Lý Diên Khánh gõ gã một cái:- Nếu như yết bảng, Trương Hiển sẽ tìm ta xem bảng, không tới phiên tên đầu quỷ ngươi tới báo tin vui trước.Vương Quý gãi đầu, không có ý tứ cười nói:- Vốn muốn dỗ ngươi vui vẻ, kết quả ngươi lại không mắc lừa, Hiển tiểu tử cùng Lượng tiểu tử trước đó đã đi chờ bảng, chỉ ngươi không coi ra gì.Lúc này, Nhạc Phi cũng đi tới cười nói:- Không phải lão Lý không coi ra gì, thực sự là áp lực quá lớn, ngươi nhìn lại Hiển ca nhi, người sắp biến thành mọt sách rồi, còn năm mươi lăm ngày sẽ là thi giải Châu khảo, chúng ta bỏ qua cho hắn đi!- Nhưng ta thấy những học sinh khác cũng không có áp lực gì cả! Nên ăn một chút, nên uống một chút, còn có mấy người thương lượng muốn đi Di Xuân Viện ăn mừng nữa!Thang Hoài đong đưa cây quạt đi tới, tiếp lời:- Đó là họ căn bản không muốn thi giải, họ chỉ muốn tiến vào Châu Học, cả ngày ồn ào thi giải chỉ là mặt mũi mà thôi.Lý Diên Khánh cũng nghĩ tới một chuyện quan trọng, vội vàng hỏi:- Ta suýt nữa quên mất, các ngươi định thế nào, đi Châu Võ Học, hay là trực tiếp tham gia thi võ cử nhân?Nhạc Phi cười khổ:- Sư phụ đã hỏi qua giúp chúng ta, sang năm võ cử cũng có ân khoa, hạ tuần tháng một sang năm thi thêm một lần võ cử, nếu như lần này không thi, thì phải chờ năm sau, cho nên chúng ta quyết định đầu năm trực tiếp tham gia thi võ cử nhân, từ bỏ thi Châu Võ Học tháng mười một.Lý Diên Khánh hơi tiếc nuối, như vậy họ sẽ không thể cùng đi An Dường.
Hắn suy nghĩ lại hỏi:- Nội dung thi võ cử nhân là gì?- Bình dân như chúng ta tham gia thi, thì phải thi bộ xạ, kỵ xạ, cử tạ cùng binh khí.
Mặt khác còn phải thi Binh Pháp Tôn Tử, chỉ cần ghi nhớ là được, không cần vận dụng.Lý Diên Khánh tính toán thời gian một chút, thật ra thời gian của họ cũng vô cùng gấp gáp, kỵ xạ của ba người họ vẫn chưa qua cửa, trường thương cũng chưa quen tay, còn phải học thuộc Binh Pháp Tôn Tử.- Các ngươi cũng phải cố gắng rồi, tranh thủ sang năm thi qua võ cử.- Đúng vậy! Ta sớm đã học thuộc Binh Pháp Tôn Tử, hai người này còn chưa có xem, sốt ruột thay họ cũng vô dụng.Nhạc Phi nhìn Vương Quý và Thang Hoài một chút.- Ai nói ta không vội!Vương Quý giống như mèo bị dẫm đuôi, lập tức nhảy dựng lên:- Hiện giờ ta sẽ tới hiệu sách mua bản Binh Pháp Tôn Tử về đọc.Lý Diên Khánh cười cười, không hổ là Vương Quý, lúc gấp gấp chết lang trung, lúc kéo kéo chết bệnh nhân.
Đúng lúc này, trong viện bỗng nhiên truyền đến tiếng hô lo lắng của Trương Hiển:- Lão Lý, nhanh một chút, lập tức sẽ yết bảng rồi.…Yết bảng vẫn ở cửa chính Văn Miếu.
Lúc này, tin tức danh sách trúng tuyển Châu Phủ đã đến huyện nha truyền khắp toàn huyện.
Ngoại trừ học sinh Huyện Học ra, còn có mấy ngàn người biết chuyện chạy tới xem bảng.
Trên quảng trường trước cổng chính người đông nghìn nghịt, mặc dù đây chỉ là danh sách tư cách tham gia thi giải, nhưng cũng là danh sách trúng tuyển thi giải, tầm quan trọng không thể coi thường.Danh sách tư cách giống như danh sách thi chính thức, chia làm bảng Giáp cùng bảng Ất.
Bảng Giáp mười người, bảng Ất chín mươi người.
Khác biệt là, danh sách khoa cử chính thức là dùng giấy vàng công bố, mà danh sách tư cách thì dùng giấy trắng công bố, lại được xưng là bảng trắng.
Giấy trắng mực đen, trong đó tên tuổi hạng nhất bảng Giáp được dùng mực đỏ viết ra, gọi là Hồng Án hoặc là Đầu Bảng.Lần này trúng tuyển thi huyện cũng không chỉ đạt được tư cách tham gia thi giải, hơn nữa còn có chỗ tốt rất lớn khác.
Nếu như mười người bảng Giáp thi giải không đậu, như vậy có thể trực tiếp miễn thi tiến vào Châu Học đọc sách.
Chín mươi người bảng Ất thì trực tiếp miễn thi tiến vào Châu Học đọc sách.Sĩ tử không trúng tuyển khác, không chỉ phải dựa theo quy củ cũ tham gia thi huyện hàng năm, như vậy mới có thể có cơ hội thi lên Châu Học, coi như thi đậu cũng chỉ có thể đi học ngoại xá.Nói cho cùng, bản chất của cải cách thi giải lần