Bạc Tuấn Phong cần chặt lấy khóe môi cô: “Trả lời mau.
Vân Giai Kỳ rốt cuộc chịu không nối nữa: “Anh ấy chỗ nào cũng chạm vào, anh có hài lòng chưa hả? Anh đã chơi qua với Mộ Ngọc My cái gì, thì tôi cũng đã chơi với Bạc Tiêu Dương rồi! Anh quan tâm đến việc anh ẩy chạm vào đâu của tôi sao?.
Câu này chắc chắn đã hoàn toàn chọc giận một người đàn ông đó.
Bạc Tuấn Phong đã đẩy cô xuống băng ghế thay đồ, Vân Giai Kỳ “co rúm’ lại.
Ngay khi cô định dựa vào tường đứng lên, người đàn ông đã ôm cô bằng một tay và nhấc bống cô lên.
“Chỗ này, là của anh” Bạc Tuấn Phong gật vào môi cô.
Vân Giai Kỳ kinh ngạc trợn to hai mắt, “Đây, cũng là của anh” Anh đột nhiên cần vào xương quai xanh của cô.
Vân Giai Kỳ chống lại ý muốn hét lên, vô thức giơ tay lên và tát anh một cái thật mạnh.
Cô gần như dùng hết sức lực mà tát cho anh một cái tát vào mặt, nhưng anh không quay đầu lại Bạc Tuấn Phong siết chặt tay cô lại: “Anh không nói cho em biết, anh có hứng thú với em.
Người anh ta có hứng thú không được phép động vào.
“Anh buông tôi ra” Vân Giai Kỳ giấy giụa, nhưng nụ hôn của Bạc Tuấn Phong càng ngày càng bức bách, đến mức mà cô không thở được nữa “Đừng mà….
‘Vân Giai Kỳ mơ hồ nhận ra động tác tiếp theo của anh, sắc mặt đột nhiên đỏ bừng: “Anh định làm gì chứ?.
Ai đó sẽ vào đây bất cứ lúc nào.
Anh ta cuối cùng đang làm cái quái gì thế này!
Vân Giai Kỳ rất nhanh đã thích nghi với bóng tối.
Vì vậy, cô mơ hồ có thể nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông này, ngũ quan lạnh lùng nghiêm nghị, đường nét thâm trầm.
Anh cho người ta cảm giác là một người vô cùng lạnh lùng, nhưng khi ở gần cô, hơi thở ấm nóng kia,mới khiến người ta cảm giác được anh vẫn là một người ấm áp.
Lúc hai người sát lại gần nhau, hàng mi dày của Bạc Tuấn Phong hơi buông xuống, như tô