Mộng Yến Mi nhất thời không nói nên lời Vân Giai Kỳ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, u ám nở nụ cười, hỏi: “Dì đơn giản là muốn mượn bụng của con, mang thai đứa con của Tuấn Phong, sinh đứa con ra, sau đó lấy máu ở cuống rốn đi cứu mạng Tiểu Bắc, đúng không?!
“Đúng vậy!” Mộng Yến Mi thẳng thắn thừa nhận: “Tiểu Bắc cũng là con của con, làm sao con có thể thấy chết mà không cứu, đúng không? Một khi đã như vậy, dì xin cho con một cái danh phận, con không phải nên cảm kích dì sao, bây giờ còn bày ra cái khẩu khí muốn hỏi tội dì! Con đây là có ý gì?!
‘Vân Giai Kỳ cầm thiệp mời lên.
Thiệp mời màu đỏ.
Khi mở ra, lá thư hẹn được viết bäng chữ thư pháp trang trọng.
Chữ ký của Bạc Ngạn Thiên.
Cô nắm chặt lấy thiệp mời đến nỗi toàn thân cô run lên.
Mộng Yến Mi tiếp tục nói: “Còn không bằng lòng sao? Vợ bé còn có chuyện gì vậy? Biết bao nhiêu người muốn làm vợ bé của Ngạn Thiên mà không có cơ hội, cho nên con may mắn lắm mới gặp được chuyện tốt như thế này! Không những không hài lòng mà còn…!
“Đủ rồi!
Cung Chiến ngắt lời cô: “Con đã nói rồi, đem thiệp mời và sính lễ trả lại hết *** Em gái của anh ta không thể làm vợ bé của người khác được.
Dù là vợ bé của nhà họ Bạc cũng không được!
“Cung Chiến! Tại sao con lại không hiểu chuyện vậy chứ?!
‘Vẻ mặt của Yến Mi rất gắt gao: “Vợ bé thì sao chứ? Tuy