Nói cách khác…
“Cô vẫn còn cơ hội để quay đầu” Bạc Tuấn Phong nói, “Chỉ cần cô chịu thả người đi, thì tôi sẽ chấp nhận mọi yêu cầu của cô”
‘Vân Ngọc Hân sững sờ nhìn hẳn.
Bạc Tuấn Phong nhấn mạnh từng chữ: “Tôi nói là làm”
‘Vân Ngọc Hân đột nhiên lạnh giọng nói: anh sao?”
“Anh tưởng rằng em vẫn còn tin Bạc Tuấn Phong khế cau mày.
Vân Ngọc Hân đột nhiên khàn giọng nói: ‘Em không có được anh thì bất cứ: ai cũng đừng hòng có được anh! Anh và Vân Giai Kỳ chỉ có một người mới có thể rời khỏi đây thôi! Nếu như anh muốn rời khỏi đây để tiếp tục sống, em sẽ cùng cô ta đồng quy vu tận! Còn nếu như anh muốn cô ta bình an vô sự vậy thì hãy lấy cái mạng của Bạc Tuấn Phong anh ra trao đổi! Anh làm được không?”
“Cô điên rồi à?“ Bạc Tuấn Phong nhìn người phụ nữ trước mặt mình, cảm thấy cô ta dường như phát điên, vô phương cứu chữa.
“Sao, không dám chơi à?”
Vân Ngọc Hân chế giễu: “Không sao, ba người chúng ta cùng nhau đồng quy vu tận, thế nào? Em biết, bên ngoài căn hầm này đều là người của anh, toàn bộ chỗ này đều bị bao vây, dù sao em cũng không có ý định bỏ chạy.
Tuy nhiên, ngay dưới căn hầm này em đã sắp xếp rất nhiều thuốc nố, chẳng bao lâu nữa, số thuốc nổ này sẽ khiến toàn bộ chỗ này sụp đố”
Cô ta dừng lại một chút, sau đó nói: “Thế nào?”
Không ngờ rằng cô ta đã sắp xếp mọi chuyện từ trước.
Cô ta không chừa lại đường lui cho bất kỳ ai, bao gồm cả cô ta.
Bạc Tuấn Phong vội vàng chạy tới, lập tức bóp cố cô ta: “Cô điên rồi!”
“Ha… ha… bóp chết em đi! Có bản lĩnh thì bóp chết em đi..” Vân Ngọc Hân không chút sợ hãi: “Bóp chết em đi,