Một lúc sau, quản gia đã sai người đến nhà của Vân Giai Kỳ ở phủ Nguyệt Mặc.
Nhà của cô không có nhiều đồ, trừ một số quần áo, cũng không còn bao nhiêu đồ cả.
Vốn dĩ Vân Giai Kỳ không muốn ở lại Bạc gia.
Nhưng nghĩ lại, nếu cô không được gặp Mạn Nhi, nếu ở lại nhà họ Bạc cô sẽ có thêm cơ hội được gặp Mạn Nhi.
Bây giờ cô chỉ muốn nhìn thấy Mạn Nhi, cũng không có việc gì cần phải làm cả.
Nên cô cũng bình tĩnh mà ở lại.
Nhà họ Bạc cũng không có nhiều người, đây là nhà chính.
Theo quy tắc thì trừ người ở dòng chính ra, những người khác đến khi trưởng thành lập nghiệp thì phải rời khỏi nhà họ Bạc.
Người nhà họ Bạc không có nhiều người.
Đây là nhà chính của Bạc thị.
Dựa theo quy củ, ngoại trừ dòng chính, thứ xuất người bên cạnh, đợi đến khi trưởng thành thành gia lập nghiệp, liền muốn rời khỏi nhà họ Bạc.
Vậy nên cũng chỉ có Bạc Ngạn Thiên và Bạc Tuấn Phong ở trong nhà chính.
Bình thường thỉnh thoảng Bạc Tiêu Dương và Bạc Thúy Quỳnh sẽ trở về, thỉnh thoảng Bạc Minh Lâm sẽ đến thăm ông, cũng có lúc ngủ lại nhưng không thường xuyên.
Dùng bữa sáng xong, Vân Giai Kỳ liền đi dạo xung quanh nhà họ Bạc.
Cô đi đến đâu, người làm việc đi theo đến đó giống như đang giám sát cô vậy, nhưng cô cũng chẳng quan tâm, bọn họ phải đi theo thì cứ