------------------------------------------------------
-[ Có vẻ như sắp đến lúc rồi ]-Zack
-(như vậy là đủ lâu để Virus tiếp tục phát triển và tiến hóa. Ngày mai là Grey sẽ tỉnh dậy và nó phải thực hiện được điều này nếu muốn mạnh hơn)-Zack
Tại thành phố(thực chất là thủ đô :V) Sophia, nơi vừa xảy ra vài sự kiện lớn đã trở lại bình thường, người dân hôm nào còn la hét trong hoảng loạn bây giờ lại trở về cuộc sống yên bình như ngày nào.
Tại Guild mạo hiểm giả.
-[ Mọi thứ có vẻ đã ổn thỏa rồi nhỉ ]-Reira
-[ *ngáp* Mấy ngày vừa qua toàn làm việc và làm việc.... Mệt dã man ]-Glenn
-[ Tập làm quen đi. Đây cũng là cơ hội để ông có thể bỏ được cái thói lười biếng. Thấy Lucy không ? Cô ây đâu có than phiền gì đâu ? ]-Reira
-[ Nhưng tôi là một sát thủ... Việc phục hồi lại thành phố đâu phải là nhiệm vụ dành cho tôi... Ui da !!!]-Glenn
Reira véo mà Glenn sau khi anh than vãn một hồi.
-[ Bớt cằn nhằn lại đi. Chúng ta đều làm việc cho hoàng gia mà ]-Reira
-[ Thì mặt dù vậy nhưng cũng đau có ai biết chúng ta là ai. Họ toàn nghĩ chúng ta là người dân bình thường ]-Glenn
-[ Chịu thôi, ông cũng biết mà ]-Reira
Glenn và Reira đang nói chuyện thì Lucy đến gặp họ với vài ly nước.
-[ 2 Cậu có vẻ thân mật quá nhỉ ? ]-Lucy
-[ Lucy à... Đâu có... ]-Reira
-[ Tôi á... với con nhỏ này á ! Không đời nào ! Con nhỏ này không bình thường chút nào... Tại sao tôi phải....- Aghhhh ! ]-Glenn
Chưa dứt câu thì Reira đã gõ đầu Glenn một cú cực đau.
-[ Ông vừa nói gì ? ]-Reira
Reira trừng mắt vào Grey.
-[ Tôi còn chưa xử ông về việc ông ngủ trong khi thành phố đang gặp chuyện đấy ! ]-Reira
-[ Uh... Uhmmm... Xin lỗi...chị đại... ]-Glenn
Lucy lấy tay che miệng và cười thầm.
-[ Ủa. Cậu hết buồn rồi à ? ]-Reira
-[ Tớ á ? ]-Lucy
-[ Phải, mấy ngày trước trông cậu như người mất hồn vậy ]-Reira
Reira đột nhiên nhớ lại những hình ảnh mấy ngày trước, hình ảnh mà Lucy như người không hồn chỉ biết làm việc và luôn miệng kêu Grey. Thậm chí trông như có linh hồn bay ra từ miệng cô ấy.
Lucy chợt nhớ ra những hình ảnh đấy của chính cô. Cô cười nhẹ trong bối rối.
-[ À thì... Cậu biết đó... Tớ đã khỏi rồi ]-Lucy
-[ Khỏi rồi à... ]-Glenn
Glenn lại hồi tưởng lại những khoảnh khắc ấy. lucy hét lớn.
-[ ĐỪNG CÓ NHỚ VỀ NÓ NỮA !!! ]-Lucy
Glenn và Reira giật bắn người.
-[ Hehe xin lỗi ]-Glenn
-[ Mà hôm nay trông cậu khá ổn đấy. Không còn buồn nữa à ? ]-Reira
-[ Phải. Nghĩ lại thì, Grey cũng có đi đâu đâu. Anh ấy vẫn ở bên trong con người đấy đó thôi. Zack sẽ nói là anh ấy sẽ quay lại, tớ tin Zack. Cho dù anh ta có như thế nào đi nữa nhưng anh ta và Grey là một nên tớ tin Zack ]-Lucy
Lucy mỉm cười sau khi vừa dứt câu.
-[ Tớ cũng không nên buồn làm gì ]-Lucy
Glenn và Lucy cũng mỉm cười theo sau khi nghe Lucy nói về cảm xúc của mình.
Glenn vươn vai.
-[ Vậy đi. Chắc cậu ấy sẽ quay lại thôi ]-Glenn
-[ Vâng. Và khi anh ấy quay lại thì tớ sẽ nói Grey bắt Zack phải chịu trách nhiệm cho vụ lần trước ]-Lucy
-[ Trông cậy ở cậu ]-Reira
~~~trong lúc đó, tại một nơi khá xa~~~
-[ Nó ở đây. Nhưng mà hơi bất ngờ đấy, không ngờ tao lại gặp lại mày, Zect ]-Kanda
-[ Ờ cũng 20 năm rồi. Mà trông mày vẫn trẻ phết đấy ]-Zect
-[ Mày thưa biết là tao không bị lão hóa mà, nhờ viên ngọc này ]-Kanda
Kanda lấy ra một viên ngọc màu đỏ.
-[ Viên ngọc bất tử à ? Tao không ngờ mày chưa để mất nó đấy ]-Zect
-[ Mày nghĩ gì vậy... Mà cũng không hẳn là bất tử. Tao vẫn sẽ chết nếu bị gϊếŧ ]-Kanda
-[ Hmmm... À mà đúng ở đây không vậy ? ]-Zect
-[ Phải, không sai vào đâu được. Đây là... Lãnh địa của Quỷ Vương ]-Kanda
Trước mặt Zect và Kanda là một vùng đất chết chóc. Xác động vật và xác người rãi rác khắp nơi, cây cối khô héo, những con sông nhung nham thì đầy rẫy. Dường như không có dấu hiệu của sự sống nào quanh đây.
-[ Không khí tối tăm này... Hơi lạnh người nhỉ ]-Zect
-[ Mày đùa tao à ? Mày từng đánh bại Quỷ vương đó ]-Kanda
-[ Thì đó là quá khứ rồi, nhưng đứng trước quan cảnh này thì ai mà chả có tý sợ sệt ]-Zect
-[ Haizzzz... Vậy mày muốn đến đây làm gì ? ]-Kanda
-[ Tao chưa nói cho mày hả ? ]-Zect
-[ TẤT NHIÊN LÀ CHƯA !! ]-Kanda
Kanda đột nhiên nỗi cáu.
-[ Hể ? ]-Zect
-[ Đột nhiên mày xuất hiện bất thình lình đã quá bất ngờ rồi... Sau đó còn hỏi tao vị trí lãnh địa của Quỷ Vương nữa chữ... Lúc tao hỏi thì cứ nói là "tý sẽ nói"... ]-Kanda
-[ Hmmm... Xin lỗi "cười" ]-Zect
-[ Mày chả thay đổi gì cả ]-Kanda
-[ Mày cũng vậy ]-Zect
-[ Vậy cuối cùng mày đến đây để làm gì ? ]-Kanda
Zect đứng nhìn xung quanh lãnh địa của quỷ một lúc.
-[ Tao sẽ... Hồi sinh Quỷ Vương ]-Zect
Kanda bất ngờ sau khi Zect trả lời.
-[ H-hồi sinh ? Để làm gì ? ]-Kanda
-[ Để đánh bại hắn ]-Zect
-[ Ể ? ]-Kanda
Kanda đứng hình một lúc.
-[ Mày...ờm...rãnh à...ý tao là... ]-Kanda
-[ Hmm ? Có vấn đề gì à ? ]-Zect
-[ Thì... Hồi sinh Quỷ Vương để đánh bại Quỷ Vương... Mày bị ngu à ? ]-Kanda
-[ Hmmm... Không hẳn. Tao muốn đánh bại Quỷ Vương vì tao muốn trái tim của hắn ]-Zect
-[ ? ]-Kanda
-[ Như mày đã biết thì trái tim của Quỷ Vương rất đặt biệt. Trong quá khứ, khi đối đầu với hắn, tao đã lỡ tay phá hủy cả cơ thể và trái tim, chỉ còn lại đôi mắt. Con mắt đó chính là viên ngọc mày đang giữ ]-Zect
-[ N-này... không lẽ mày định lấytrái tim đấy à ? ]-Kanda
-[ Mày nghĩ tao gϊếŧ nhiều người như vậy để làm gì ? Muốn hồi sinh Quỷ Vương thì mày phải hiến tế một lượng lớn mạng người. Sau sự kiện ở thành phố vừa rồi thì tao đã có đủ sô lượng linh hồn cần thiết ]-Zect
-[ Vậy vụ ồn ào vài tháng trước là do mày làm à... ]-Kanda
-[ Tất nhiên ]-Zect
-[ Hmm ]-Kanda
Zect và Kanda tiếp tục di chuyển sâu hơn bên trong lãnh địa của quỷ. Trong quá trình di chuyển thì rất nhiều con quỷ khác nhau liên tục tấn công nhưng tất cả đều bị gϊếŧ trong vài giây.
-[ Chính là cái cây này đây ]-Kanda
-[ Ohhhhh... Đây là cây cổ thụ đã sinh ra loài quỷ à... ]Zect
-[ Ukm... Mày sẽ làm gì ? ]-Kanda
-[ Lùi lại đi, nếu không muốn bị ảnh hưởng ]-Zect
Zect lấy ra một viên ngọc màu đỏ.
-[ Này... Nó giống của tao thế... Không lẽ cũng là mắt của quỷ vương à ? ]-Kanda
-[ Đúng vậy, lùi lại đi ]-Zect
Kanda lùi ra phía sau Zect khá xa nhưng cũng đủ để nhìn thấy Zect và cây cổ thụ.
Zect giơ con mắt về hướng cây cổ thụ. Tập trung ma lực rồi tích tụ lại viên ngọc. Không lâu sau, viên ngọc phát sáng và có rất nhiều linh hồn thoát ra khỏi viên ngọc. Những linh hồn bay khắp nơi nhưng rồi lại bị cây cổ thụ hấp thụ hết.
-[ Nhiều dã man. Không biết hắn đã gϊếŧ bao nhiêu người ]-Kanda
-[ Tính luôn mày cả đấy ]-Zect
-[ Mày nghe thấy à ?! ]-Kanda
-[ Tất nhiên... Viên ngọc của mày cũng là mắt của Quỷ Vương nên khi mày gϊếŧ người thì nó cũng hấp thụ linh hồn thôi. Và nó cũng liên kết với con mắt tao đang cầm nên tao cũng có thể lấy linh hồn từ con mắt của mày. Tao biết là mày sống dai là do viên ngọc lấy tuổi thọ của những nạn nhân mày gϊếŧ cho mày nhưng yên tâm, tao sẽ chừa lại vài chục linh hồn để mày sống thêm chục năm nữa ]-Zect
-[...]-Kanda
Sau một lúc hấp thụ rất nhiều linh hồn thì cây cổ thụ phát sáng lên và nổ tung.
*KABOOMMMMM !!!!*
Khói mịt mù nhưng Zect vẫn đứng vững.
-[ t-thằng này... Không phải người... ]-Kanda
Khói tan dần và thân cây cổ thụ bắt đầu có sự thay đổi.
-[ Hmm... Có thể ngày mai sẽ hoàn thành ]- Zect
Cây cổ thụ đang chuyển đổi chậm rãi từ một cái cây to lớn thành hình hài của một con quỷ.
-[ Đùa nhau à ? Phải chờ á !! ]-Kanda
-[ Kiên nhẫn đi, chỉ có một ngày thôi mà ]-Zect
-[ ... ]-Kanda
-[ Mà hình như... Mày cũng có hứng thú với nó đúng không ? ]-Zect
-[ À thì... Tất nhiên. Trái tim Quỷ Vương là một trong những món bảo vật hiếm nhất thế giới và chứa đựng nhiều sức mạnh khủng khiếp ]-Kanda
-[ Thì đó ]-Zect
-[ Và trong lần chạm trán trước của mày với Quỷ Vương. Mày đã phá hủy trái tim của hắn... ]-Kanda
-[ Uh thì... Cái đó là do tao lỡ tay... Chứ tao đâu có muốn..............hề hề ]-Zect
-[ (-_-') ]-Kanda
Cả hai im lặng, nhìn nhau được một lúc.
-[ Về nhà thôi ! Mai chúng ta bắt đầu giao chiến ]-Zect
Kanda im lặng 5 giây.
-[ Tao... Với mày... Có nhà để về à... ]-Kanda
-[ ... ]-Zect
-[ ... ]-Kanda
-[ Uhmmmmm... Đi đâu đó nghỉ ngơi để ngày mai giao chiến :) ]-Zect
-[ ... ]-Kanda
-[ ... ]-Zect
-(đôi khi mình tự hỏi là không biết tại sao mọi người đều sợ thằng ôn này...)-Kanda
~~~tối hôm đó~~~
*Knock knock*
Tiếng gõ cửa phát ra bên ngoài nhà của Lucy.
-[ Vâng ]-Lucy
Lucy liền ra ngoài để xem ai gõ cửa. Trước đó thì Lucy có linh cảm tốt, một linh cảm rằng cô sẽ gặp lại người cô yêu và chúng làm cô cảm thấy lạc quan hơn.
Khi vừa mở cánh cửa thì Lucy hoàn toàn bất ngờ khi Zack đang đứng ngay trước mặt Lucy... À không, là một cậu con trai tóc màu đen đang đứng trước mặt Lucy.
-[ Anh... về rồi... ]-Grey
-[ Hugh !!Grey !!]-Lucy
Chưa kịp nói gì thì Grey đã ngã gục xuống nhưng Lucy đã kịp đỡ cậu.
-[ G-Grey ! Này !! Greyyy !!]-Lucy
Đang hoảng hốt thì Grey bỗng nói mớ.
-[ ~~Dì à... bữa tối xong chưa~~~ ]-Grey
Lucy thở phào nhẹ nhõm và đưa Grey vào nhà.
~~~ngày hôm sau~~~
Là một ngày đẹp trời khác ở thủ đo Sophia, nơi mà mọi người đang hăng say làm việc, trẻ con thì nô đùa xung quanh, các khu chợ thì vẫn đông đúc như ngày nào. Trong cái náo nhiệt đó thì trong một ngôi nhà trong thành phố...
-[ CHẾT MỊA !!! MUỘN HỌC RỒI !!!! ]-Grey
Grey bật tỉnh dậy và hét lớn như một thói quen.
-[ Ơ... Hmmm... Hình như có gì đó sai sai... ]-Grey
Grey ngẫm nghĩ 30 giây.
-[ A đúng rồi !!! Mình đang ở một thế giới khác mà... Haizz... Đột nhiên hét theo thói quen... ]-Grey
Vừa mới định hình được vấn đề thì Grey chợt nhận ra có sự hiện diện nào đó gần anh. Anh quay sang bên cạnh thì thấy Lucy đang ngồi ngay bên anh Và trông cô ấy có