Bạc Tiêu Dương đấy Mộ Ngọc My sang một bên, mở cửa và bước vào phòng Trong phòng, Vân Giai Kỳ đang năm trên giường bệnh, vẫn chưa tỉnh.
Bạc Tiêu Dương đứng bên giường và lặng lẽ nhìn cô.
Nghe thấy tiếng đóng cửa, anh ngẩng đầu lên, sắc mặt hơi thay đổi khi nhìn thấy Bạc Tuấn Phong.
Bạc Tiêu Dương chế nhạo: “Anh làm gì ở đây?.
“Đến thăm cô ấy.
“Cô ấy đương nhiên đã có người chăm sóc, không cần anh phải ở lại, mong anh đi cho.
Bạc Tuấn Phong bước đến cạnh Bạc Tiêu Dương: “Cậu có vẻ rất ác cảm với tôi.
Bạc Tiêu Dương nói: “Tôi chỉ nghĩ rắng chúng tôi đã đính hôn với nhau.
Mộ Ngọc My là vợ sắp cưới của anh và Vân Giai Kỳ là người phụ nữ tôi số kết hôn.
Anh không nghĩ rằng anh ở đây chăm sóc cô ấy là có hơi quá sao.
Nếu chuyện này bị phát tán ra ngoài sẽ khiến mọi người đàm tiếu và hủy hoại danh tiếng của gia đình họ Bạc thì ai sẽ là người chịu trách nhiệm?.
Mộ Ngọc My cũng mở cửa và bước vào.
Cô ta đi đến trước mặt Bạc Tuấn Phong, nhẹ nhàng kéo tay áo anh: “Tuấn Phong, không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi! Tiêu Dương sẽ chăm sóc tốt cho Giai Kỳ.
Bạc Tiêu Dương nhìn Mộ Ngọc My nói đầy ẩn ý: “Cô quản cho tốt nam nhân của cô, là ai đã quấy rầy ai.
Từ nay về sau, tôi không muốn thấy anh ấy xuất hiện trước mặt cô ấy một lần nào nữa.
Mộ Ngọc My ngượng nghịu cười: “Tiêu Dương, sau này sớm muộn chúng ta cũng là người một nhà.
Dù sao sức khỏe của lão gia cũng không được tốt.
Sau khi kết hôn chúng ta đều sẽ ở chung một mái nhà.
Tại sao phải làm nhau khó xử như vậy?.
Bạc Tuấn Phong nhìn Vân Giai Kỳ nẫm trên giường, Khuôn mặt của cô đặc biệt yếu ớt.
Trải qua một trận sinh tử, làm tổn hại sinh kh.
Nhìn thấy Bạc Tuấn Phong đang nhìn chãm chấm vào Vân Giai Kỳ, Bạc Tiêu Dương hơi chuyển mình, chặn tầm nhìn của Bạc Tuấn Phong, Bạc Tuấn Phong nhướng mắt, liếc Bạc Tiêu Dương một cái rồi lạnh lùng quay đi.
Bạc Tuấn Phong vừa rời khỏi phòng bệnh,