“Trên đời còn có chuyện gì mà cô không làm được cơ chứ!” Bạc Tuấn Phong cười lạnh một tiếng: “Sớm muộn gì tôi cũng sẽ điều tra rõ ràng chuyện này.
Bây giờ tôi đang cho cô một cơ hội, cô có thể lựa chọn tự mình nhận tội, nhưng nếu như cô không làm được thì cứ đợi đến khi tôi nâm giữ được chứng cứ, tồi đến lúc đó không ai có thể bảo vệ được cô đâu”
Trong lòng Vân Ngọc Hân có sự “hồi hộp” mãnh liệt Không biết vì cái gì mà trong giây lát, cô ta nhìn vào đôi mắt sáng rực của Bạc Tuấn Phong tim lại đập nhanh hơn Cô ta bắt đâu cảm thấy bất an.
Chẳng lẽ, Bạc Tuấn Phong đang điều tra chuyện này?
‘Vân Ngọc Hân không khống chế được nữa mà bắt đầu hoảng hốt.
Cô ta thế hiện ra diễn xuất mà ngay cả khi quay phim cũng không diễn ra được, phá lên cười và nói: “Anh Tuấn Phong, chứng cứ mà anh nói đến là chỉ chứng cứ gì chứ? Em thật sự không biết tại sao anh lại nghỉ ngờ em nữa! Em thừa nhận là em không thích Vân Giai Kỳ, nhưng cũng không đến mức muốn cô ta phải đi đến chỗ chết! Anh định đổ oan chết em hay sao, em thực sự… thực sự không phải giống như những gì mà anh nghĩ đâu!”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Tuấn Phong, có một số lời có thế nói lung tung, nhưng có những tội danh cháu không thể cáo buộc một cách tuỳ tiện được! Chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ, ông biết cháu nóng lòng vì muốn bảo vệ Vân Giai Kỳ, nhưng cháu cũng không thể không phân biệt phải trái trắng đen gì mà tuỳ tiện định đoạt tội danh lên người Vân Ngọc Hân như vậy! Làm sao Ngọc Hân có thể là người phạm tội giết người được? Làm sao con bé có thể làm ra chuyện lố bịch như vậy được?”
‘Vân Ngọc Hân vội vàng gật gật đầu không ngừng: “Ông nội! Ông biết rõ cháu mà, làm thế nào cháu có thể làm ra những chuyện như vậy được! Cháu nào dám, cũng không lá gan này đâu! Anh Tuấn Phong, em không quan tâm anh nghe ai nói những chuyện đó, anh cũng có thể không tin những điều em nói; thế nhưng anh cũng không thể nghỉ ngờ em khi có băng chứng như vậy được!”
Bạc Tuấn Phong đột nhiên nói: “Ba tháng trước, cô có nhận một bộ phim, trong bộ phim này, cô mang danh nghĩa theo dõi