Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 108
Mừng 2/9 muộn.
Chương 108: Sư điểu (2) (Author: Kagi)
Theo từng tiếng niệm chú, tám thanh phi kiếm hóa lớn rồi sắp thành hai hàng dọc trước mặt Lâm Vân. Khi vừa dứt câu cuối cùng, hắn lật tay bắn ra tám luồng nguyên lực mờ ảo như làn khói, chúng rất nhanh nhập vào những thanh kiếm.
-Lên. Lâm Vân nói khẽ trong miệng.
Sau đó, băng hỏa hai loại nguyên tố cuồn cuộn tụ tập về chỗ hắn, uy thế lớn tới mức nhiều người hay ma thú đang chiến đấu cũng phải ngoái lại nhìn, sư điểu vương càng thận trọng hơn. Chẳng mấy chốc, tám thanh phi kiếm đã bừng lên ánh sáng nguyên tố, một nửa đỏ, nửa còn lại xanh dương, Lâm Vân phẩy tay, chúng nhất loạt rung lên rồi bắn về phía con ma thú to lớn đằng kia. Cả tám nối thành hai hàng kẹp lấy sư điểu vương ở giữa như một cái càng xanh đỏ to lớn. Con ma thú cũng có chuẩn bị trước, quanh nó mơ hồ xuất hiện một vòng bảo vệ hai màu vàng, xanh lá. Tại điểm tiếp xúc của mấy thanh kiếm và vòng bảo vệ, tứ đại nguyên tố va chạm vào nhau bừng lên ánh sáng chói mắt.
Lưỡng nghi kiếm trận nguyên bản là Âm dương lưỡng nghi kiếm trận, lấy đặc tính dùng hai cực trái ngược nhau một âm một dương để gây ra sát thương cực cao. Tuy nhiên không phải ai cũng có khả năng điều động lực lượng âm dương, vì vậy những bản biến thể về sau đều lấy hai loại nguyên tố xung khắc với nhau để đạt hiệu quả tương tự, trong đó băng hỏa lưỡng nghi kiếm trận là loại đơn giản nhất và có hiệu quả lớn nhất. Chỉ thấy khu vực xung quanh điểm va chạm do nhiệt độ thay đổi quá đột ngột khiến cho không khí vặn vẹo không ngừng, mờ mờ ảo ảo. Dưới sự điều động của Lâm Vân, những thanh kiếm vẽ lên không trung mấy đường băng và lửa trông vô cùng đẹp mắt nhưng cũng rất chết chóc, lớp bảo vệ bên ngoài con ma thú rung lên không ngừng dưới sự công kích của chúng, từng tiếng nổ vang lên ầm ầm trên trời.
Sư điểu vương rống to, tự bạo vòng bảo vệ quanh người nó tạo thành một vụ nổ lớn, hất văng tám thanh kiếm ra ngoài, sau đó nó lộn một vòng đảo hướng rồi đập cánh bay ra xa, có vẻ cũng biết sự lợi hại của mấy thứ này. Mấy thanh phi kiếm sau khi bị chấn động của vụ nổ hất bay thì liền mất đi ánh sáng, trở nên ảm đạm như lúc đầu, nhưng rồi Lâm Vân lại niệm vài câu chú, chập hai tay lại, nói lớn:
-Hợp.
Những thanh kiếm một lần nữa khiến cho khung khí xung quanh xáo động vì nhiệt độ của chúng, theo cái chập tay của Lâm Vân, một thanh kiếm băng hệ lại xáp lại gần một thanh hỏa hệ, cứ thế tạo ra bốn cặp. Hai loại nguyên tố xung khắc nửa đẩy nhau ra nửa lại như có một lực hút vô hình với nhau, chúng không hoàn toàn hợp lại mà khoảng cách ở giữa chúng dường như có một lớp đệm kết lại với nhau, tuy tại điểm tiếp xúc không ngừng lóe ra ánh lửa nhưng cả hai vẫn dính vào nhau một cách kì diệu. Lâm Vân lại một lần nửa phẩy tay, bốn cặp phi kiếm bắn tới sư điểu vương bằng một tốc độ so với lúc trước nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Tuy không nhìn thấy, nhưng cảm giác của một ma thú cao cấp vẫn báo cho sư điểu vương biết được nguy hiểm đang tới sát phía sau, nó đập mạnh cánh tăng tốc độ của bản thân lên, mơ hồ làm không khí xung quanh chấn động thành mấy tiếng "ong ong" nhức óc. Phía sau nó là bốn đường xanh đỏ dí theo không ngừng, không gian xung quanh chúng cũng rung lên từng hồi nhẹ, một cuộc không chiến cứ thế mà bắt đầu. Con ma thú đảo cánh, đổi hướng lượn sang một bên hòng loại bỏ sự đeo bám, nhưng người thanh niên đằng xa lẳng lặng dùng ý niệm điều khiển mấy cặp phi kiếm. Chúng dừng lại đột ngột, rồi xoay một vòng tiếp tục đuổi theo sư điểu vương.
Cảm nhận sự nguy hiểm không những không giảm mà còn tăng, sư điểu vương một lần nữa đổi hướng, nhưng lần này nó phẩy cánh bên phải. Mấy cái lông vũ vàng óng lóe lên những hạt điện tích giữa không trung rồi lập tức rải xuống khoảng không. Chùm điện tích vừa tiếp xúc với không khí thì liền hợp lại với nhau mơ hồ tạo thành một lớp màng, quanh nó vang lên tiếng nổ lốp bốp, vừa lúc ấy, bốn cặp phi kiếm cũng xé gió lao tới. Không kịp điều khiển, Lâm Vân đành trơ mắt nhìn những thanh phi kiếm của mình phóng thẳng vào đám điện tích vàng chóe kia.
Ầm.
Một tiếng nổ rung trời vang lên, đằng sau sư điểu vương lúc này là một đám khói đen dày đặc, hậu quả từ vụ va chạm giữa hai luồng lực lượng.
Xoẹt.
Đám khói rất nhanh bị xé tan bởi hai cặp phi kiếm xanh đỏ, số lượng của chúng bị giảm đi phân nửa, bốn thanh kiếm kia một lần nữa trở nên ảm đạm vô quang lơ lửng trên không, buộc Lâm Vân phải phất tay thu chúng về trong khi tiếp tục điều khiển hai cặp kia đuổi theo sư điểu vương.
Dường như đã có tính toán từ trước, khi vụ nổ kia vừa vang lên cũng là lúc cánh bên trái của con ma thú vung lên. Từng luồng khí lưu tập trung tại mấy cái lông vũ xanh lá rồi hợp thành những lưỡi đao gió sắc bén, số lượng cũng lên đến hơn chục. Một lần nữa bẻ hướng để né thế lao tới của hai cặp kiếm, sư điểu vương phóng hàng chục lưỡi đao gió về phía người thanh niên nãy giờ vẫn đạp lên phi kiếm, tiếng gió rít vang lên dữ tợn. nguồn (.)
Lâm Vân thất kinh, ma thú cao cấp quả nhiên không có con nào đơn giản. Không có thời gian đắn đo, hắn đạp vào chuôi phi kiếm dưới chân, nó tăng tốc rồi mang hắn lướt đi đến chỗ bốn thanh kiếm đang lơ lửng, khi người thanh niên vừa thu chúng về cũng là lúc mấy lưỡi đao gió bắn tới sau lưng. Lâm Vân cắn răng thúc giục nguyên lực đổ vào phi kiếm hệ phong dưới chân khiến nó lại tăng tốc. Từng đợt gió dồn ép vào người hắn, sự ma sát khi di chuyển tốc độ cao khiến hắn phải nheo chặt mắt, còn da thịt thì xuất hiện từng đợt bỏng rát. Trong tình thế này, muốn nhìn còn khó chứ đừng nói tới việc thoát khỏi sự truy đuổi phía sau, may mắn là ai cũng có sự chuẩn bị của riêng mình. Lâm Vân run run rút từ trong ống tay áo ra một lá bùa xanh lá, hắn đưa một ít nguyên lực vào rồi dán lên người, lập tức xung quanh hắn xuất hiện một cái vòng bảo vệ bằng gió, triệt tiêu đi áp lực của việc di chuyển quá nhanh.
Thở phào, Lâm Vân tiếp tục truyền nguyên lực vào thanh phi kiếm, tốc độ của hắn tăng lên đột ngột, nhất thời cũng bứt phá khỏi sự uy hiếp sau lưng.
Rẹt rẹt.
Một lần nữa tăng tốc khiến lớp bảo vệ bị ma sát xé thành hai khẽ hở, gió cắt vào da Lâm Vân hai rãnh khá sâu, từng giọt máu chảy ra thấm đỏ bộ áo bào trắng tinh. Hắn giật mình, vội lấy thêm mấy lá bùa nữa dán lên, nhất thời mới đảm bảo được an toàn cho cơ thể một tu chân giả vốn không có gì gọi là khỏe mạnh. Hắn đổi hướng, khuấy không khì thành từng đợt xung động, một mặt vẫn tiếp tục điều khiển hai cặp phi kiếm đuổi theo sư điểu vương. Nhưng những thành phi kiếm của Lâm Vân biết đuổi theo đối thủ, mấy lưỡi đao gió kia cũng vậy, chúng chỉ khẽ dừng rồi mượn sức gió lượn một vòng tiếp tục bám đuôi Lâm Vân. Cả hai một người một thú liên tục dùng những động tác cơ động tránh né trên không, đồng thời cũng huy động phép thuật của mình đuổi theo đối phương không ngừng nhằm tìm kiếm kẽ hở, cuộc không chiến của