Giản Lục hít một hơi thật sâu, cố dằn lòng bình tĩnh lại rồi nắm lấy áo của chàng trai đang ngả vào lòng mình kéo tới trước mặt, khoảng cách gần tới nỗi chóp mũi hai người sắp chạm vào nhau.
Hynes nhìn cậu không chớp mắt, không hề phản kháng.
Tuy nét mặt Giản Lục vẫn như thường, nhưng y có thể cảm nhận được cảm xúc bị cậu che giấu dưới khuôn mặt lạnh lùng thản nhiên kia, bây giờ hẳn là đang căng thẳng, suy nghĩ này khiến y không kìm được cười tít mắt, vẻ mặt càng rạng rỡ tươi tỉnh.
“Không được hủy diệt thế giới!” Giản Lục nhìn mắt y chằm chằm, nói với giọng nghiêm túc.
“Vì sao? Đây là cách đơn giản, dễ dàng nhất.” Hynes tỏ ra thản nhiên: “Trong cuộc chiến giữa các vị Thần năm xưa, Thần không những bỏ rơi đại lục Olaven mà còn hợp sức làm phép giam hãm đại lục Olaven, cấm cửa đại lục Olaven vĩnh viễn, thủ tiêu mọi cơ hội thành Thần của tất cả các sinh linh trên đại lục. Anh có biết điều này mang đến hậu quả gì không?”
Giản Lục đưa mắt nhìn xuống dưới, sao lại không biết chứ? Trải nghiệm ở rừng Tinh linh đã giúp cậu hiểu rõ việc hệ thống yêu cầu cậu làm có ý nghĩa gì.
Qua Nữ vương Tinh linh, cậu biết cội nguồn sinh mệnh giúp đại lục Olaven tồn tại chính là cây Sinh Mệnh, còn thứ giúp cây Sinh Mệnh duy trì sự sống chính là nước Sinh Mệnh của Thần giới, đó là ân huệ Thần giới ban cho phàm giới. Nhưng từ khi cuộc chiến giữa các vị Thần kết thúc, Thần hợp sức phong tỏa đại lục Olaven, tách riêng đại lục Olaven với rất nhiều các đại lúc khác, khiến đại lục Olaven vĩnh viễn không còn mối liên hệ nào với Thần giới, thậm chí không ban nước Sinh Mệnh cho Nhân giới nữa.
Thần bỏ rơi đại lục Olaven, cây Sinh Mệnh không được tưới bằng nước Sinh Mệnh sẽ dần khô héo, không có cây Sinh Mệnh, đại lục này cũng sẽ diệt vong, sinh linh sống trên đại lục chỉ còn con đường chết.
Vậy nên, nếu không đánh tan quy tắc giam cầm do các vị Thần thiết lập, không lấy được nước Sinh Mệnh, người trên đại lục sớm hay muộn đều bỏ mạng. Nhưng nếu dùng năng lượng của hàng tỉ sinh mệnh để phá hủy quy tắc, những bậc thầy cấp Thánh không những có thể năng cao thực lực mà thậm chí có thể thành Thần, thoát khỏi đại lục trói buộc họ.
Do vậy, thật ra Elvira đang lợi dụng tâm lí khao khát thành Thần của các bậc thầy cấp Thánh, khiến họ hợp tác với cô cùng hủy diệt thế giới để thành Thần. Vào lúc đại lục Olaven bị hủy diệt, quy tắc giam cầm do các vị Thần tạo nên cũng không còn tồn tại, bằng sức mạnh cấp Thánh của mình, họ có thể sống sót khi thế giới bị hủy diệt, đi theo Elvira – người mang Thần lực của Nữ thần Bóng Tối tới Thần giới, tới Thần giới là có thể thành Thần một cách thuận lợi.
Đây là con đường rất nhanh chóng dễ dàng, e là những bậc thầy cấp Thánh kia không cưỡng được sự cám dỗ.
Thực lực giậm chân ở cấp Thánh càng lâu, họ càng hiểu rõ mình gặp phải vấn đề gì, nếu không thành Thần, họ sẽ chết già giống những bậc thầy cấp Thánh khác. Sau khi tu tập tới cấp Thánh, có sức mạnh vô biên và tuổi thọ dài lâu hơn người thường, không ai muốn chết cả.
Chỉ trong giây lát Giản Lục đã hiểu cốt lõi vấn đề, nhưng hiểu là một chuyện, điều này trái ngược với mong muốn ban đầu của hệ thống.
Lúc trước hệ thống chọn cậu, mang cậu tới thế giới này, nhử cậu bằng việc được về nhà là để cậu phá hỏng kế hoạch hủy diệt thế giới của Elvira O’Gorman.
Bỗng, Giản Lục nhớ tới một chuyện, bèn hỏi hệ thống bằng suy nghĩ: [Việc Elvira O’Gorman xuyên không cũng là do Thần làm đúng không?]
Hệ thống giả chết không đáp.
Giản Lục tiếp tục lẩm bẩm: [Một người phàm có thể kế thừa Thần tính của Nữ thần Bóng Tối, nghe đã thấy khó tin, Thần tính đâu phải thứ cho một người trần mắt thịt kế thừa? Nhưng nếu do Nữ thần Bóng Tối chủ động tặng thì lại thành hợp lí, chắc chắn trong đó có thứ gì bảo vệ cô ta, như Thần khí hộ thể chẳng hạn. E là chính Nữ thần Bóng Tối kéo Elvira O’Gorman tới thế giới này, dẫn dắt cô ta đi trên con đường hủy diệt thế giới, mục đích của Nữ thần Bóng Tối là hủy diệt đại lục Olaven…]
[Vậy thì tại sao Nữ thần Bóng Tối lại muốn hủy diệt đại lục Olaven? Hủy diệt đại lục Olaven đem lại cho bà ta lợi ích gì?] Giản Lục tiếp tục phân tích: [Còn nữa, nghe nói mấy năm nay Nữ thần Ánh Sáng ngày càng ít truyền lời ban xuống, thậm chí Giáo hoàng cầu nguyện đủ mọi cách vẫn không có lời ban, dù có cũng chỉ mơ hồ mờ mịt, Giáo Hoàng không thể phân biệt…]
Nói tới đây, Giản Lục khép hờ mắt lại.
Thật ra cậu đã phân tích gần trọn vẹn, mọi chuyện đều có liên quan tới Thần giới, nhưng vẫn không biết ở Thần giới xảy ra chuyện gì khiến Thần phong tỏa đại lục Olaven, không cho phép sinh linh nơi đây thành Thần.
Hynes vẫn đang nhìn cậu, thấy cậu không nói gì, thậm chí còn nhắm mắt lại, y không giận chút nào, ngầm hiểu chắc chắn là cậu đang giao lưu với cái thứ gì không rõ kia. Trước đây y tưởng là Thần, như việc y bắt được Thần cách của Nữ thần Annabis vậy, nhưng không lâu sau đã phủ nhận suy đoán này.
Nếu Thần thoát khỏi thân xác và Thần cách, chỉ còn dạng linh hồn bám vào người Giản Lục, sẽ không thể có được năng lượng thần kỳ kết nối hai thế giới không cùng vị diện bởi lẽ quy tắc của hai thế giới có năng lượng khác nhau sẽ bài trừ lẫn nhau, không thể mở được hành lang không gian giữa hai thế giới, đó là điều mà ngay cả Thần cũng không làm được.
Vậy nó là thứ gì?
Khi Giản Lục mở mắt, Hynes tiến lại gần hôn lên đôi môi lạnh lùng cương nghị của cậu: “Em vẫn ủng hộ hủy diệt thế giới, đây là cách nhanh nhất để vào Thần giới.” Y nói với giọng lạnh lùng, khinh miệt: “Những sinh linh kia có liên quan gì tới em đâu?”
Giản Lục đau đớn nhìn y, xin đừng hắc hóa mà!
Cậu hé miệng muốn nói cho y nghe suy đoán của mình, phát hiện lại bị cấm nói thì mặt mày biến sắc.
Hynes cũng biến sắc theo, những ánh điên cuồng lóe lên trong đôi mắt y, đôi mắt còn bị cảm xúc dữ dội làm đổi thành mày đỏ sậm, y đè mạnh lên người dưới thân rồi cúi xuống hôn, nhìn thẳng vào mắt cậu và hỏi: “Nếu hủy diệt thế giới, anh cũng sẽ chết đúng không? Thứ kia… không cho phép anh sống sót?”
Người Giản Lục cứng đơ, không thể gật đầu hay lắc đầu, cuối cùng chỉ đành nhắm mắt lại.
Hynes thấy vậy thì đã rõ đáp án, bỗng cười khẽ một cách lạnh lùng kỳ quái, ngón tay y nhẹ nhàng mơn trớn ngũ quan tuấn tú của thanh niên dưới thân, dịu dàng nói: “Giản, sao em nỡ để anh chết được? Đến việc biến anh thành con rối không còn ý thức, em còn chẳng nỡ nữa là…”
Y khẽ cảm thán, cúi xuống hôn lên trán người dưới thân, hôn khắp người cậu một lượt như cúng bái vị Thần trong lòng mình, để lại những vệt diễm lệ tươi tắn trên cơ thể hoàn mỹ như ngọc.
Giản Lục vòng tay ôm lấy y, áp sát tai y khẽ gọi một tiếng: “Hynes…” rồi lại không biết nói gì nữa.
Hynes ôm chặt lấy cậu, kề môi bên tai cậu và nói: “Nếu thứ kia không cho anh hủy diệt thế giới thì thôi. Nhưng nó đã chọn anh, vậy hẳn là có cách khác, đừng lo, em sẽ không để anh chết, nếu anh chết, đại lục Olaven cứ chờ bị hủy diệt đi.”
Cái kiểu vô đạo đức quen thuộc này khiến Giản Lục cạn lời, tới giờ cậu
vẫn không rõ Hynes hắc hóa đến mức này là tốt hay xấu, nhưng đã chọn con đường này rồi, cậu chỉ có thể đi tiếp cùng y.
Hai người triền miên một lát, Hynes mới đứng dậy, y đặt một lọn tóc bạc của Giản Lục lên môi, cười nói: “Mộ Thần Andorhal rất thần kỳ, hẳn là còn bí ẩn gì khác, chúng ta đi khám phá bí mật của nó nhé.”
Giản Lục gật đầu, hệ thống đã sắp đặt cho Elvira mở mộ Thần Andorhal, hẳn không chỉ để Elvira O’Gorman phát hiện bí mật của Olaven, quyết định hủy diệt thế giới, mà còn có những thứ khác nữa.
Hynes liếm môi: “Nhưng trước đó phải giải quyết cô ả O’Gorman, tránh trường hợp cô ta lên cơn điên hủy diệt thế giới.”
Thật ra cậu mới là người lên cơn điên đấy Hynes à! Nếu không vì lo cho mạng sống của Giản Lục, chắc chắn tên này sẽ chọn cách vừa nhanh vừa tiện là hủy diệt thế giới rồi ép cậu thành Thần. Không hiểu vì sao Giản Lục lại biết được lựa chọn của Hynes, hẳn đây cũng chính là nguyên nhân hệ thống gắn kết sinh mệnh của cậu với đại lục Olaven.
Hynes nheo mắt, sự tồn tại của đại lục Olaven liên quan đến tính mạng của Giản Lục, vậy y đành phải tìm một cách khác không nhanh và dễ bằng, tuy có lẽ sẽ mất chút thời gian, nhưng không sao, hiện giờ y có rất nhiều thời gian, không giống cô ả O’Gorman kia, sốt ruột không chờ nổi…
Hynes đứng dậy, ra khỏi lều đi tìm Elvira O’Gorman.
Giản Lục lo Hynes giết người tại chỗ, nhưng ngẫm lại thì Elvira được Thần tính của Nữ thần Bóng Tối bảo vệ, có lẽ cô không đánh thắng được Hynes, song Hynes cũng không thể giết cô dễ dàng.
[Hệ thống, có phải mi trọng sinh không? Do thế mới có thể viết tương lai của thế giới này thành một câu chuyện…] Giản Lục bỗng hỏi.
[Không phải!]
Nghe được câu trả lời hiếm có của hệ thống, cảm xúc ban đầu của Giản Lục là ngạc nhiên, không ngờ lại nhận được câu trả lời chính xác từ nó, không khỏi âm thầm bĩu môi. Tất nhiên là hệ thống chưa từng nói dối, bảo nó nói dối thì không đúng. Còn việc hệ thống là cái gì…. theo suy đoán của Giản Lục, nó là một Thần khí vô cùng kỳ diệu hiếm có, song vì thông tin có được còn quá ít nên cậu vẫn chưa khám phá ra mục đích Thần khí làm những chuyện này.
Trong lúc Giản Lục và hệ thống đối đáp xem nó là gì, chợt cảm nhận thấy một năng lượng khủng khiếp xuất hiện bên ngoài, song cậu vẫn dễ dàng nhận ra đó là sức mạnh của Hynes, đang nghi ngờ, hốt hoảng liệu có phải y quyết định ra tay thủ tiêu Elvira không, thì Hynes đã quay về.
Giản Lục nhìn y, không giết Elvira thật đấy chứ?
“Em hỏi nữ thần Annabis rồi, khi mộ Thần Andorhal mở ra, chừng nào oán khí của những vong linh bị giam cầm ở đây chưa tan biến, chừng đó sương mù cũng sẽ không tan, không có thứ gì sụp đổ hay biến mất, chúng ta vẫn còn thời gian. Hynes ôm Giản Lục, trao một nụ hôn dài nóng bỏng rồi mơn trớn khuôn mặt cậu, nói: “Không cần lo về Elvira O’Gorman.”
“Cô ta thế nào?” Giản Lục vội hỏi.
Hynes đột ngột bóp cằm cậu, cúi xuống nhìn cậu, trong đôi mắt thẳm xanh chứa đầy giông bão, giọng nói lại dịu nhẹ: “Anh quan tâm cô ta à?”
Nhận thấy y hắc hóa, Giản Lục giật thót, ngoài mặt vẫn điềm nhiên: “Không, chỉ là vừa nãy anh cảm nhận được sức mạnh của em.”
Đôi mắt dần bình tĩnh lại, bấy giờ Hynes mới nói: “Cô ta là người thông minh, không cần em phải làm gì, tự cô ta sẽ biết lựa chọn.”
Giản Lục ngầm đồng tình với y, nếu Elvira O’Gorman không thông minh, không kiên trì, Nữ thần Bóng Tối đã không chọn cô: “Những người khác thì sao?” Giản Lục hỏi.
Hynes biết cậu hỏi tới những bậc thầy cấp Thánh: “Họ vào đá ảo ảnh rồi, vì em tốt bụng nói trước với họ một tiếng nên họ quyết định tạm thời chỉ quan sát, không hợp tác với Elvira.” Rồi y nở nụ cười dữ tợn khát máu.
Giản Lục chỉ liếc một cái đã câm nín, chắc những người kia ấm ức trong lòng lắm. Tới giờ Giản Lục mới nhận thức rõ về thực lực của Hynes, vỡ lẽ rằng chuyến đi tới phố Bóng Tối tại thành Cabel cũng do hệ thống sắp đặt để cậu tới đón tên này về Thần điện Ánh Sáng.
Nhưng e là lúc đó hệ thống cũng không biết quan hệ của hai tên con trai lại biến thành như này, Giản Lục có thể tưởng tượng ra vẻ ngơ ngác của hệ thống khi Hynes bày tỏ với cậu trong trung tâm rừng Ma của Vùng đất bị lãng quên. Vốn dĩ nó chọn Hynes là vì sức mạnh của Hynes, cuối cùng ai mà ngờ y không kìm chế được, cong mất tiêu, thậm chí vì muốn ép buộc cậu mà phát điên phát rồ, bỏ bê nhiệm vụ.
Nói ra lại thấy đau đầu.
Nhớ tới những chuyện này, khóe miệng Giản Lục giật giật, có cảm giác hệ thống bị Hynes chơi một vố thảm thương, còn mình bị hệ thống chơi một vố thảm thương, nhưng họ đều cam chịu bị chơi, nếu không hệ thống không có cách nào ngăn việc thế giới bị hủy diệt, còn cậu hiện giờ cũng chỉ là một chàng trai bình thường trên trái đất, sau này sẽ kết hôn, sinh con đẻ cái với một cô gái tương xứng, sống một cuộc đời bình thường chứ không gặp được người này.
Dẫu sao, được thế này thật quá tốt.
Hai người dắt tay nhau ra khỏi lều, Boswell trông thấy, phản ứng đầu tiên là liếc nhìn Hynes bằng ánh mắt kính sợ – Giản Lục phát hiện Kỵ sĩ Ánh Sáng xung quanh đều như vậy cả, chắc sức mạnh ban nãy Hynes thể hiện ra đã khiến họ khiếp sợ, cũng khiến ai nấy đều biết thực lực của y đến đâu.
Boswell vội lại gần hành lễ, hỏi: “Hai ngài có sắp xếp gì không ạ?”
Hynes nhìn hắn một lát rồi nói: “Ngươi chọn một khối đá ảo ảnh đằng kia đi.”
Boswell sửng sốt, rồi hiểu ngay ý Hynes, khuôn mặt đỏ lên vì hưng phấn, không thốt nên lời.
Hynes không để ý tới y nữa, dặn các Kỵ sĩ Ánh Sáng thăm dò Andorhal xong, bèn cùng Giản Lục bước vào sương mù mênh mông, tiếp tục khám phá.