Trong mắt anh ấy còn sót lại lửa giận, tôi nhanh chóng quay lưng đi, chết cũng không dám nhìn anh.Nhưng tôi vừa mới quay lưng thì bỗng dưng anh ấy khẽ động thân mình rồi xuất hiện trước mặt tôi, bốn mắt nhìn nhau làm tôi sợ run một cái, dù là quỷ thì cũng không dọa người đến như vậy.“Uý Nhiên…” Tôi sợ hãi gọi tên anh ấy.“Đây là lần cuối cùng tôi cứu em.”“Cái gì?”Từ trước đến nay anh ấy chưa từng nói câu nào vô nghĩa, anh ấy còn tức giận chuyện tối hôm qua sao?Tôi vội vàng nói xin lỗi liên tục.Nhưng anh ấy vẫn chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào đôi mắt tôi, đôi tay thì chậm rãi đưa lên đặt trên hai gò má của tôi rồi nhẹ nhàng vuốt ve, một lúc lâu sau mới thốt lên được một câu: “Ngày mai sẽ có người đến cầm hũ tro cốt của tôi, tôi phải đi rồi.”Sắc mặt tôi cứng đờ, trái tim như muốn vỡ thành từng mảnh, nước mắt không bị khống chế mà chảy đầy mi.Ngón cái của anh ấy dịu dàng lau đi nước mắt của tôi, động tác mềm nhẹ, đến cả ánh mắt của hóa thành thương tiếc.“Vì sao… vì sao không thể tiếp tục ở bên cạnh tôi, rõ ràng là anh yêu tôi, nếu không… nếu không… tại sao anh lại tới cứu tôi…” Tôi vừa nói vừa nhịn không được khóc thút thít, tôi rất muốn nhào vào trong lồng ngực của anh.Nhưng tôi chỉ quật cường nhìn anh qua làn hơi nước mơ hồ, đợi anh ấy cho tôi một lời giải thích.Nghe xong anh ấy cũng không có phản ứng gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được nội tâm của anh ấy đang giãy giụa cùng thống khổ.Tôi bắt lấy tay anh ấy nắm thật chặt: “Uý Nhiên, có phải anh có chuyện gì khó nói hay không, anh nói ra tôi đi tìm Hương Hương, nếu không được thì đi tìm bà ngoại của Chu Hương Hương, rồi sẽ có cách giải quyết.”Anh ấy chỉ nghe rồi nhìn tôi chứ không nói lời nào, ánh mắt đó giống như thay cho lời vĩnh biệt nên hôm nay muốn nhìn tôi cho đủ thì mới thôi.Thực sự thì tôi không chịu nổi nữa rồi, tôi nhào vào ngực anh ôm chặt hông anh, sinh ra cảm giác sợ hãi rằng giây sau anh ấy liền biến mất.“Uý Nhiên, rốt cuộc là tại sao, tại sao chứ?”“Tôi yêu em.”Cuối cùng anh ấy cũng nói chuyện, đây là ba chữ mà tôi mong đợi nhất, thế nhưng bây giờ tôi không thể vui vẻ nổi, tôi nỉ non vùi vào ngực anh lắc đầu: “Tôi không muốn ba chữ này, tôi muốn anh mãi mãi ở bên tôi, tôi không muốn anh rời đi.”“Ngoan nào, nghe lời.”Anh nâng mặt tôi lên, tôi ra sức lắc đầu, tôi không muốn, ngày mai xem như Thiên Vương có tới thì tôi cũng sẽ không giao hũ tro cốt của anh ấy ra.Thích Uý Nhiên thở dài một hơi rồi cúi người hôn lên môi tôi, lúc này đây tuy anh không còn bá đạo như trước nhưng lại nhiệt tình hơn.Mặc dù tôi đã đau đến không chịu được nhưng chúng tôi vẫn điên cuồng quấn nhau, mãi cho đến khi tôi ngất đi thì vẫn còn quấn quýt lấy anh, không cho anh rời đi.Điên cuồng đêm qua làm tôi ngủ một giấc cho đến khi mặt trời lên cao thì mới bị mấy tiếng đập cửa đầy cục súc đánh thức.“Ninh Vân, mau dậy đi.”Là giọng nói của ba tôi, tôi chịu đựng đau nhức xoa xoa con mắt, nhìn thấy hũ tro cốt của Thích Uý Nhiên vẫn còn nên tôi an tâm không ít, tôi liền đáp lại ba một câu: “Chuyện gì vậy ba?”“Dậy nhanh lên, người của nhà họ Thích đến lấy hũ tro cốt rồi kìa.”“Cái gì?”Đột nhiên tôi tỉnh táo hẳn ra, tôi mặc quần áo đàng hoàng xuống giường, giấu hũ tro cốt của Thích Uý Nhiên đi rồi mới ra mở cửa.Ba tôi sốt ruột đứng ngoài cửa, phỏng chừng là đã gõ cửa phòng tôi một lúc lâu, nhưng mà tôi không để ông ấy vào trong mà thuận tay khóa cửa lại rồi nhìn bên ngoài một chút: “Con đi xem một lát.”Ba tôi đã mời người đến phòng khách, trong đấy chỉ có một người đang cầm lấy chén trà nhàn nhã thưởng thức.Đây không phải là gã đeo kính à?Tôi lạnh lùng đi đến bên cạnh anh ta ngồi xuống rồi nhìn anh ta từ đầu đến chân, tuy lần đám cưới ma trước tôi chỉ vội vã liếc nhìn anh ta nhưng dù anh ta có hóa thành tro thì tôi cũng sẽ tuyệt đối không nhận nhầm.Đầu húi cua đeo mắt kính, vóc người hơi gầy, dáng vẻ cũng tạm được, vừa nhìn chính là tướng mạo hiền lành, lòng dạ đen nhẻm.Ban đầu anh ta bày mưu tính kế gả tôi cho Thích Uý Nhiên, bây giờ lại muốn mang hũ tro cốt của anh ấy đi, này là giỡn mặt với tôi à?Tôi liền nói trước mà không đợi anh ta mở miệng: “Tôi sẽ không để anh mang hũ tro cốt đi, Thích Uý Nhiên đã kết hôn với tôi thì hũ tro cốt của anh ấy phải do tôi bảo quản.”Dường như gã đeo kính có thể dự tính được tôi nói vậy nên cũng không lo lắng mà chỉ chậm rãi lấy hai phần tài liệu ra khỏi túi công văn rồi đặt lên bàn. Tôi liền nhận ra đó là hiệp ước mà hôm qua tôi đã hi sinh nhan sắc để dụ dỗ Tăng Vượng Tài ký.Gã đeo kính đẩy kính mắt nhìn tôi: “Giao hũ tro cốt của Uý Nhiên ra đây, tôi sẽ đưa hai phần tài liệu này cho cô.”Uý Nhiên, sao có thể gọi thân thiết như vậy?Dường như anh ta nhìn thấu nghi vấn của tôi nên nhanh chóng giải thích rõ ràng: “Quên tự giới thiệu, tôi là bạn từ nhỏ của Thích Uý Nhiên, hiện nay chính là luật sư riêng của cậu ấy. Nếu hôm nay cô không giao hũ tro cốt ra thì tôi chỉ có thể dùng thủ đoạn của pháp luật, đến khi đó chỉ sợ tính hợp pháp của nhà tang lễ mấy người cũng sẽ bị lôi vào.”Rõ ràng anh ta chính là một đạo sĩ, lúc làm đám cưới ma cho tôi thì giả thần giả quỷ, hiện tại lại biến thành luật sư là cái quỷ gì?Cho dù tôi hạ quyết tâm sẽ không giao hũ tro cốt của Thích Uý Nhiên ra, nhưng ba của tôi nghe anh ta nói vậy thì lo lắng không thôi nên bèn hung hăng nháy mắt với tôi.Tôi biết vấn đề của nhà tang lễ rất nhiều, không chỉ là tính hợp pháp mà còn có lệ phí mà nhà của chúng tôi thu đã vượt quá chỉ tiêu của cục dân chính, nếu không cẩn thận là phải đền tiền.Ít khi mẹ tôi nhúng tay vào những chuyện này nhưng lần này lại nhịn không được khuyên tôi: “Giao hũ tro cốt cho cậu ta đi, nhà tang lễ có mở hay không cũng không sao cả, nhưng mà mấy ngày nữa thì Thái Nghiên đến rồi, đến lúc đó con định để hũ tro cốt trong phòng làm gì?”“Cậu ấy trở về thì có liên quan gì với việc phòng con để cái gì?” Cậu ta cũng đâu có ngủ cùng tôi.Mẹ