Cô nhìn về phía Bạc Tuấn Phong, chỉ thấy sắc mặt anh âm trầm không đoán được cảm xúc gì.
Cô bỗng nhiên nhớ đến hôm đó, chuyện cô nói dối với anh.
Cho đến cuối cùng cô cũng không thể thẳng thắn, hôm đó cô có hẹn gặp Tống Hạo Hiên ở khách sạn.
Cô sợ anh biết đối tượng cô hẹn gặp là Tống Hạo Hiên thì anh sẽ nghĩ lung tung, thế nên không nói rõ được.
Bây giờ Trần Khánh Linh lại thêm mắm dặm muối, không chừng tên này lại nghĩ lung tung nữa rồi!
Vân Giai Kỳ nói: “Tuấn Phong, anh sẽ không tin cô ta thêu dệt vô cớ phải không?”
Bạc Tuấn Phong không nói gì.
Trần Khánh Linh không phục nói: “Cái gì là thê dệt vô cớ?
Cậu có giỏi thì đối diện với tôi mà nói, cậu có vào khách sạn với người đàn ông khác không, có hẹn hò với anh ta hay không?”
“Theo ra chuyện này tổng giám đốc Bạc không hay biết gì!
Nếu cậu cây ngây không sợ chết đứng, minh bạch rõ ràng thì sao không nói với tổng giám đốc Bạc! Cậu nhìn xem, rõ ràng trong lòng cậu có quỷ, nên mới giấu tổng giám đốc Bạc!”
Vân Giai Kỳ nói: “Trần Khánh Linh, rõ ràng là chuyện trong sạch nhưng buột ta từ miệng cậu cũng thành đen tối! Cậu với tôi có thù gì mà cậu nhìn