Trong lòng Bách Hoài, tất cả Alpha đều là dơ bẩn.
Nhất là Lục Kỳ Phong, một con chó biết đi giống mình.
Cho nên trong lòng Bách Hoài, Lục Kỳ Phong lại càng dơ bẩn.
Chỉ có điều Lục Kỳ Phong là con của bạn ba mẹ Giản Tùng Ý, hai người đó cũng chơi với nhau từ bé đến lớn nên Bách Hoài chỉ thuận miệng nhắc nhở một chút chứ không hề có ẩn ý gì.
Thế nhưng lúc huấn luyện kết thúc Bách Hoài đi tìm đồ ngốc nhà mình ăn cơm, bình giấm chua mới thật sự đổ ra.
Bách Hoài nhắn tin cho Giản Tùng Ý, nói giờ cơm chiều sẽ đón hắn cùng đi ăn. Giản Tùng Ý đuổi Lục Kỳ Phong đi, một mình ngồi ở cạnh sân thể ɖu͙ƈ chờ Bách Hoài.
Mặt mũi xinh tươi, ngồi đâu cũng là tâm điểm.
Trợ giảng cho huấn luyện viên là một Alpha năm ba, hôm nay y thấy Giản Tùng Ý bắn bia liền rung động, y thấy mình chưa từng gặp Omega nào lại có mị lực như thế này.
Nhìn thấy Giản Tùng Ý đang ngồi một mình, y cầm bình nước, đi tới.
‘’Giản Tùng Ý?’’
‘’Ừ.’’
Giản Tùng Ý đang cúi đầu nhắn tin với Bách Hoài, thuận miệng trả lời.
Ở Bắc đại, đàn anh kia cũng là một nhân vật hot có sức ảnh hưởng, thậm chí còn không thèm hạ mắt mà nhìn người khác lại thấy đàn em này rất thú vị.
Vì thế nên y mới hứng thú, cười nói: ‘’Anh là Tần Địch, cùng khóa với em, là đàn anh năm ba.’’
‘’À, chào đàn anh.’’
Vẫn không để ý.
Tần Địch là hội trưởng hội học sinh, cũng được xem là một kẻ mạnh vì gạo, bạo vì tiền, ngẫm nghĩ một chút rồi đổi đề tài: “Ngoài K-56, em còn chơi súng nào nữa không?’’
Nghe y nói, Giản Tùng Ý bắt đầu chú ý: ‘’95 và QBU.’’
‘’Còn Gatling thì sao?’’
Cuối cùng Giản Tùng Ý cũng ngẩng đầu lên: ‘’Anh cũng chơi sao?’’
‘’Ừ, anh bắt đầu chơi từ hồi cấp hai, vốn anh muốn thi vào Đại học Quốc phòng nhưng điểm cao quá nên mẹ tôi không cho.’’
Tần Địch cười cười.
Giản Tùng Ý chậc chậc, ‘’Phỏng chừng mẹ tôi cũng không cho, chỉ có điều tôi là một Omega, cho nên dù có cho thì trường người ta cũng không nhận tôi.’’
‘’Anh thấy em còn mạnh hơn đa số Alpha.’’
‘’Ừ, đúng rồi.’’ Giản Tùng Ý tuyệt không khiêm tốn, đắc ý cười.
Tần Địch không thích kiểu Omega nhu nhược yếu đuối, cho nên y càng nhìn Giản Tùng Ý càng thấy hắn hợp khẩu vị, mặc dù biết hắn có bạn trai nhưng y không ngửi được mùi tin tức tố của Alpha trêи người Giản Tùng Ý, do đó Tần Địch cảm thấy mình còn có hi vọng.
Y lấy điện thoại di động ra: ‘’Anh thấy chúng ta nói chuyện cũng hợp ý nhau đấy, hay là mình add WeChat nhau đi? Em không hiểu cái gì có thể hỏi anh.’’
Giản Tùng Ý không thích thêm WeChat của người lạ một cách tùy tiện, đang định từ chối thì một bàn tay từ phía sau vươn ra, cầm lấy điện thoại của hắn.
Bên tai vang lên giọng nói lạnh lùng.
‘’Xin lỗi, bạn trai tôi không thích thêm WeChat của người lạ.’’
Giản Tùng Ý quay đầu lại, điện thoại hắn đã được Bách Hoài cất vào túi áo.
Còn Bách Hoài thì đang lạnh lùng nhìn Tần Địch.
Tuy Bách Hoài lạnh lùng thật, thế nhưng từ trước đến giờ đều không đậm sâu, cũng rất tinh tế không thể hiện lộ liễu ra ngoài. Hôm nay anh lại không hề che giấu địch ý bắn thẳng vào mặt người khác.
Ánh mắt của Tần Địch nhìn Bách Hoài cũng không khá hơn là bao.
Sự giao chiến bằng ánh mắt giữa Alpha và Alpha khiến Omega ngúc nghích nào đó cảm thấy có gì sai sai rồi.
Tần Địch cười trước, ‘’Tôi thấy chuyện này nên để cho em ấy quyết định thì đúng hơn.’’
Nói xong y nhìn về phía Giản Tùng Ý, giọng nói và thần thái thật quý ông, khiến cho người khác không nỡ cự tuyệt.
Nhưng Giản Tùng Ý dù có ngốc cỡ nào đi chăng nữa cũng có thể cảm nhận được tâm trạng của Bách Hoài không tốt, hơn nữa trước mặt người lạ, nhất định phải để cho bạn trai mình có mặt mũi chút. Thế là hắn không chút nghĩ ngợi, đáp lại: ‘’Tôi không thích thật.’’
Tần Địch còn muốn nói gì đó nhưng Bách Hoài không cho y cơ hội, nắm tay Giản Tùng Ý: ‘’Mình đi ăn cơm thôi.’’
‘’Vâng.’’
Người mới vừa rồi còn kiêu ngạo cứ ngoan ngoãn để người ta dắt mình đi.
Hai bàn tay giao nhau, trêи ngón giữa là chiếc nhẫn đính hôn đang chạm vào nhau, cực kì nổi bật.
Tần Địch nhìn hai người tay trong tay rời khỏi kia, cười thú vị.
Vất vả lắm mới gặp một Omega vừa ý, không ngờ hoa này đã có chủ, đã vậy chủ còn là bạo chúa, tiếc quá đi.
Còn Giản nào đó được bạn trai mình dắt đi, lén liếc nhìn thấy mặt bạn trai nhăn nhó, trong lòng lại ngọt ngào, không kiềm được mà đi tới trước mặt anh, bật cười: ‘’Woa, bạn trai em đang ghen kìa.’’
Bách Hoài rũ mắt nhìn hắn, thản nhiên thừa nhận: ‘’Ừ.’’
Thấy anh thẳng thắn thừa nhận như vậy, Giản Tùng Ý càng vui vẻ. Lúc trước Bách Hoài chuyện gì cũng giấu, trải qua điều giáo của mình, bắt đầu biết thể hiện sự không vui, để cho mình dỗ anh.
Biểu hiện tốt lắm.
Vì thế Giản Tùng Ý khoác vai Bách Hoài: ‘’Vậy bạn trai em có thể rộng lượng chút không, đừng ghen nữa