Hai Kiếp Làm Sủng Phi

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tề Ngọc Yên thấy Chung Dục vào phòng, trong lòng cực kỳ hồi hộp. Đối với việc La Xảo Nhi có thể thuyết phục được Chung Dục đưa muội ấy đi hay không, nàng thật sự không chắc chắn.

Bởi vì chuyện hại Chung Dục vô tội chết thảm kiếp trước, nàng luôn mang áy náy với y. Kiếp này, Chung Dục lại lần nữa yêu nàng sâu đậm, mà nàng, đã quyết định ở bên Lý Cảnh, không thể đáp lại y. Sâu trong nàng hi vọng Chung Dục có thể quên được mình, tìm thấy hạnh phúc thật sự thuộc về bản thân. Mà theo nàng quan sát, La Xảo Nhi chính là người có thể mang hạnh phúc đến cho Chung Dục.

La Xảo Nhi không chỉ đẹp người, tâm tư còn đơn thuần, tính nết thiện lương. Quan trọng hơn là, trong lòng muội ấy có Chung Dục. Nếu hai người thật thành công, vừa có người có thể kề bên Chung Dục nơi biên cương giá rét kia, lại có thể giúp nữ tử đáng thương La Xảo Nhi tìm ra lối thoát. Như thế, hai người mình cực kỳ quý mến đều có thể có kết quả tốt.

Vừa nghĩ tới chuyện này, Tề Ngọc Yên phấn khởi trong lòng.

Chờ mãi, Chung Dục đi vào lâu rồi mà chưa có động tĩnh gì, nàng không khỏi càng thêm lo sợ. Chẳng lẽ có chuyện gì?

Lẽ nào Chung Dục từ chối La Xảo Nhi?

Nghĩ đến đây, lòng Tề Ngọc Yên nặng trĩu.

Theo tính cách bảo thủ của Chung Dục, không phải không có khả năng này.

Trong lúc Tề Ngọc Yên còn đang thấp thỏm lo lắng, nàng chợt trông thấy La Xảo Nhi chạy tới bên cửa, gọi mình: “Tề tỷ tỷ, lại đây!” Sau đó làm động tác vẫy tay với mình.

Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thấy nụ cười tươi rói trên gương mặt La Xảo Nhi, Tề Ngọc Yên nhẹ nhõm hơn chút. Nếu La Xảo Nhi vui vẻ như vậy, chắc hẳn Chung Dục đã đồng ý với La Xảo Nhi. Xem ra, mình đã nghĩ nhiều rồi.

Nghĩ đến đây, Tề Ngọc Yên cười lại với La Xảo Nhi, đáp: “Tỷ tới liền.” Rồi bước nhanh tới.

Thấy Tề Ngọc Yên sắp tới cửa, La Xảo Nhi chạy vội từ trong cừa ra, chạy tới trước mặt nàng, xấu hổ nói: “Tề tỷ tỷ, chàng, chàng đã đồng ý với muội rồi.”

“Xảo Nhi của chúng ta tốt thế, sao hắn nỡ từ chối chứ?” Tề Ngọc Yên cười nói, “Một khi đã như vậy, chúng ta vào bàn bạc luôn, đêm mai sẽ để hắn đưa muội đi.”

“Đêm mai ư?” La Xảo Nhi giật mình, “Nhanh vậy sao?”

“Lo nhanh quá à?” Tề Ngọc Yên nhếch môi, “Hay là đợi một mình Chung Dục tới Ưng Thành trước, đợi ba năm rưỡi nữa tới đón muội đi? Chẳng qua, đến lúc đó giả như Chung gia cưới vợ cho hắn, muội qua đó sợ chỉ có thể làm thiếp.”

La Xảo
Nhi vừa nghe, quýnh lên, bật thốt: “Vậy sao được?”

“Như này là lo chậm à? Thế cuối cùng muội muốn thế nào?” Tề Ngọc Yên mím môi cười.

La Xảo Nhi biết Tề Ngọc Yên cố ý chọc mình, mặt đỏ bừng. Nàng cắn cắn môi, nói: “Dạ, đêm mai thì đêm mai!” Lời phát ra, mặt càng đỏ hơn.

Nhìn bộ dạng của La Xảo Nhi, Tề Ngọc Yên không nhịn được bật cười, nói: “Được rồi, tỷ tỷ không đùa muội nữa. Chúng ta mau vào phòng thôi, đừng để Chung Đô úy đợi lâu.”

Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Dạ.” La Xảo Nhi đỏ mặt gật đầu.

Tề Ngọc Yên vươn tay, kéo tay của La Xảo Nhi, hai người cùng đi vào phòng.

Thấy Tề Ngọc Yên đi vào phòng, trong phút chốc tim Chung Dục đập loạn nhịp, lập tức hạ người hành lễ nói: “Thần gặp qua Tề quý phi.”

“Chung Đô úy mau mau đứng lên đi!” Tề Ngọc Yên nhanh chóng nói: “Ngươi sắp làm muội phu ta, đừng đa lễ thế.”

Nghe Tề Ngọc Yên nói vậy, Chung Dục hơi chút giật mình.

Nãy y thấy La Xảo Nhi có ý đi tìm cái chết, mềm lòng, đầu nóng lên, nên đồng ý dẫn La Xảo Nhi ra cung, không nghĩ gì nhiều. Bây giờ nghe Tề Ngọc Yên nói, ý là không chỉ muốn mình đưa nàng ấy ra cung, mà muốn cưới nàng ấy nữa?

Thấy Chung Dục ngơ ngác nhìn mình, Tề Ngọc Yên tưởng rằng y nghe mình gọi “muội phu” nên bất ngờ. Nàng nhìn y cười nhẹ, nói: “Mặc dù ta và La Xảo Nhi vào cung mới quen biết, nhưng ở cùng nhau ba năm, tình cảm chúng ta đậm sâu. Trong lòng ta, muội ấy giống như muội muội ruột của ta vậy.”

Nói tới đây, Tề Ngọc Yên chăm chú nhìn Chung Dục, nói: “Chung Đô úy, Xảo Nhi một lòng say mê ngươi, giao muội ấy cho ngươi, ngươi phải đối tốt với muội ấy đó!” Dứt lời nàng quay sang nhìn La Xảo Nhi, nhìn nàng ấy thẹn thùng cúi đầu, rồi quay đầu lại nói, “Nếu như ngươi dám ức hiếp muội ấy, ta nhất định không tha cho ngươi.”

Người mình thầm thích nhiều năm kia lại nói với mình rằng, chớ nên phụ lòng một nữ tử khác, Chung Dục không khỏi xót xa trong lòng. Nhưng chuyện tới nước này, y đã đồng ý dẫn La Xảo Nhi ra cung, giờ thì đâm lao phải theo lao. Một khi đã như vậy, nàng ấy muốn mình cưới La Xảo Nhi,


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện