Dương Đằng cũng chẳng kém cũng đã lắp xong và bắt đầu đi nhưng lại có vẻ khá khó khăn
Tịnh Kỳ đã đuổi kịp Trạch Hải, mặc dù Trạch Hải lắp có phần nhanh hơn nhưng bước đi của nhóm Trạch Hải rất khó khăn khi Trạch Hải không chịu hợp tác, mà anh chỉ nhìn Tịnh Kỳ, em ăn ý với người khác quá rồi đó
Tịnh Kỳ thì tập trung cho việc của mình, cô nhìn qua súng trong rổ thì phát hiện Hoàng Phong gặp khó khăn khi lắp bộ phận đẩy về nhưng nhanh chóng đã lắp xong, như vậy đâu đúng.
_______________
Hình ảnh một cô bé dễ thương 6 tuổi mà trên tay đã cầm súng ak47.
Người đàn ông ân cần cầm súng trên tay cô bé dần tháo nó ra:
- Con nhìn xem bộ phận đẩy về phải đưa lên trên mới được lắp
Cô bé rất chú ý nhìn từng cử động
______________
Đúng rồi, vừa nãy Hoàng Phong đã lắp nó sai vị trí rồi.
Tịnh Kỳ miệng cứ tiếp tục đếm mà tay lại lại bắt đầu tháo rỡ súng ra, Hoàng Phong nắm lấy tay Tịnh Kỳ:
- Cô dừng lại mau
Tịnh Kỳ cứ thế mà đếm, không trả lời, rồi đẩy tay Hoàng Phong ra.
Tháo gần phần nữa Tịnh Kỳ đã thấy vị trí đó rồi sửa lại sau đó bắt đầu lắp lại.
Hoàng Phong nhìn từng chi tiết được của Tịnh Kỳ lắp lại, kĩ thuật của cô ấy rất tốt, có thể hơn hẳn mình.
Mình lắp chỗ đó bị sai sao?
Nhóm Hoàng Phong như thế mà đã vượt mặt nhóm Tuyết Mẫn.
Trạch Hải dừng lại không đi nữa, tốc độ quả thật rất nhanh, kĩ thuật rất chắc chắn, em làm anh khá bất ngờ, Tuyết Mẫn đứng kế bên khó chịu:
- Sao anh không đi nữa?
- Không muốn đi- Trạch Hải chỉ nhìn vào Tịnh Kỳ
Tuyết Mẫn gương mặt tức giận, đùng đùng sát khí, con nhỏ này không trị không được rồi.
Tịnh Kỳ không mất nhiều thời gian để lắp lại và họ cũng là nhóm dẫn đầu và gần đến đích.
Trạch Hải cũng bắt đầu di chuyển tiếp.
Bỗng gần đến đích chân Tịnh Kỳ có phần hơi đau làm cô hơi ngã người vào Hoàng Phong.
Trạch Hải phía xa thấy thế làm tốc độ đi dần chầm chậm lại.
Cuối cùng nhóm Khả Nguyệt đã chớm thời cơ và về đích sớm nhất sau đó là nhóm Tịnh Kỳ tiếp là Trạch Hải tiếp nữa là nhóm Nhã Tinh và Dương Đằng.
Vừa bước qua vạch đích, Hoàng Phong đỡ Tịnh Kỳ:
- Chân em có sao không?
Tịnh Kỳ ngồi xuống rỡ dây ra:
- Tôi không sao đâu
Trạch Hải rất nhanh chóng tháo dây ra rồi liền đi lại ôm lấy Tịnh Kỳ:
- Chân bị đau còn tham gia, em đúng là không biết sợ mà.
- Tôi không sao, bị đau chút thôi!
Trạch Hải dứt khoát, không một động tác thừa bế Tịnh Kỳ lên, cô khẽ nói với anh:
- Anh thả tôi xuống đi, mọi người đang nhìn kìa
- Mặc họ
Hoàng Phong nhìn theo bóng dáng họ, đầu lại cảm thấy nghi hoặc hai người này là mối quan hệ gì đây?
Cứ thế là họ đi một mạch anh đặt Tịnh Kỳ ngồi lên trên chiếc ghế dài được bố trí trên sân, Trạch Hải khụy gối xuống nhẹ nhàng cầm cổ chân Tịnh Kỳ xoay nhẹ:
- Em có đau không?
- Không sao mà tôi chỉ bị đau tí xíu thôi!
Trạch Hải ngước lên nhìn Tịnh Kỳ, nếu không đau thì không sao rồi.
Cùng lúc ấy Dương Đằng cũng đi tới chỗ Tịnh Kỳ với cả Nhã Tinh:
- Chân em bị sao thế? - Dương Đằng lại gần
- Chân em không vấn đề gì cả mọi người không cần lo lắng
- Chúng tôi đã có kết quả 10 nhóm hoàn thành tốt mọi người hãy tập trung lại vị trí của mình- giọng Vũ Hứa
- Chúng ta ra ngoài đó đi- Tịnh Kỳ đứng dậy
Tịnh Kỳ nhanh chóng đi ra chỗ Hoàng Phong, Trạch Hải, Dương Đằng và Ái Liên đã về chỗ mình.
Lại có bao ánh mắt xỉa xói nhìn Tịnh Kỳ:
- Cô đúng là biết dùng thủ đoạn
- Trước giờ thấy cô ta có vẻ đơn giản nhưng đó chỉ là giả tạo
- Cô giả vờ đơn thuần gì chứ
- Một kẻ đầy mưu mô
Tuyết Mẫn gương mặt đầy phẫn nộ, tôi sẽ không để cô được yên đâu, Khả Nguyệt mặt khó chịu, liếc nhìn Tịnh Kỳ, phải cho cô ta một bài học mới được
- Bây giờ sẽ có chuyên gia về súng cũng là giáo viên, người chấm điểm thầy Phan Mạnh Sơn.
Đỡ tốn thời gian của mọi người chỉ chấm 10 nhóm đạt yêu cầu- Ái Liên nói
Một người thân hình cao lớn, gương mặt bậm trợn, hung dữ đến vị trí thứ 10 kiểm tra:
- Sai
Nhóm đó có vẻ không hài lòng trước cách nhận xét của ông nhưng vẫn giữ im lặng không nói gì.
Cứ thế mà sai đến nhóm thứ 5:
- Sai
- Thầy không kiểm tra sao biết nó sai- Một nam sinh bậc 4
Ông không nói gì