Edit: Vân Hinh Du
"Em không còn thích hắn?" Lăng Vân Tiêu trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Hạ Tịch Nhan.
"Hắn lừa gạt cảm tình của em, tên kia chỉ vì muốn đối phó anh, mới làm ra vẻ rất tốt với em, em sao có thể còn thích hắn." Tuy rằng Hạ Tịch Nhan rất muốn nói tra nam kia không phải gu của cô, nhưng nghĩ đến nguyên chủ đối với tra nam lưu luyến si mê, chỉ có thể sửa miệng ra vẻ thương tâm.
"Một lần cuối cùng, em vì người kia thương tâm, về sau người kia chỉ là người xa lạ." Lăng Vân Tiêu bá đạo mà ra lệnh cho Hạ Tịch Nhan.
"Được." Hạ Tịch Nhan ngoan ngoãn gật gật đầu, chỉ cần anh không lộ ra bộ mặt quỷ súc, cái gì cũng dễ nói.
"Đinh!
Nam chủ trước mắt độ hảo cảm: 58,
Giá trị hắc hoá: 50%,
Ký chủ bổng bổng đát, tiếp tục cố lên."
Tuy rằng hảo cảm không có tăng nhiều, nhưng mà giá trị hắc hóa đã khôi phục lại giá trị ban đầu, có nghĩa là cô sẽ không gặp nguy hiểm nữa, Hạ Tịch Nhan rất vừa lòng.
Hạ Tịch Nhan đứng ở biệt thự cửa nhìn một đám bảo tiêu cường tráng, uy nghiêm mà mở miệng, "Ngày đó là ai nhìn thấy tôi té xỉu ở ban công, gọi điện thoại cho Vân Tiêu ca?"
Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng có một thanh niên đứng dậy.
"Điện thoại là anh gọi?" Khuôn mặt Hạ Tịch Nhan nghiêm túc.
Thanh niên kia gật gật đầu.
Hạ Tịch Nhan đi qua đi, "Đưa tay qua đây."
Thanh niên nghe lời vươn tay ra cho Hạ Tịch Nhan.
Hạ Tịch Nhan từ trong túi lấy ra một bao lì xì lớn, nhét vào tay người đàn ông, "Đây khen thưởng cho anh, về sau tiếp tục cố gắng."
Cố lên thần trợ công của cô!
"......" Thanh niên cầm bao lì xì trong tay không biết nên cố gắng thêm cái gì.
"Đi giúp tôi mua những thứ trong đây, tôi muốn trổ tài." Hạ Tịch Nhan vỗ vỗ vai thanh niên.
"Được......!Không thành vấn đề." Nam tử giống như đã chịu kinh hách, nói chuyện đều có chút không lưu loát.
Vì xoát hảo cảm, Hạ Tịch Nhan cũng liều mạng, đi vào bếp.
Nhà bếp phát ra một tiếng vang lớn, một đám khói đặc từ trong bếp bay ra.
"Khụ khụ......" Hạ-mém nữa là thiêu rụi nhà bếp-Tịch Nhan chạy ra ngoài.
"Ký chủ, ngươi đây là ở tự sát sao?" Hệ thống thanh âm vang lên.
"Con mắt nào của ngươi