Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 53
Chương 53: Khó khăn (Author: Kagi)
Xèo xèo. Tí tách tí tách.
Từng tiếng lửa nổ vang lên trong màn đêm ở đầm lầy phương nam. Graham hiện đang lôi một cái túi ra để xem xét. Quanh hắn là những người chung nhóm, Ashley, Vanes, và một cô gái tóc đen khác. Cô gái tóc đen nọ là Doroth, một người ở chung nhà với Vanes, cô ta là một vong linh pháp sư, đồng thời cũng là thành viên cuối cùng trong đội Graham. Doroth học ở đây lâu hơn cả bọn một năm, dù vậy tuổi của cô cũng bằng với mọi người, là học viên năm thứ hai, do một vài nguyên do mà Vanes và cô ta ở chung nhà, vì vậy thuận tiện mời luôn vào nhóm. Doroth để tóc ngang vai, mái tóc đen óng xéo sang một bên, vẻ mặt rất lãnh đạm và trầm lặng, luôn có một chút gì đó âm u, có lẽ do cô tu luyện ma pháp vong linh nên có phần chịu ảnh hưởng từ nó.
Trong túi là những quả cầu phát sáng đủ loại màu sắc, to có nhỏ có, tuy nhiên đều có sự khác biệt rõ ràng, đó là tinh hạch, hay còn gọi là ma tinh, ma tâm, v.v... Tinh hạch là một quả cầu chứa toàn bộ năng lượng thuộc tính tu luyện được của ma thú dùng để thi triển kĩ năng, ma pháp khi chiến đấu, là cội nguồn sức mạnh của ma thú. Với mỗi loại ma thú khác nhau thì tinh hạch có thể nằm ở nhiều vị trí, phổ biến nhất là đầu, nằm sâu trong não hoặc ở tim. Thông thường mạo hiểm giả và các đội lính đánh thuê vào săn ma thú cũng chỉ vì nguồn tài nguyên trên người nó, da, lông, móng vuốt, sừng, v.v... và quan trọng nhất tất nhiên là tinh hạch. Tinh hạch trên thị trường có giá khá cao, thường được dùng để khảm vào ma trượng hoặc vũ khí để tăng cường sức mạnh, ngoài ra còn dùng làm năng lượng cho các khẩu pháo to lớn, nói chung là có rất nhiều công dụng quan trọng. Tất nhiên ma thú càng cao cấp thì tinh hạch càng có nhiều hiệu dụng khác ngoài cung cấp năng lượng, và giá trị cũng theo đó mà tăng lên.
Graham xem xét cái túi một lúc rồi nói với mọi người:
-Ừm, tổng cộng là hai mươi bảy quả tinh hạch, trong đó có bảy cái của ma thú cấp thấp, mười chín cái của ma thú trung cấp, và một cái của ma thú cao cấp, chính là của con huyết mãng lúc nãy.
Nói tới huyết mãng, vẻ mặt mọi người nhất thời hứng hở lên một chút, dù sao đó cũng là một ma thú cao cấp, phải biết lằn ranh của mỗi cấp độ là khá lớn, bốn người bọn họ gặp một ma thú cấp à toàn mạng chạy thoát cũng là kì tích rồi, đằng này lại còn giết được nó, quả thật còn hơn cả kì tích. Tuy nhiên trong khóe mắt mỗi người vẫn có một chút sợ hãi. Graham cũng phải thì thào:
-Lúc nãy quả thật quá sức nguy hiểm, một tí nữa là cả bốn người chúng ta bỏ mạng ở cái đầm lầy đó rồi, cũng may là con huyết mãng kia vừa lột da, còn rất yếu. Cũng phải cảm ơn cậu nữa Doroth, nếu không phải ma pháp của cậu vừa vặn khắc chế con rắn kia thì Vanes chắc hẳn không thể cầm cự nổi rồi. nguồn (.)
Doroth cũng không nói gì, chỉ gật đầu một cái. Nhìn lại Vanes, khắp người của cô có rất nhiều vết thương, có vài chỗ tới giờ vẫn còn chảy máu. Vanes cũng giống như Will, là ma võ sĩ duy nhất trong nhóm, nhiệm vụ cận chiến cầm cự tất nhiên phải do cô đảm nhận, vì thế Vanes là người chịu thương nặng nhất, có nhiều lần đã suýt mất mạng. Cả nhóm nhất thời lâm vào trầm mặc, có lẽ đang nhớ lại tình cảnh hung hiểm lúc nãy. Graham thấy có chút không đúng liền cỗ vũ tinh thần cho bọn họ:
-Nhưng chúng ta không phải rất may mắn sao, không ngờ còn giết được một con huyết mãng. Hơn nữa nó còn đang trong giai đoạn lột xác trưởng thành, đã bắt đầu có sừng, thật sự là quá may mà. Sau này về chỉ cần Vanes đem sừng của nó tới thủ đô nhờ người làm một thanh dao găm mới thì chắc chắn sức chiến đấu sẽ tăng mạnh, răng của nó còn có thể để cho Doroth gắn lên ma trượng tăng cường sức mạnh a pháp vong linh nữa, chưa kể bộ da của nó chúng ta cũng có, về nhất định sẽ làm mỗi người một bộ nhuyễn giáp, quả thật là trúng đậm mà.
Nghe hắn nói, cả ba người còn lại nhất thời liền vui vẻ trở lại, ngay cả Doroth cũng nở một nụ cười mỉm. Ashley cũng cười, nói:
-Không biết bọn Key ra sao rồi nhỉ, chắc hẳn cũng rất khấm khá đây.
Nhóm bạn của chúng ta quả thật đang rất "khá", nhưng là khá bế tắc.
Hiện tại cả bọn đang phải mò mẫm từng bước chân trong rừng, không còn biết mình đang ở đâu nữa. Lý do thì quả thật là tai bay vạ gió.
Quay trở lại ba ngày hôm trước, khi tiếng rống đáng sợ kia vang lên. Cả bốn liền nhìn nhau, sau đó Will hỏi:
-Vừa rồi, vừa rồi là cái gì vậy, tôi có một cảm giác không được bình yên cho lắm.
Gào gào.
Hắn vừa nói xong thì lại thêm mấy tiếng rống nữa, mơ hồ còn thấy mặt đất rung chuyển, có tiếng cây cối đổ ngã đâu đó.