Bốn giờ sau, Giản Lục tự dậy.
Cảm giác tức ngực như bị bóng đè, khi mắt có lại tiêu cự thì thấy một dúm tóc vàng, cúi đầu nhìn xuống, cái đầu vàng rực đang hồn nhiên đè lên ngực cậu ngủ, bảo sao cứ như bóng đè.
Giản Lục: “…” Tên nhóc này bò lên từ lúc nào?
Phải thừa nhận rằng trước đây khi nhặt Hynes về, Giản Lục rất xót cậu bé nhìn như bị bạo hành, nên đã để y cùng ăn cùng ngủ, cầm tay y dạy đọc sách viết chữ, mãi tận khi Hynes lên tám mới để y tách phòng riêng. Cũng vì vậy nên cậu và Hynes vô cùng thân thiết gắn bó, Hynes rất ỷ lại cậu, cậu cũng quen với hơi thở của Hynes.
Đây là lí do bị bò giường thành công.
Giản Lục không có phản ứng gì lớn, anh em mà, ngủ chung giường là chuyện hết sức bình thường, em gái luôn đắm chìm trong thế giới ảo cho rằng việc này hơi bất thường, nhưng anh trai cô thẳng tắp lại khờ bầm sinh, chẳng hề để trong lòng, cậu bình tĩnh đẩy cái đầu trên ngực mình ra.
“Hynes, dậy đi.”
Hynes mở to mắt, tuy rằng vì nằm ngủ nên đầu tóc rối tung, nhưng so với đôi mắt vẫn còn mơ màng ngái ngủ của Giản Lục, bấy giờ trông Hynes tỉnh táo đến mức khiến người ta hoài nghi y có ngủ hay không. Giản Lục không nghĩ nhiều, cậu xoa mái tóc vàng bù xù của y rồi rời giường.
Hynes ngồi trên giường gập một chân lại, tựa cằm lên đó, hai mắt vẫn chăm chú dõi theo bóng lưng Giản Lục đến tận khi cậu vào phòng tắm, ánh nhìn vẫn đặt trên cánh cửa kia, lưu luyến không rời.
Hai người vệ sinh cá nhân xong thì ra khỏi lều.
Bấy giờ Chris đang ngồi ngoài hang động, tay ôm kiếm phép, như bức tượng điêu khắc không nhúc nhích nhìn về phương xa. Nghe giọng nói bèn quay đầu nhìn lại, thấy hai người đi ra thì khá ngạc nhiên.
Còn ở tuổi vị thành niên, thời gian hai người làm việc và nghỉ ngơi có quy luật đến mức khiến người khác phát sợ. Dù mỏi mệt thế nào cũng chỉ ngủ bốn giờ, thời gian còn lại thay bằng minh tưởng. Đêm qua họ không ngủ, lại phải chiến đấu cả đêm, ấy vậy mà chỉ cần bốn giờ đã quay về nếp cũ, đây là thói quen phải trải qua cường độ huấn luyện cao mới hình thành nên.
Không thể phủ nhận rằng, Thánh tử Thánh nữ nhiệm kỳ này của Thần điện Ánh Sáng rất nỗ lực.
“Chris, đến lượt ngươi nghỉ ngơi.” Giản Lục nói với hắn.
Chris gật đầu không nói thêm gì, sau đó bước vào túp lều màu xám.
Đến phiên hai thiếu niên ngồi canh gác ở cửa hang, nhân lúc này, Giản Lục sắp xếp lại những thứ lấy được trong rừng, dược liệu phép thuật và thi thể ma thú, đá năng lượng các thứ, trong đó nhiều nhất là xác Minh Linh trùng.
“Hynes, chúng ta lấy đá năng lượng của Minh Linh trùng ra trước đi.” Giản Lục nói.
Cảnh tượng lấy đá năng lượng từ cơ thể ma thú vô cùng máu me và bạo lực, trước giờ đây đều là việc của Hynes, Giản Lục chỉ cần ở bên cạnh nhìn và giữ vẻ lạnh lùng cao quý là được, trước giờ Hynes đều rất tự giác với công việc. Nhưng lần này nhiều xác Minh Linh trùng như vậy, Giản Lục nào có thể không biết ngượng để Hynes xử lý một mình chứ.
Chủ yếu là cần xử lý những con Minh Linh trùng trong nhẫn không gian của Hynes, chúng đều bị giết hết nên khá dễ giải quyết, còn Minh Linh trùng trong ô chứa đồ vẫn sống, Giản Lục định chờ sau này có thời gian mới tính.
Hynes quả không hổ là học sinh ưu tú, không những tư duy tốt, thực hành cũng giỏi, sử dụng đấu khí của bản thân đến trình độ nhuần nhuyễn, luồng đấu khí mỏng màu vàng phủ trên đầu ngón tay tạo thành hình lưỡi dao lướt qua bụng Minh Linh trùng, cắt ra một lỗ, không để chảy nửa giọt chất lỏng bẩn nào, sau đó y nhanh nhẹn lấy viên đá năng lượng lớn khoảng móng tay ra. Nhanh, chuẩn, đẹp, như thể đầu ngón tay đang nhảy múa vậy, nhịp điệu giàu tính thẩm mỹ.
Giản Lục nhìn một lúc, vô cùng thưởng thức, cậu bèn nhặt một viên đá năng lượng lên xem, vào ban ngày, nó ánh lên màu xanh nhạt của đá quý, rất đẹp, nhưng lại không phát sáng. Chỉ khi ở nơi càng tối, ánh sáng nó phát ra mới càng lộng lẫy sáng ngời. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Người lùn thích nó, quặng mỏ của Người lùn càng đào càng sâu, bên trong chỉ còn bóng đêm, cách tốt nhất là dùng đá năng lượng của Minh Linh trùng để chiếu sáng, hơn nữa nó còn công dụng khác, dễ dàng phát ra ánh sáng tương tự khoáng thạch dưới lòng đất, giúp Người lùn tìm khoáng thạch dễ dàng hơn.
Sau khi lấy hết đá năng lượng của Minh Linh trùng trong nhẫn không gian, Giản Lục nhìn đống đá nhỏ kia, nhẩm tính xem có thể dùng để giao dịch bao nhiêu thứ của Người lùn.
“Ngài muốn lấy đá năng lượng của Minh linh trùng để trao đổi với Người lùn à?” Hynes hỏi.
“Đúng vậy.” Giản Lục đáp: “Vũ khí do Người lùn rèn có chất lượng tốt nhất đại lục Olaven, cậu cần một thanh kiếm phép, kiếm do Luyện kim sư của nhân loại làm ra không thích hợp với cậu.”
Nói đến đây, Giản Lục có hơi buồn, sau này cấp đấu khí
của Hynes ngày càng cao, kiếm phép do nhân loại chế tạo không thể chịu nổi sức nóng hủy diệt trong đấu khí của y, nên cậu đã dự tính là sẽ tìm cho Hynes một thanh kiếm phép siêu mạnh, như vậy mới giúp tăng sức chiến đấu của y.
Nghe thấy cậu muốn dùng để trao đổi kiếm phép cho mình, Hynes nhìn chăm chú đôi mắt nhạt màu của thiếu niên, lòng vui vẻ lạ thường.
“Cảm ơn ngài.”
Thấy vẻ mặt vui mừng của y, ánh mắt Giản Lục trở nên dịu dàng, quả nhiên vẫn còn là một cậu bé.
Khi Chris dậy, Giản Lục và Hynes đã gần xử lý xong những thứ lấy được trong rừng, sau đó Chris nhập bọn, nhanh chóng phân loại sắp xếp chỉnh tề các loại đồ vật để Hynes cất vào nhẫn không gian, dự tính chờ sau khi ra khỏi rừng sẽ mang những thứ không dùng đến vào thị trấn Shayok bán.
“Thưa ngài, lịch trình kế tiếp ra sao?” Giải quyết xong bữa trưa, Chris bèn hỏi.
“Tiếp tục đi sâu vào.” Giản Lục bịa chuyện không chớp mắt: “Xem chúng ta đi được đến đâu.”
Thế là Chris không hỏi thêm nữa.
Sau đó, họ tiếp tục nán lại địa bàn của ma thú cấp bốn, chọn những ma thú sống đơn lẻ để rèn luyện. Khoảng hai tháng sau, cảm thấy cũng ổn rồi bèn vào khu vực ma thú cấp năm.
Vừa bước vào, họ đã gặp một con rắn hai đầu vô cùng hung hãn.
Loài rắn hai đầu này có hai thuộc tính phép thuật, vì nó có hai cái đầu, trong mỗi cái có một đá năng lượng khác thuộc tính, phun hai loại thuộc tính phép thuật. Rắn hai đầu được trời ưu ái, là loài rắn biến dị, rất ít ma thú có hai thuộc tính phép thuật trở lên, cũng bởi vậy nên chúng vô cùng hung hãn, cũng mạnh hơn những ma thú khác, thậm chí sức chiến đấu của rắn hai đầu trưởng thành còn ngang ngửa ma thú cấp bảy.
Giản Lục tuyệt vọng lắm.
Cuối cùng cậu cũng biết mình xui xẻo đến mức nào, số phận sao mà đau đớn.
Rõ ràng ở trấn Shayok, để đảm bảo an toàn, cậu còn bỏ một đống lớn vàng đến cửa hàng mua bản đồ rừng Venya, trong bản đồ thể hiện rất rõ ma thú từ cấp một đến sáu, nhưng đâu có chú thích ở đây có một con rắn hai đầu chứ.
Hơn nữa còn là rắn hai đầu đã trưởng thành.
Một là con rắn này vừa chiếm được địa bàn mới, hai là do những người xông vào đều bị giết hết nên không thể mang tin tức ra ngoài để bổ sung thêm vào bản đồ.
Đối mặt với con ma thú cấp năm nhưng sức chiến đấu đạt cấp bảy, ba người chỉ có thể trốn.
Giản Lục là một Pháp sư yếu ớt da giòn, sở trường tấn công từ xa, tuy mấy năm gần đây cũng chú trọng việc rèn luyện thân thể, nhưng nếu so với Chiến sĩ thì còn yếu lắm. Vậy nên, khi Hynes dùng một tay ôm ngang cậu chạy, cậu càng tuyệt vọng.
#Pháp_sư_da_giòn_bị_tổn_thương_QAQ
Hynes rất khỏe, lại nhờ huyết thống nên dù ôm một người vẫn không chậm hơn Chris. Hynes chạy phía trước, Chris ở phía sau cản trở rắn hai đầu, Giản Lục phụ trách đánh lén =-=.
Vâng, Pháp sư quen tấn công xa, tiện đánh lén lắm.
Vậy nên cậu chẳng thèm đọc thần chú, cứ phóng thẳng những lưỡi dao ánh sáng tấn công con ma thú hai đầu kia, tiện tay ném thêm hai cuộn giấy phép thuật, không quan tâm là hệ gì, đập nó đã tính sau.
Chris thoáng nhìn sang, trong mắt hiện lên nỗi khiếp sợ khó nói thành lời.
Nếu không phải hắn trông cậu nhóc này lớn lên, biết bây giờ cậu mới mười ba tuổi, hơn nữa vẫn còn là Thuật sư, chắc hắn đã tưởng cậu là Pháp sư thông thái rồi. Bởi chỉ Pháp sư thông thái mới thành thạo phép thuật vô thanh như vậy.
Thảo nào Creed từng tiết lộ, Thánh tử Thánh nữ lần này ưu tú hơn những người trước.
Không biết chạy đã bao lâu, rắn hai đầu thấy ba con sâu hai chân trốn rất nhanh, còn bị một con nhỏ trong số chúng đánh lén liên tục, đau đến phát điên, tức đến cả người thẳng đuột, hai cái đầu há to muốn ra chiêu, gió và lửa cùng lúc đập lên mặt đất, một trận nổ mạnh diễn ra sau lưng khiến Chris và Hynes bị tách ra.
Giản Lục chỉ kịp phóng khiên ánh sáng bao quanh mình và Hynes, sau đó cảm giác cơ thể đang rơi tự do, tiếng gió vù vù bên tai…