Cuộc đời là một chuỗi bị trấn lột không thương tiếc.
Đầu tiên, cuộc sống của tôi bị cướp đi, và bằng cách nào đó tôi đã sống sót, nhưng lần này đến quyền con người của tôi bị cướp, cả cái máy chạy bộ cũng đi theo luôn.
Đến khi không còn thứ gì để mất nữa, thì ngay cả chiếc áo sơ mi tôi đã giấu cũng bị một thằng chết dẫm nào đó đánh cắp.
Tôi đã bao giờ phải lo lắng về việc bị trộm trong kiếp trước chưa? Tôi thực sự nhớ quãng thời gian tốt đẹp đó.
Rõ ràng là nó đã được giấu rất kĩ, và chẳng may bị lạc đường, tôi kiểm tra đi kiểm tra lại đường đi khi nằm trên tay Sen.
Tôi đã tin lời của cái hệ thống khốn khiếp đó rằng nó sẽ lưu vị trí vì đó là nơi có thể được Đánh dấu......
[( • _ • = • _ •)]
Vâng, ta biết đó không phải là lỗi của ngươi.
Ngươi, nói sao nhỉ, ngươi không muốn ta lột đồ của ngươi ra, vì vậy ngươi để ta xuyên vào một con chuột, đúng chứ?
Và kẻ lấy cắp quần áo của tôi không ai khác chính là mấy tên pháp sư.
Khi họ tìm kiếm tôi theo yêu cầu của Kyle, họ đã đi theo dòng chảy ma thuật và nói rằng họ đã tìm thấy cái áo tôi đã giấu ở một nơi mà chỉ còn những dấu vết nhỏ nhất của ma thuật sót lại.
Có vẻ như kỹ năng hệ thống cho tôi hoạt động như một loại phép thuật trong thế giới này, nhưng có vẻ tàn dư của nó vẫn còn sót lại trên bộ quần áo tôi đang mặc sau khi quá trình Biến đổi bị hủy bỏ.
Tất nhiên, những người thậm chí không thể mơ về sự tồn tại của hệ thống dường như tin rằng một tên trộm quần áo bi.ến thái đã lẻn vào phòng ngủ của Đại công tước...
"Giá mà ngươi có thể nói chuyện."
Kyle dịu dàng nhìn tôi rồi thở dài.
Hắn tiếp tục với giọng càu nhàu.
"Được rồi.
Không đời nào ngươi, một thiên thần điềm tĩnh và ngoan hiền, lại lạc ra ngoài mà không có lý do.
Có phải lại có tên nào muốn bắt cóc ngươi không? Hoặc, một tên trộm điên rồ đã lấy trộm thứ gì đó, và ngươi, thông minh và lanh lợi, cố gắng để lấy lại......"
(Kyle- Wattpad fanfic author số 1 điền trang Blake đã tái xuất )
- Jjik? (Ngài đang nói về cái gì vậy?)
Không có chuyện gì xảy ra cả, ngài Công tước.
Ngoài ra, tên trộm điên rồ đó là tôi.
Bên cạnh đó, tất cả các ý tưởng trái với lẽ thường đó là gì? Có ổn không khi gán một loạt câu chuyện bịa đặt xấu hổ đó cho một con chuột hamster bình thường không?
"Đúng như dự đoán, đó là những tên trộm lúc trước!"
Không không.
Bình tĩnh và ngồi xuống.
Nếu ngài đánh họ, điều duy nhất phát ra là tiếng la hét, phải không?
Dù sao thì cuộc sống tồi tệ của tôi cũng không khá lên được là bao được nữa.
Tôi đang băn khoăn về những lựa chọn cho lần biến hình của hôn nay.
Khi tôi nghĩ về nó, cơm, à nhầm, óc chó ăn cũng chẳng còn ngon nữa.
Tôi đập vỡ quả óc chó mà tôi đang gặm hết sức có thể.
Rắc.
Quả óc chó lăn xuống cầu trượt và rơi xuống giữa đống mùn cưa.
"Cashew à?"
Kyle, người đang sẵn sàng để chạy đến nhà tù và treo ngược ba tên ngốc đã đột nhập vào phòng ngày hôm qua, nhanh chóng đi đến chỗ tôi.
Wow, sự tận tụy đó.
Cả giọng nói thân thiện.
Nếu ngài thêm đôi mắt như mật ong tan chảy, đó là một bộ hoàn hảo.
Nếu tôi không là một con chuột nhỏ hơn lòng bàn tay, thì tôi đã lãng mạn hơn bây giờ gấp trăm lần.( 2)
Mặc dù, cuộc trao đổi này không tệ như tôi nghĩ.
Tôi khá thích việc Đại công tước Blake, người được cho là một người băng giá, vuốt ve tôi bằng bàn tay tan ấm áp và gọi tên tôi hết lần này đến lần khác với giọng trìu mến.
Đã bao lâu rồi tôi không nhận được chừng nấy tình cảm vô điều kiện như vậy?
Không giống như tôi, người vô tư hơn tôi nghĩ, hắn trông rất lo lắng.
"Ta không muốn mất ngươi...!(°"w"°)
Bỏ lại Kyle đang thở dài thườn thượt, tôi cuộn tròn trong lòng bàn tay hắn và liếc nhìn cuốn sách trên bàn.
(Pháp Thuật Diệu Pháp).
Ngài lấy quyển sách đó khi nào thế?
Rõ ràng, việc các pháp sư hôm qua nói rằng họ không thể cảm nhận được bất kỳ mana nào trong người tôi dường như tác động rất lớn đến với hắn.
[Ma thạch hình thành trong trái tim trong quá trình phát triển, và đôi khi chính trái tim được thay thế bằng một viên đá ma thuật.
Ma thạch đã phát triển xong được gọi là lõi và những con ma thú không có lõi được hình thành hoàn chỉnh sẽ không tồn tại lâu.
Trong vài trường hợp, cái chết xảy ra trong quá trình tăng trưởng.]
Cái chết? Điều đó nghiêm trọng vậy à?"
[X_X]
Có phải như thế không?
Tất nhiên, tôi chỉ là một con chuột hamster bình thường mà thôi...!Không, việc tôi không thể tạo ma thạch vì tôi là một con chuột là chuyện bình thường.
Nhưng lại rất nghiêm trọng với hắn ta, người coi tôi như một ma thú.
"Đừng lo lắng quá.
Họ nói rằng điều đó có thể xảy ra dù hơi muộn nếu ngươi thường xuyên bổ sung ma lực và huấn luyện cho đến khi thời kỳ sinh trưởng kết thúc."
Ngài đang nói về cái gì vậy? Đừng có tự nhiên bày ra mấy việc kì lạ.
Hại chuột đấy.
"Không cần cố hết sức.
Bây giờ đã quá muộn để thả ngươi trở về nơi hoang dã...
Giờ thì lại suy nghĩ vô lí gì nữa? Trong hai mươi ba giờ ba mươi phút, đi quanh khu rừng với cơ thể bé hơn nắm tay, tôi sẽ kết thúc cuộc đời mình như một món ăn nhẹ cho những con quái vật khác.
"Thật là một chuyện kỳ lạ.
Ta, người đã quét sạch hàng ngàn con yêu thú và chinh phục phần phía Bắc, không ngờ rằng có một ngày mình sẽ phải gặp khó khăn với một con ma thú non."
Tôi biết.
Nhờ ngài, tôi cũng không thể quen được.
Đại công tước nào lại chăm sóc chuột một cách điên cuồng như vậy.
Tuy nhiên, tôi không ghét vẻ ngoài của hắn, dường như tôi cũng có chút cảm tình với hắn.
Tôi phát ốm vì phải làm mọi thứ một mình rồi.
Tuy nhiên, một người đối xử tốt với tôi mà không cần có lí do xuất hiện, làm sao tôi có thể không mềm lòng chứ?
"Tôi nghĩ rằng tôi đã không uống nước cả đêm, tôi không có cảm giác thèm ăn....!hử?"
Kyle chạm vào mũi tôi.
Hắn muốn hôn tôi ngay lập tức, nhưng có vẻ như đang kìm lại vì không muốn làm tôi thêm căng thẳng.
Thôi được.
Không hôn quá mười lần một ngày.
Tôi xấu hổ lắm.
Nhân tiện, nói không uống nước là không đúng lắm.
Nói chính xác, không phải tôi