Edit: Vân Hinh Du
Lăng Vân Tiêu khuôn mặt thâm trầm tiến lên phía trước.
Khi Hạ Tịch Nhan nhận định Lăng Vân Tiêu là vì nữ chủ mà chủ trì công đạo, bàn tay to của Lăng Vân Tiêu bắt lấy cánh tay nữ chủ, dùng sức vung, "Cút."
Hạ Tịch Nhan trong lòng ấm áp, thì ra hắn đang che chở cho cô.
Lưu Hân lui về phía sau vài bước mới đứng vững thân thể, hai mắt cô ta rưng rưng, trên mặt hiện lên nhu nhược, "Anh là ai, sao lại có thể thô lỗ như vậy, cô ấy đụng phải tôi, tôi chỉ muốn cô ấy xin lỗi một tiếng."
Vì cái gì Hạ Tịch Nhan có loại ảo giác nữ chủ là bạch liên hoa.
"Cô bị sa thải, ngày mai không cần tới làm nữa." Lăng Vân Tiêu lạnh lùng mở miệng.
"Anh là ai, sao có thể lấy lý do sa tôi để thoái thác đi chứ!" Lưu Hân đầy mặt phẫn nộ, bất mãn mà kêu.
"Công ty là của hắn, hắn đương nhiên có thể sa thải cô." Hạ Tịch Nhan nghe được tin tức nữ chủ sắp phải rời đi, cô vui vẻ trong lòng, đối với chuyện công lược của cô không thể nghi ngờ là chuyện tốt.
Lưu Hân không hề ủy khuất, lau đi nước mắt, cô ta tiến lên ôm chặt cánh tay Lăng Vân Tiêu, đại đại hung khí dính sát vào Lăng Vân Tiêu, trên mặt trắng nõn nổi lên đào hồng, "Anh không thể sa thải tôi, việc làm này đối với tôi thật sự rất quan trọng, chỉ cần anh không từ chối tôi, anh đối với tôi làm cái gì, tôi đều sẽ không phản kháng."
"......" Hạ Tịch Nhan khóe miệng trừu trừu.
Cái gì gọi là anh làm gì với tôi, tôi đều sẽ không phản kháng a!
Nữ chủ là đang cầu quy tắc ngầm hả!
Nói tốt nữ chủ hồn nhiên thiện lương đâu! Hệ thống rác rưởi nhà cô quả nhiên không thể tin tưởng.
Lăng Vân Tiêu trong mắt tất cả đều là chán ghét, khuôn mặt hắn đen lại, lạnh lùng a một tiếng, một mặt quỷ súc chạy ra tới, hắn một tay bóp lấy cổ Lưu Hân, "Chỉ bằng cô, lớn lên xấu như vậy, còn muốn tôi ngủ với cô, cô biết hậu quả khi vũ nhục tôi sẽ như thế nào không!"
Gương mặt hồng đào của Lưu Hân trở nên trắng bệch, luyến mộ trong mắt cũng bị sợ hãi bao trùm, cô ra sức giãy giụa.
Nhìn Lăng Vân Tiêu bóp cổ nữ chủ, Hạ Tịch Nhan mới phát hiện lực đạo mà trước kia Lăng Vân Tiêu dùng để bóp cổ cô là đã kiềm chế lắm rồi.
Mắt thấy nữ chủ chớp mắt liền sắp ngất, Hạ Tịch Nhan vội vàng tiến lên ngăn cản Lăng Vân Tiêu.
Cô chỉ là tới công lược, không nghĩ tới muốn tánh mạng nữ chủ!
"Vân Tiêu ca, mau buông tay, buông tay, cô ấy sắp tắt thở rồi." Hạ Tịch Nhan tiến lên kéo cánh tay đang bóp chặt nữ chủ của Lăng Vân Tiêu lại.
Lăng Vân Tiêu thấy sốt ruột trên mặt Hạ Tịch Nhan, hắn buông