Lý Khải Luân kinh ngạc nhìn sang tên chia bài, vẻ mặt tên chia bài hờ hững như chưa từng có chuyện gì xảy ra, làm như không nhìn thấy ánh mắt đó của Lý Khải Luân.
Sao lại thế này?
Bài chín điểm của ông ta đâu?
Ánh mắt của Lý Khải Luân trừng người chia bài như muốn thiêu đốt, ánh mắt đó giống như đang hỏi: Chẳng phải cậu nói bài của tôi là quan bài hay sao? Chín điểm đâu?
Người chia bài nhìn thẳng về trước, một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn ông ta.
Cái thăng chết tiệt!
Chẳng lẽ, tên này đã bị Vân Giai Kỳ mua.
chuộc?
Lý Khải Luân hồi hộp nhìn về phía Vân Giai Kỳ, thấy cô cũng lật bài.
TAI,”8, Tổng chín điểm, Vân Giai Kỳ mới là quan bài!
Ông ta thua?
Lý Khải Luân không dám tin, ông ta đứng vọt dậy và rống to: “Không có khả năng! Điều đó không có khả năng!”
‘Vân Giai Kỳ lạnh lùng cong môi: “Cái gì không thể?”
“Tại sao cô lại là quan bài?”
Lý Khải Luân chỉ tay vào cô: “Cô gian lận đúng không?”
“Dựa vào cái gì mà ông cho là tôi gian lận?” Vân Giai Kỳ nhún vai vô tội “Là bởi vì tôi may mắn, bắt được quan bài à”“
“Có phải cô mua chuộc người chia bài đúng không?”
Lý Khải Luân vừa ăn cướp vừa la làng, tức giận làm ầm làm ï: “Nhất định là do cô mua chuộc người chia bài, sai khiến bọn họ phối hợp gian lận với cô, chia cho cô được quan bài, là cô gian lận!”
‘Vân Giai Kỳ lạnh lùng nói: “Lý Khải Luân, ông đã thua rồi thì đừng có cố tình gây sự.
Ông đã thua, tất cả cổ phần Vân Liên trên danh nghĩa của ông đều thuộc về tôi”
“Shiu”
Lý Khải Luân đã không còn giữ được bình tĩnh, ông ta rống to trong sòng bài: “Thanh tra quản lý đâu? Thanh tra đâu? Chỗ này có kẻ mua chuộc người chia bài! Các người mau tới đây mà xem Có người gian lận, Thanh tra đâu?”
Khi nghe ông ta nói có người chuộc chia bài, tất cả mấy người chơi bài ở đó cũng tụ