia sao." Lăng Vân Tiêu mặt đầy cao lãnh, phun ra lời nói khinh miệt, "Cậu nói xem trước nên lấy chân nào của hắn?"
Bác sĩ Trần sau lưng phát lạnh, anh biết người trước mặt có bao nhiêu đáng sợ, chỉ cần bị hắn chú ý, hắn có một trăm loại phương pháp làm người sống không bằng chết.
Lăng Vân Tiêu không nói thêm gì, hắn đến thư phòng làm việc, hắn vẫn không yên tâm về cô gái đang sinh bệnh.
Hạ Tịch Nhan lần nữa tỉnh lại, đã là 4 giờ chiều, cô theo bản năng duỗi tay sờ sờ cổ, không có chạm vào vòng cổ, cô vui mừng nhảy xuống giường, chạy ra phòng.
Biệt thự rất lớn, có vẻ thực quạnh quẽ.
Hạ Tịch Nhan đi dạo một vòng, cũng chưa thấy được Lăng Vân Tiêu.
Hảo cảm tăng, tâm tình tốt, đã muốn ăn trở lại.
Hạ Tịch Nhan đến tủ lạnh tìm đồ ăn, cô uống một ly sữa bò, dùng một chén con chứa đầy cà chua bi.
Cô vừa ăn, dựa theo ký ức nguyên chủ tìm được thư phòng của Lăng Vân Tiêu.
Khi cô đẩy cửa đi vào, Lăng Vân Tiêu đang nghiêm túc làm việc.
Hạ Tịch Nhan đi vào, cô trộm đi tới bên cạnh Lăng Vân Tiêu xem máy tính trước mặt hắn.
Nàng cầm lấy một quả cà chua bi nhét vào trong miệng, nhìn một hồi lâu, tỏ vẻ xem không hiểu những cái đường cong đỏ đỏ xanh xanh đó.
Kết quả cắn quá dùng sức, nước trái cây trong miệng bắn ra, bay đến trên mu bàn tay của Lăng Vân Tiêu.
Lăng Vân Tiêu đang chuyên tâm làm việc bị hành động của Hạ Tịch Nhan cắt ngang, dừng công tác, nhìn về phía Hạ Tịch Nhan.
Hạ Tịch Nhan sợ tới mức thiếu chút nữa đem quả cà chua trong miệng nuốt xuống.
"Đã đói bụng?" Lăng Vân Tiêu nhìn Hạ Tịch Nhan, nhàn nhạt nói một câu.
Hạ Tịch Nhan gật gật đầu, vì lấy lòng hắn, cô từ trong chén lấy ra một quả cà chua bi đưa tới trước mặt Lăng Vân Tiêu, "Cho anh."
Lăng Vân Tiêu cau mày nhìn quả cà chua trước mắt, loại quả này hắn chỉ dùng để trang trí bò bít tết, chưa bao giờ ăn qua.
Hạ Tịch Nhan thấy hắn nhíu mày, cho rằng hắn không muốn ăn, thu hồi tay.
Tay cầm quả cà chua của cô đã bị Lăng Vân Tiêu một ngụm ngậm lấy.
"......" Hạ Tịch Nhan.
Cô đỏ bừng đầy mặt thu hồi tay, cô vừa rồi ăn cà chua đã liếm ngón tay một chút, hắc hóa đại Boss là ăn nước miếng của cô sao.
Hắn biết khẳng định sẽ băm tay cô đi.
Hạ Tịch Nhan đem tay giấu ở phía sau.
Lăng Vân Tiêu vẻ mặt bình tĩnh mà thu thập văn kiện trên bàn sách, đứng lên, "Anh đi nấu cơm cho em."
"Vâng vâng." Hạ Tịch Nhan đối Lăng Vân Tiêu cười cười, che dấu tiểu bí mật trong lòng.
Chuyện trên ngón tay có nước miếng