Tiêu Tê là người tiến hóa lần hai? Lâm Mèo Con nghi ngờ nhìn về phía người đàn ông đang chắc trước mặt mình cố gắng nhớ lại trước kia Tiêu Tê có hành động gì bất thường không, cuối cùng khắc ghi trong đầu nó chỉ còn lại hình ảnh tên này ăn như vội đi đầu thai.
Đương nhiên lượng ăn của Mèo Con cũng khiếp vía không kém nên nó không dám chế nhạo Tiêu Tê.
Sở dĩ Hồ Điệp nhanh chóng phản bội cũng vì đã nhìn thấu sức mạnh tiến hóa lần hai của Tiêu Tê, Ngô Tầm hận nhất chính là có người phản bội gã, giận không nhịn được cười lạnh: "Hồ Điệp, tôi đã tha thứ cho cô một lần cô còn dám có lần thứ hai phản bội tôi."
Hồ Điệp căn bản không đánh lại Bánh Trôi, sau khi đá văng súng liền bị Bánh Trôi đánh bẹp, vừa đánh vừa lui, Bánh Trôi còn kêu to gọi cứu viện với bên, Hồ Điệp vội la lên: "Lâm Đông! Mau ra tay."
"Mày xem, đàn bà vô tình biết bao." Tiêu Tê nhếch khóe miệng tới gần Ngô Tầm, rõ ràng hắn đã bị lục soát tay không tấc sắt nhưng lại có khí thế không hề sợ hãi áp đảo người khác.
Cánh tay phải của Ngô Tầm bị thương nhưng dù sao nơi đây cũng là địa bàn của gã, gã tự nhận tình thế vẫn có lợi cho mình, "Con hát vô tình kỹ nữ vô nghĩa, không phải có mày tiếp mâm à?"
Lâm Hổ chú ý thấy tay trái của Ngô Tầm đang sờ soạng dưới gầm bàn, nó ý thức được động tác này sẽ gây nguy hiểm cho Tiêu Tê, con ngươi co rụt lại tiến lên trước lớn tiếng nhắc nhở: "Anh!"
"Đi..."
Khẩu súng Ngô Tầm vừa cầm trong tay chớp mắt đã không còn, ngay sau đó cổ tay gã truyền đến một cơn đau đớn, đợi Lâm Hổ nhanh chân chân chạy tới phía sau ôm lấy cánh tay Ngô Tầm đã thấy Tiêu Tê mặt không thay đổi một tay giơ súng lên, nòng súng đen ngòm dí thẳng lên trán Ngô Tầm.
Lâm Hổ há to miệng thở buông cánh tay Ngô Tầm ra rồi lủi đến bên cạnh Tiêu Tê, nó không nhìn rõ Tiêu Tê làm thế nào mà chưa đến một giây đã cướp được súng trong tay Ngô Tầm rồi chĩa súng ngược về phía đối phương, vẻ mặt khó tin của Ngô Tầm cũng nói lên điều đó.
"Bánh Trôi, muốn giữ mạng cho đội trưởng của cô..., ngồi xổm xuống không được nhúc nhích."
"...! Đội trưởng!" Bánh Trôi ở phía sau không cam lòng gọi một tiếng, Ngô Tầm hai mắt thâm độc phẫn hận nhìn chằm chằm Tiêu Tê không nói câu nào, chỉ chốc lát tiếng vật nhọn rơi trên đất truyền đến, có người yên lặng ngồi xổm dưới đất.
Hồ Điệp chỉ vào khóe môi bị đánh sưng, ôm bả vai vừa bị vặn đi tới bên cạnh bên Tiêu Tê, "Lâm Đông, người của anh cũng ẩu quá rồi đấy, tôi bảo anh ta gây ra náo loạn rồi giải quyết Dương Minh Hâm, ai bảo anh ta nổ bãi đỗ xe!"
"Vậy phải làm sao bây giờ? Cô nói nổ chỗ nào cơ?" Tiêu Tê đương nhiên chỉa cùi trỏ ra ngoài, đừng nói Tây Tư Diên nổ bãi gửi xe, anh có nổ bay dãy phòng VIP thì Tiêu Tê cũng sẽ đứng dậy từ trong đống đổ nát rồi khen nổ hay lắm!
Hồ Điệp còn muốn mắng chửi nhưng trên hành lang truyền đến loạt tiếng bước chân, cô ta chỉ có thể tạm thời kiềm chế lại cơn tức giận trong lòng giơ súng của Bánh Trôi hướng về phía cửa.
"Đội trưởng!" Tiếng của Tiểu Nghiêm truyền đến từ sau cửa, "Vừa nãy em nghe thấy tiếng của Bánh Trôi, có chuyện gì xảy ra sao?"
Khóe mắt Tiêu Tê liếc nhìn khe hở dưới cửa phòng, bóng người màu đen lọt qua khe cửa chiếu lên nền gạch màu vàng nhạt, "Trả lời hắn." Hắn khẽ cảnh cáo, cánh tay cầm súng vững như bàn thạch, "Mày biết nên nói cái gì."
"..." Thái dương Ngô Tầm chậm rãi chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, gã bỗng cảm thấy vết thương do dao đâm trên vai đau đến tận xương, tốc độ của Tiêu Tê gã mới chỉ thấy ở một người, Dương Minh Hâm, trong lúc tỷ thí bàn luận động tác của Dương Minh Hâm cũng nhanh đến mức chính bản thân không thể nhìn rõ, nhưng trọng điểm sức lực của Dương Minh Hâm với gã không khác gì đứa trẻ mới sinh, đánh vào người cũng không gây ra vấn đề gì.
Nhưng người đàn ông trước mặt vừa có thể bình thản đỡ được một quyền của gã, còn có tốc độ nhanh đến mức chỉ có người dị năng tốc độ tiến hóa lần hai mới sánh được.
"Mày...!Mày có hai dị năng?" Chuyện người có hai dị năng đã không phải chuyện lạ trong khu an toàn, nhưng không có một ai thành công tiến hóa lần thứ hai, thậm chí còn có nhà nghiên cứu đưa ra kết luận chỉ người có một dị năng mới có thể tiến hóa.
Tiêu Tê đẩy súng về phía trước, Ngô Tầm lập tức không dám nói nữa, gã nâng giọng đáp lại Tiểu Nghiêm: "Không có chuyện gì xảy ra hết, quay về đi!"
"Vâng!"
Ngô Tầm quản cấp dưới thoạt nhìn kỷ luật vô cùng nghiêm minh, tất cả mọi người đều nghiêm túc không hề do dự tuân theo chỉ thị của gã, không hỏi bất cứ lý do gì.
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân của đoàn người rời đi, tiếng đế giày giẫm lên gạch men sứ như vang lên ngay bên tai của mỗi người trong phòng, nhóm người Tiểu Nghiêm này là cơ hội trở mình duy nhất của Ngô Tầm, nếu hắn ta dẫn người vọt vào còn có cơ hội đánh vỡ tình hình chiến đấu nghiêng về một bên hiện tại.
Bánh Trôi chắp hai tay sau gáy cắn răng nghe tiếng nhóm người Tiểu Nghiêm ở bên ngoài rời đi.
Hồ Điệp quay đầu liếc mắt nhìn Tiêu Tê, "Bọn họ sẽ còn trở lại." "Ừm, không hề hỏi về vụ nổ lúc nãy, kiểu gì cũng có chyện." Tiêu Tê nheo mắt, "Mèo Con, bịt tai lại."
"Dạ?" Mặc dù Mèo Con nghi vấn nhưng lập tức ngoan ngoãn nghe theo, Hồ Điệp nhận ra điều gì, còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy một tiếng nổ rất lớn vang lên bên tai.
Mắt cô ta tối sầm lại, Hồ Điệp nhanh chóng quay đầu, chỉ nhìn thấy Ngô Tầm trợn to hai mắt, máu tươi văng tung tóe đang phun ra từ cái lỗ trên đầu, gã đã chết đến không thể chết hơn được nữa, ngay cả cơ hội biến thành zombie cũng không có.
Bánh Trôi không thể tin đứng lên, lẩm bẩm gọi: "Đội...!Đội trưởng?" Đội trưởng tiến hóa lần hai của họ cứ thế bị giết đơn giản như vậy? Điều này sao có thể?
Nếu không phải muốn để Ngô Tầm biết người giết gã là ai Tiêu Tê cũng chẳng cần nói nhảm nhiều với gã như vậy.
Lúc này Hồ Điệp cũng có cùng suy nghĩ với Bánh Trôi, cô ta cũng không thể tin Ngô Tầm lúc nào cũng tác oai tác quái không ai bì nổi lại bị bắn chết dễ dàng đến thế.
Cho dù con người có tiến hóa bao nhiêu lần đi nữa thì cơ thể cũng chỉ là xương là thịt, một phát đạn, lúc còn sống uy phong bao nhiêu cuối cùng cũng chỉ thành một nắm cát vàng.
Mặc dù Lâm Hổ đã bịt kín tai nhưng vẫn bị tiếng súng chấn động gần như bị điếc, nó lắc lắc đầu cố gắng thoát khỏi cảm giác buồn nôn muốn ngất xỉu sau đó bị Tiêu Tê một tay kéo