Mạn Nhi điên rồi hay sao!
Cô bé lấy kéo đâm người ta, trẻ con bình thường làm sao mà làm được chuyện này!
Người hầu nói: “Cô Vân lo lắng Mạn Nhi sẽ làm tổn thương tới cậu và Bắc, vì vậy cô ấy đã ra lệnh cho chúng tôi nhốt cô bé một mình trong một căn phòng khác.”
“Mẹ đang ở đâu?”
“Cô ấy đưa Bạc gia đến bệnh viện rồi”
“Cha bị thương có nặng không?” Vũ Minh có chút tức giận “Xảy ra chuyện lớn như vậy, tai sao không gọi tôi dậy chứ?”
Người hầu nói: “Lúc đó cậu đang nghỉ ngơi, cô Vân lo lắng quấy rầy đến cậu”
“Xảy ra chuyện như thế này, hẳn là nên lập tức nói cho tôi biết” Lúc này, Vũ Minh hành động như thể một người trưởng thành: “Lập tức đưa tôi đến bệnh viện ngay”
Người hầu khóc không ra nước mắt: “Tôi cũng không biết cô Vân đưa Bạc gia đến bệnh viện nào?”
Bạc Vũ Minh tìm thấy di động, vội vàng gọi điện thoại cho Bạc Tuấn Phong.
Nhưng qua một hồi điện thoại lại không có ai bắt máy.
Bạc Vũ Minh trở nên lo lắng.
Cậu bé nhìn vũng máu trên mặt đất, lại càng đứng ngồi không yên.
Nhìn thấy dáng vẻ sốt ruột của Bạc Vũ Minh, người hầu an ói: