“Mấy ngày nay, cháu thấy bên ngoài người ta đồn chuyện Vân Ngọc Hân mang thai, đều nói cô ta cưới chạy bầu, muốn nhanh chóng kết hôn với Tuấn Phong, tin tức này là ai tung ra, là bác phải không?”
Bạc Ngạn Thiên không phủ nhận: “Là bác thì sao?”
Mộng Yến Mi nhất thời không nói nên lời.
Bạc Ngạn Thiên nói: “Xưa nay đàn ông đều lấy vợ trước lập nghiệp sau.
Tuấn Phong cũng đã đến tuổi cần kết hôn rồi, nó cũng nên thành gia lập nghiệp!”
“Nhưng mà Tuấn Phong nó có thể đồng ý sao? Nó không phải là muốn Vân Giai Kỳ kia sao? Nó có thể đồng ý cưới Vân Ngọc Hân không?”
“Chuyện này không phải là chuyện nó có nguyện ý hay không mà là chuyện nó nhất định phải làm! Làm sao, nó muốn ba hay bốn người phụ nữ ở bên ngoài, bác có thể đồng ý sao?
Đây không phải chính là làm xấu hổ gia đình nhà họ Bạc sao?”
Mộng Yến Mi bật cười nói: “Cụ ông, so với cháu thì bác hiểu rõ Tuấn Phong hơn, đứa nhỏ Tuấn Phong này, những chuyện nó đã không muốn thì bác có ép buộc cũng vô dụng!”
“Vi vậy, bác sẽ đón đầu trước, tung ra tin đồn rồi giải quyết vấn đề”
Mộng Yến Mi nhất thời không nói nên lời.
Bạc Ngạn Thiên hơi nheo mắt lại: “Sao vậy? Bác thấy cháu muốn bảo vệ Vân Giai Kỳ đó? Không phải là cháu cũng thích người phụ nữ đó chứ?”
“Làm sao có thể chứ? Cháu…”
Mộng Yến Mi cũng không thể thừa nhận Bạc Ngạn Thiên được, bà ta bảo vệ Vân Giai Kỳ cùng lắm là bởi vì Vân Giai Kỳ đang mang thai, đứa bé trong bụng còn chưa thành hình, có thể cứu mạng Cung Bắc.
Bà ta không dám