Trương Hào định nói tiếp thì bị Tuyết Mẫn kéo tay ngăn lại, cái tên này cứ có cái thói hung hăng.
- Chúng ta đang quay hình, giữ bình tĩnh đi.
Khi này Nhật Quân và Khả Nguyệt cũng đi ra tới chỗ mọi người đang tập, cùng nhau tham gia trò chơi này, An Khởi nói đôi lời:
- Chúng ta có tổng cộng 50 câu hỏi.
Ai trả lời đúng được 10 câu thì có thể dừng lại và ra nhận vật phẩm của mình.
Hiện tại đã có 3 câu hỏi được đặt ra, Tịnh Kỳ 2 câu, Trạch Hải 1 câu.
Trò chơi tiếp tục
- Câu hỏi tiếp theo, không khí gồm những thành phần nào?
- Nito, oxi và các khí khác như cacbonic, hơi nước, khí hiếm...!- Dương Đằng trả lời
- Bức tranh Starry Night hay Đêm đầy sao được hoạ sĩ nào tạo ra?
- Hoạ sĩ Vincent Van Gogh - Hoàng Phong đáp
- Trong triết học, vận động là gì?
- Vận động là mọi sự biến đổi (biến hóa) nói chung của các sự vật và hiện tượng trong giới tự nhiên và đời sống xã hội - Tịnh Kỳ trả lời
Sau chốc lát Trạch Hải đã ra ngoài với cương vị là người hoàn thành 10 câu trả lời đầu tiên.
50 câu hỏi sau đó cũng nhanh chóng kết thúc:
- Dương Đằng và Tịnh Kỳ 8 câu, Tuyết Mẫn và Hoàng Phong 7 câu, Nhật Quân 5 câu, Hàn Lam và Ái Liên 2 câu, Trương Hào và Khả Nguyệt 1 câu
- Người hoàn thành 10 câu sẽ ngủ ở trong xe du lịch được trang bị đầy đủ tiện nghi, bốn người đứng đầu sẽ có lều rộng rãi để ngủ và những người còn lại tự tìm cách - An Khởi lên tiếng
Năm người còn lại kia đều khá ngỡ ngàng, ngơ ngác với lời nói của An Khởi:
- Chúng tôi biết phải làm sao đây? - Trương Hào phát biểu
- Anh muốn những người khác xin ở nhờ đúng không? - Tuyết Mẫn nói
- Cô gái rất thông minh - An Khởi khẽ cười
Trong khi bọn họ đang nói chuyện thì Trạch Hải lại kéo Tịnh Kỳ đi qua một bên mà thì thầm:
- Em vào trong ngủ với tôi đi
- Em cũng có lều rộng rãi để ngủ mà!
- Ngủ trong xe đó có giường ấm nệm êm đó
Khi này Nhật Quân đi đến chỗ hai người đang nói chuyện:
- Tôi thành người vô gia cư rồi, chủ tịch cho tôi ngủ cùng được không?
- Tự nhiên lại gọi chủ tịch bình thường anh có nói chuyện với tôi như thế đâu?
- Bây giờ ai cũng biết rồi thì phải xưng hô cho đúng, không cần phải như vậy
- Còn đề nghị của tôi thì chủ tịch thấy như thế nào?
Trạch Hải đột nhiên đi đến gần sát bên, thì thầm vào tai cô:
- Anh có chuyện muốn nói với em
Tịnh Kỳ khẽ nhìn lại anh, muốn nói gì với mình? Lẽ nào...
- Tôi nhường lều này lại cho anh, tôi vào xe cùng với Trạch Hải
- Chủ tịch đúng là quá tốt bụng hy sinh thân mình vì nhân viên
- Anh còn gọi như vậy nữa thì ngủ ngoài trời đi
- Được rồi không chọc cô nữa.
Trời cũng đã tối bốn cái lều đã được dựng lên, những người khác cũng đã tắm rửa ở nhà tắm ở gần đó rất khó chịu nhưng có nở nụ cười.
Đống củi được đốt sáng, trong chiếc xe du lịch gần đó.
Tịnh Kỳ ngồi trên giường nói chuyện với Trạch Hải đang tắm:
- Anh tắm nhanh đi, mọi người xong gần hết rồi
- Ra ngay lập tức đây
- Anh cứ thong thả, em đi vào nhà tắm bên ngoài
Khi này anh lại nhanh chóng bước ra khỏi nhà tắm của xe, ép Tịnh Kỳ xuống giường:
- Em muốn như thế với anh lắm đúng không?
- Anh tránh ra để em tắm
Tịnh Kỳ đẩy Trạch Hải ra và đứng lên đi thẳng vào trong.
Nước cứ dội xuống mặt đầu thì rối bờ, mong những điều em nghĩ đều đúng, anh thật sự là kẻ thù thì em nên như thế nào? Giết anh sao?
Mọi người lúc này cũng đã tập trung đầy đủ, ngồi vào bàn đã được chuẩn bị sẵn mà dùng bữa tối.
An Khởi cũng ngồi vào và hỏi thăm những người tham gia:
- Các vị đã quyết định nơi ngủ chưa?
- Chúng tôi ngủ cùng đồng đội của mình - Trương Hào đáp
- Mọi người sống thoáng như vậy rất tốt
- Đêm qua cũng ngủ cùng nhau thôi! - Khả Nguyệt lên tiếng
Trạch Hải vẫn tập trung ăn nhưng tay lại đặt lên đùi của Tịnh Kỳ, cô phát hiện được thì liền kéo tay của anh ra mà nhỏ giọng:
- Trạch Hải đang có nhiều người ở đây lắm đó.
Anh ghé sát lại vào tai của cô chủ tịch Trần này:
- Khi nào không có người thì được đúng không?
- Anh nghiêm túc chút đi
__________
Đêm tối đã tràn ngập, những khác đều vào