- Cái này đi
Dương Đằng chọn cái bên trái của Tịnh Kỳ:
- Anh chọn cái bên cạnh, có gì em cứ tìm anh
- Tôi cũng chọn cái bên cạnh đây, em cứ qua tìm tôi đứng tìm cậu ta- Hoàng Phong chỉ vào cái bên phải
- Tôi đi tắm trước
Tịnh Kỳ bước tới trước cái phòng tắm dựng rất kĩ lưỡng, rồi nhìn một lượt, mới bước vào trong.
Sau khoảng thời gian ba người đều tắm xong, họ đi ra thì thấy có cái bàn lớn cao hơn thắt lưng Tịnh Kỳ một chút, trên bàn đã có bếp ga mini, nồi, chảo và nhiều thứ khác.
Tịnh Kỳ đi đến đầy hào hứng:
- Đầy đủ quá rồi.
Để xem có xương, sườn và thịt nhiều ghê! Có thể nấu canh, sườn xào chua ngọt và làm thịt nướng.
Đúng rồi anh Dương Đằng sao mọi người có nhiều thịt lợn quá vậy?
- Chỉ là bọn anh đi tìm người ta xin làm giúp ít việc để đổi thức ăn.
Nhà bên cạnh đang làm lợn thấy nhóm bọn anh rất chăm chỉ nên cho rất nhiều thịt, còn chủ nhà cũng muốn cho thịt mà anh thấy có nhiều quá rồi nên chỉ nhận rau củ của họ- Dương Đằng từ tốn trả lời
- Anh Dương Đằng rất giỏi nha! Người ta còn chặt ra giúp mình việc này thì đơn giản quá rồi.
- Tôi cũng có phần sao không nghe em khen- Hoàng Phong giả vờ giận dỗi
- Anh đi gọt vỏ rồi rửa rau củ đi, trời sắp tối rồi.
- Tôi biết rồi
Hoàng Phong iểu xiều làm theo, chốc lát đã bắt đầu nấu, Tịnh Kỳ vừa ướp xong thịt để nướng và đang làm sườn xào, Hoàng Phong đang cắt rau củ, còn Dương Đằng đang nấu canh:
- Tịnh Kỳ em qua đây thử xem mùi vị thế nào?
Tịnh Kỳ đi qua Dương Đằng cầm giá múc ít nước canh đưa tới, Tịnh Kỳ nếm thử:
- Món canh này anh học bao nhiêu lần vẫn nấu nhạt như thế! - Tịnh Kỳ mỉm cười
Tịnh Kỳ đứng lại sát bên Dương Đằng, bắt đầu nêm nếm lại, Dương Đằng chăm chú quan sát miệng lại nở nụ cười.
- Ây da, Tịnh Kỳ em mau qua đây- Giọng Hoàng Phong vang lên
Tịnh Kỳ đưa giá qua cho Dương Đằng:
- Để em qua đó cái.
Tịnh Kỳ đi qua, thì thấy tay Hoàng Phong đang chảy máu, rồi nhìn vào rau củ:
- Mai quá, bọn nó vẫn ổn
- Em không lo cho tôi mà chỉ biết nhìn vào rau củ- Hoàng Phong nắm lấy ngón tay bị đứt
- Anh đi rửa tay, rồi lau sạch đi, tôi còn sườn xào chua ngọt nữa.
Rau củ cũng cắt xong rồi anh hết việc làm.
Tịnh Kỳ cầm rau củ đã được cắt tỉ mỉ nhìn rất đẹp mắt:
- Anh cắt đẹp lắm đó, mau làm theo lời tôi nói đi.
Tịnh Kỳ quay đi đem rau củ qua đưa cho Dương Đằng rồi tiếp tục món sườn xào chua ngọt:
- Cậu ta bị sao vậy?
- Chỉ là đứt tay thôi!
Chưa gì Hoàng Phong đã đi tới:
- Tôi làm theo lời em dặn rồi
- Anh đưa tay ra đi
Hoàng Phong đưa tay ra, Tịnh Kỳ từ trong túi lấy ra miếng băng cá nhân, rồi dán lên tay Hoàng Phong:
- Vậy là được rồi.
Tịnh Kỳ lại trở về với sườn xào, Hoàng Phong lại gần:
- Để tôi làm cái này cho.
- Anh được không?
- Em cứ yên tâm
Tịnh Kỳ tránh ra một bên Hoàng Phong đi vào thay thế
- Tịnh Kỳ em qua đây xem nó thế nào?- Dương Đằng nói
Tịnh Kỳ qua chỗ Dương Đằng thì thấy sắc mặt mệt mỏi của anh:
- Canh này cũng sắp xong rồi để em làm cho, anh có vẻ rất mệt nên vào trong nghĩ đi.
- Em làm nhiều việc rồi anh không thể để mình một mình được, cứ để anh giúp đi.
- Anh đi nghỉ đi, chỉ còn chút nữa là xong rồi.
Anh cứ như thế em rất lo lắng, đừng cố chịu nữa- Tịnh Kỳ đầy sự quan tâm, lo lắng, rất dịu dàng
- Anh biết rồi, vất vả cho em- Dương Đằng xoa đầu Tịnh Kỳ rồi rời đi
Dương Đằng vừa đi đã nghe thấy tiếng kêu của Hoàng Phong:
- Tịnh Kỳ, món sườn xào này anh làm xong rồi
- Để đó đi, anh cũng nghỉ ngơi chút rồi ra ăn.
Canh một chút cũng chín rồi.
- Em rất quan tâm anh, đúng không?- Hoàng Phong đi qua Tịnh Kỳ
- Đúng, đúng, đúng nên anh nghỉ đi giờ ở đây cũng không có gì để làm.
- Tôi nghe em
Hoàng Phong cũng rời đi, Tịnh Kỳ chỉ thở dài, cầm giá lên múc ít canh nếm mùi vị:
- Ngon rồi.
Hai người này nói biết nấu ăn mà việc gì cũng kêu mình, thiệt không hiểu nổi mà- Tịnh Kỳ bật cười
Lúc này phía sau có đôi tay từ từ ôm lấy eo