Album mới chuẩn bị mấy tháng trời cuối cùng cũng sắp chính thức được phát hành, công ty đã đặc biệt chọn một quảng trường ngoài trời rộng rãi và dựng một sân khấu làm bục cho buổi ki tặng ngày hôm đó.
Hàm Nhất đã dốc hết tâm sức cho buổi ký tặng này, trước ngày hôm đó Hàm Nhất vẫn luôn liên tục tập bài hát mới sẽ được hát khi lên sân khấu, cho dù đã tập đi tập lại vô số lần trước đó, nhưng vẫn không dám buông lỏng.
Hạnh Nhi đột nhiên thở hổn hển chạy tới bên chân Hàm Nhất, hai tay chống lên đầu gối nói, “Chị Hàm Nhất, bên ngoài, có, có.”
“Có cái gì? Em uống một ngụm nước lấy lại hơi trước đi, từ từ nói.” Hàm Nhất nhanh chóng mở một chai nước và đưa cho Hạnh Nhi.
Hạnh Nhi uống một ngụm nước, hơi thở dần ổn định, mới từ từ nói, “Bên ngoài có người gửi tới rất nhiều hoa.”
“Hoa?” Hàm Nhất thấy có chút lạ, trước đây hoa cho buổi kí tặng đều do người thích ca nhạc và bạn bè gửi tới, số lượng đều đã được ấn định.
Hàm Nhất theo Hạnh Nhi ra khỏi phòng nghỉ, liền nhìn thấy những lẵng hoa đủ màu sắc lần lượt được mang đến, lẵng hoa xếp thành một vòng tròn lớn xung quanh địa điểm diễn ra sự kiện, và vẫn còn rất nhiều hoa không có chỗ để, trên mỗi lẵng hoa đều có một dải ruy băng viết: Gửi người vợ yêu quý của tôi — Chồng Bạch Dương tặng.
Hạnh Nhi thấy toàn bộ buổi ký tặng sẽ được lấp đầy bởi hoa hồng với nhiều màu sắc khác nhau, hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng, hoa hồng vàng, hoa hồng tím, hoa hồng xanh, chỉ cần là có trên thị trường, Bạch Dương chắc chắn sẽ mua được, Hạnh Nhi chưa từng thấy nhiều hoa hồng như vậy bao giờ, cảm giác như đang ở trong một biển hoa, không khỏi hâm mộ Hàm Nhất, phấn khích thốt lên: “Anh Dương yêu chị thật đấy! Chị Hàm Nhất.”
Yêu thật hay không Hàm Nhất không biết, nhưng diễn xuất của Bạch Dương quá thật đến anh cũng không phân biệt rõ, Hàm Nhất rất nghi ngờ, thế cho nên rất nhiều người không biết chuyện đều bị đủ loại biểu hiện của Bạch Dương lừa gạt.
Hạnh Nhi vỗ vai Hàm Nhất, “Chị Hàm Nhất, chị nhìn kìa, là anh Hưởng.”
Hàm Nhất thấy Lí Hưởng chỉ huy một đống người khuân vác thùng, còn có một standee của Bạch Dương, “Anh đang làm gì vậy?”
“Bạch Dương có việc không thể tới hiện trường, đặc biệt giao cho anh mang theo standee của nó và quà đến hiện trường, standee đến rồi thì chứng tỏ nó cũng đã tới, cái này là Bạch Dương tự mình tìm công ty quảng cáo quen thuộc để đặt, tỉ lệ 1:1 giống 100% so với người thật.” Ngón tay Lí Hưởng chỉ vào standee bên cạnh sân khấu, standee của Bạch Dương có khuôn mặt tươi cười, như đang nở hoa.
“Còn có quà? Quà gì?” Hàm Nhất thấy đống hộp carton, lấy dao rọc giấy mở một hộp, trong hộp đựng đầy mặt nạ, tất cả đều là dòng sản phẩm dưỡng ẩm mới nhất mà Bạch Dương làm đại ngôn.
Lí Hưởng: “Bạch Dương đã nói những fans đã xếp hàng mua album, sẽ được tặng mặt nạ, tặng hết mới thôi.”
Hạnh Nhi nhìn mấy thùng mặt nạ, “Chỗ này có bao nhiêu cái mặt nạ thế?”
“Đống này tiêu hết bao nhiêu tiền vậy?” Hàm Nhất không biết Bạch Dương lại dở chứng gì.
Lí Hưởng lắc đầu, “Không tốn tiền, bên hãng vừa nghe thấy Bạch Dương nói tặng fans của vợ mình, càng ủng hộ hành động này của Bạch Dương, mấy cái này đều là được tài trợ, coi như là làm tuyên truyền miễn phí.”
“Như vậy cũng được sao?” Hạnh Nhi không nghĩ tới bên hãng mỹ phẩm lại hào phóng như vậy.
Hàm Nhất không biết phải làm thế nào với Bạch Dương, chỉ có thể chấp nhận sự sắp xếp tự chủ trương của Bạch Dương.
Các fans đứng dưới sân khấu nhìn Hàm Nhất đang hát trên sân khấu và tấm standee phía sau Hàm Nhất đang nở một nụ cười nhếch mép.
Bất cứ ai tinh ý đều cho rằng Bạch Dương là đang tuyên bố chủ quyền của mình.
Ngay sau buổi ký tặng, fans xếp hàng dài để đợi ký tên, mỗi một fan được ký tên sẽ được nhận một hộp mặt nạ từ Bạch Dương.
Một fan nhỏ cười nói: “Cici, anh Dương có phải đối xử với chị rất tốt không? Cảm giác hai người rất hạnh phúc!”
“Cảm ơn.” Hàm Nhất ký xong tên, bất đắc dĩ trả lời một câu, vấn đề này số người hỏi qua không tới một ngàn cũng có tám trăm, mỗi lần hỏi Hàm Nhất đều chỉ có thể nói cảm ơn.
Một fan nhỏ tóc vàng đi theo phía sau nhịn không được hỏi ra nghi vấn trong lòng mấy ngày nay, “Hàm Nhất tỷ tỷ, chị mang thai rồi đúng không ?”
“Hả? Mang thai? Chị? Ai nói vậy?” Hàm Nhất không hiểu sao lại có người hỏi mình như vậy.
Tóc vàng nhỏ: “Trên mạng đều nói như vậy đó! Nói hai người kết hôn gấp như vậy là vì đã có em bé.”
Hiểu lầm này khả lớn, di chứng của cuộc hôn nhân chớp nhoáng là tự nhiên bị người ta cho rằng đã có em bé, Hàm Nhất cũng không biết giải thích thế nào cho rõ ràng.
“Vậy có phải hay không?” Mấy fans nhỏ phía sau cũng ồn ào lên.
“Mọi người xem!” Trần Hàm Nhất đứng dậy khỏi chỗ ngồi, ở trên sân khấu bắt đầu nhảy, xoay tròn, xoạc, đem mấy kĩ năng của mình đều thể hiện ra hết.
Mấy phút sau, Hàm Nhất mệt tới mức nhảy không nổi nữa, “Nhìn rõ chưa?”
Nhóm fans gật gật đầu, Hàm Nhất đã phải dùng thực lực chứng minh mình không mang thai, nếu đã có em bé sẽ không như Hàm Nhất mà nhảy múa không kiêng nể gì như vậy.
Hàm Nhất thấy đã đạt tới hiệu quả mà mình muốn, ngồi trở lại ghế bắt đầu ký tặng.
Cả hoạt động kéo dài một buổi chiều, Hàm Nhất ước chừng đã ký cho hơn một ngàn người, ký đến người cuối cùng thì tay đều đã tê rần .
MC trên sân khấu nói lời cuối cùng với fans ngồi phía dưới, “Cảm ơn các bạn đã đến hiện trường, tham gia buổi ký tặng hôm nay, tôi tin rằng lần này mọi người nhất định đều thấy đáng giá, không chỉ nhận được chữ ký của thần tượng mà còn có một hộp mặt nạ làm quà.
Cuối cùng, xin mời Hàm Nhất nói vài câu.”
Hàm Nhất cầm lấy micro, “Cảm ơn tất cả các bạn đã đến, hy vọng các bạn sẽ thích album lần này, cũng đã muộn rồi, mọi người trở về trên đường cẩn thận, hẹn gặp lại lần sau.”
Hàm Nhất nói xong, fans đều vỗ tay tán thưởng.
Hoạt động kết thúc, fans dần giải tán, Hàm Nhất và nhân viên công tác cùng nhau lo hậu sự, Hạnh Nhi nhìn hoa tươi phủ kín đất, “Chị Hàm Nhất, làm gì với chỗ hoa này bây giờ?”
Hàm Nhất nhìn đống hoa này cũng không nỡ xuống tay, đánh mất thì đáng tiếc, giữ lại thì cũng không biết tặng đi đâu, “Xem xem có bạn fans nào cần không?”
“Được, để em đi hỏi một chút.” Hạnh Nhi chủ động đi hỏi những bạn fans vẫn chưa rời đi, kết quả rất nhiều người đều rất thích mang lẵng hoa về, chẳng mấy chốc số lẵng hoa còn lại cũng không nhiều lắm.
Hàm Nhất nhìn mấy lẵng hoa cuối cùng, “Còn lại em mang về nhà đi.”
“Vâng.” Hạnh Nhi vẫn luôn rất thích hoa màu xanh, nhưng do rất đắt nên chưa từng mua, càng đừng nói sẽ có người tặng, không nghĩ tới có một ngày tự nhiên có thể mang cả đống lớn như vậy về nhà.
Lí Hưởng đi tới, “Chúc mừng buổi ký tặng thành công.”
“Cảm ơn, em còn tưởng anh đi rồi?” Hàm Nhất không ngờ Lí Hưởng còn ở đây.
Lí Hưởng: “Anh phải hoàn thành nhiệm vụ mới được đi, bây giờ có thể đi rồi, bởi vì có người đến đây.”
Theo hướng ánh mắt Lý Hưởng đang nhìn, Hàm Nhất thấy Bạch Dương bước xuống xe taxi, đi về hướng mình.
Một số fans ở gần đó cũng nhìn thấy cảnh tượng này, nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp lại.
Hàm Nhất ngạc nhiên hỏi: “Sao anh lại tới đây? Không phải anh có việc sao?”
Bạch Dương: “Xong việc rồi, mẹ anh bảo chúng ta về nhà, nên anh tới đón em.”
“À,