“Quản lý, tôi leo đến vị trí trưởng quầy này, thật sự không dễ dàng gì.
Chỉ vì một câu nói như vậy mà đuổi việc tôi, tấm huyết bảy năm của tôi…”
“Cô không dễ dàng, tôi dễ dàng sao? Thế giới của người trưởng thành, có hai từ “dễ dàng” sao? Lúc trước tôi đã cảnh cáo các người, khách hàng là thượng đế.
Đặc biệt là đối với những quầy hàng sang trọng như của chúng ta, không thể nghị luận khách hàng một câu, tôi đã nhấn mạnh rồi.
Bây giờ xảy ra vấn đề, còn muốn tôi gánh trách nghiệm cho các người sao?
Cứ thế đi, tôi đã quyết định rồi, chiều này các người thu dọn đồ đạc, rời đi cho tôi”
Nói xong, quản lý không cho phép bọn họ nói thêm câu nào nữa, hỏi ý Bạc Tiêu Dương: “Cậu Bạc, tôi xử lý như vậy, cậu có hài lòng không?”
“Cũng được”
Bạc Tiêu Dương quay người nhìn Vân Giai Kỳ: “Cái váy này rất đẹp”
Vân Giai Kỳ nói: “Quẹt thẻ”
Quản lý lập tức nói: “Không cần không cần.
Chiếc váy này tính vào tài khoản của tôi.
Thưa cô, lần này khiến cô không vui, tôi thật sự xin lỗi”
Vân Giai Kỳ nhướng mày, coi như hài lòng với thái độ của quản lý, vì vậy nói: “Vậy thì cảm ơn”
Quản lý đích thân đóng gói quần áo mà cô