Mưa như trút nước tùy ý rơi giữa những phiến lá cây, trong làn nước mịt mờ có hai bóng đen mơ hôg chợt lóe lên một cách nhanh chóng, bọn họ cùng nhau khiêng một cái túi da rắn chất liệu thô ráp, trong túi chứa thứ gì đó độn lên căng phồng.
Trong không khí sền sệt mùi bùn đất lẫn vào máu bị nước mưa cuốn vào trong vũng nước, một đôi ủng đi mưa bỗng lên dẫm lên đất khiến nước bùn màu nâu xám bắn lên cây cỏ như những vết sao điểm xuyết, ngay sau đó lại có thêm một đôi giày cao cổ xanh biếc giẫm lên những vết chân hỗn loạn trên nền đất.
Túi da rắn sau lưng khẽ nhúc nhích như sắp tỉnh lại thoát ra, hai người liếc mắt nhìn nhau, lần thứ hai bước chân dồn dập đẩy nhanh tốc độ.
Không tới sau năm phút, bọn họ đã tới trước cửa một nhà xưởng, trên cửa sắt cao ba mét dán mấy tờ báo cũ kỹ xiêu xiêu vẹo vẹo, chữ viết phía trên tựa như một dòng nhắc nhở một cách qua loa —— "BÊN TRONG CÓ TANG THI, CẤM LẠI GẦN".
Dòng chữ đã bị nước mưa làm mờ không rõ, lớp sơn bên ngoài cũng đã hư hao đến bong tróc để lộ ra ổ khóa loang lổ gỉ sét bên dưới.
Người đi đằng trước nguyên lành giật phăng giấy báo xuống rồi quẳng vào vũng nước bên cạnh, sau đó ra hiệu cho người đi ủng đi mưa phía sau hành động cẩn thận.
Nhà xưởng tổng cộng có hai tầng, gần năm mươi con tang thi bị ba chiếc xe tải và xe lu vây vào chen chúc trong một góc ở tầng một, trên cầu thang dẫn lên tầng hai có ba con, một con bị gậy sắt xiên chết, một con khác bị một thanh gỗ đinh chặn lại, một con cuối cùng ở ngay sau cửa, đó là lối đi an toàn cho nhân viên hành chính.
Người đàn ông đi ủng đi mưa móc ra một cái rìu nhỏ từ sau lưng, hai người từ cửa sau đi vào, không nói một lời vác túi lên tầng hai, một người cắn đèn pin mini