Nếu cảnh sát điều tra một cách nghiêm túc, thì họ đã tìm kiếm những chiếc xe Van phù hợp với từng đặc điểm ở mỗi ngã tư, nếu biển số xe là giả thì họ cũng sẽ không có cách nào theo dõi được Vân Giai Kỳ cau mày, nói chung khả năng tránh né sự điều tra của tên bắt cóc này cũng không đáng sợ lầm.
Cuối cùng thì họ là ai?
Bạc Tiêu Dương đi theo phía sau và nói: “Đừng ở lại đây thêm nữa, lỡ như.
những tên bắt cóc vẫn còn ở xung quanh đây thì sao”
Vân Giai Kỳ quay lại.
Bạc Tiêu Dương nói: “Chắc chắn là họ sẽ không phạm tội một mình, làm sao mà họ biết được chúng ta đã liên lạc với cảnh sát chứ? Nói cách khác thì một trong số họ có thể đang lẩn trốn ở đâu đó trong thôn này, anh ta nhìn thấy xe cảnh sát đến vì vậy họ đã lập tức gọi cho cô”
Đột nhiên Vân Giai Kỳ cũng nhận ra.
Trời cũng đã rất khuya rồi.
Thôn xóm vắng vẻ, cũng không có đèn đường.
Nhìn xung quanh, có bóng dáng của vài người thanh niên, họ vừa đi bộ vừa hút thuốc lá ở bên lề đường, cũng có một số người thì chạy xe điện Một trong những người này cũng có thể là đồng phạm của tên bắt cóc kia.
Trong lòng của Vân Giai Kỳ cũng cảm thấy lo lắng.
Bạc Tiêu Dương cười và nói: “Bây giờ cô cũng biết sợ rồi sao?”
Cậu ta bước tới và nắm lấy tay cô: “Có tôi ở đây rồi, cho dù những tên bắt cóc đó có bao vây xung quanh cô đi nữa, thì chúng cũng đừng hòng làm gì được cô.”
Bạc Tiêu Dương kéo Vân Giai Kỳ quay trở lại xe.
Sau khi khóa cửa xe, trong lòng Vân Giai Kỳ cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Cô nói với Bạc Tiêu Dương: “Mục tiêu của họ là tôi, vậy tại sao Mạn Nhi và Tiểu Bắc lại bị bắt cóc”
“Chẳng phải là cô cũng