Hiện giờ Đại Tống vẫn thái bình thịnh thế, cách diệt quốc còn mười năm, gần như tất cả mọi người chưa ý thức được nguy cơ.
Lục Tặc còn chưa tồn tại, Đồng Quán đánh thắng mấy trận ở Tây Hạ, lại đánh bại Thổ Phiên, uy vọng trong dân gian cực cao.Thậm chí ngay cả Tướng Quốc Thái Kinh mặc dù thao túng quyền mưu trong triều đình, dùng người không khách quan, bị triều quan căm hận, nhưng lão cố gắng mở rộng chế độ cứu tế xã hội, quy mô chưa từng có, khiến dân chúng già có chỗ ở, nhỏ có chỗ dựa, lại dốc sức thiết lập Châu Học, Thái Học, cho sĩ tử một con đường ra, khiến Thái Kinh cũng có danh vọng rất cao trong dân gian và sĩ tử.Mãi cho đến sau năm Tuyên Hòa thứ tư, Liêu quốc diệt vong, Kim binh bắt đầu xâm nhập phía nam, quân Tống khi bại khi thắng, triều đình không muốn chống cự, trái lại cắt đất cầu hòa, nhục nước mất chủ quyền, khiến người trong thiên hạ sôi trào, cả nước bắt đầu truy cứu lên án.Tống Huy Tông vì trốn tránh trách nhiệm, không thể không dùng kế sách thí xe giữ tướng.
Tống Khâm Tông vì đả kích lợi ích tập đoàn quyền quý, cũng lợi dụng ý dân, hai cha con ngầm hiểu nhau, định Thái Kinh Đồng Quán Lương Sư sáu người thành quốc tặc, mãi đến khi đó đám người Thái Kinh Đồng Quán mới có tiếng xấu, người người trong thiên hạ kêu đánh.Nhưng ít ra vào thời điểm này, Đồng Quán vẫn cao cao tại thượng, không phải dân chúng bình thường có thể thấy được bóng lưng của lão.
Đối với thiếu niên nông thôn như Vương Quý, gã nghe nói Đồng Thái Úy lại đề cử Lý Diên Khánh tới thượng xá Thái Học, gã đương nhiên cảm thấy chấn kinh và hâm mộ.Bất tri bất giác, hình tượng Lý Diên Khánh trong lòng Vương Quý cũng trở nên cao lớn hơn.Hai người đi một vòng trở về, bực bội trong lòng Lý Diên Khánh dần bình tĩnh lại.
Mọi thứ đều có tính hai mặt, mặc dù bắn tên quân doanh mang đến kỳ ngộ cho hắn, nhưng cũng mang đến ghen tỵ và hãm hại cho hắn, loại ảnh hưởng trái chiều này không phải một hai ngày có thể tiêu trừ, chỉ có thể dựa vào thời gian chậm rãi rút đi.Lý Diên Khánh vừa mới tới cổng chính, liền thấy Hỉ Thước chạy ra, hơi căng thẳng nói:- Lý Chân đại thúc tới, nói có chuyện rất quan trọng muốn nói với ngươi!Lý Chân chính là phụ thân của Lý Nhị và Lý Tam, từng là Bảo Chính thôn Lý Văn, cũng đã làm Đô Bảo Chính xã Hiếu Hòa mấy năm, năm ngoái đã từ chức không làm nữa.Bây giờ cách năm mới còn chưa tới mười ngày, lúc này Lý Chân tìm tới hắn, chắc chắn có liên quan tới tộc tế thôn Lý Văn.Đã có một khoảng thời gian Lý Diên Khánh tương đối phản cảm Lý Chân, nguyên nhân là lúc Lý Văn Quý làm Tộc trưởng nhận được Lý Chân ủng hộ toàn lực, chẳng qua hắn nghe phụ thân nói, hai tháng trước hai người trở mặt thành thù vì chuyện Lý Văn Quý tự tiện bán lương thực trong tộc.Bởi vì Lý Chân cực lực hiệu triệu tộc nhân chống lại Lý Văn Quý, dẫn đến tiểu nhi tử Lý Tam của y bị người khác đánh thành trọng thương trên đường về nhà, Lý Chân càng cực kỳ căm hận Lý Văn Quý.Mặc kệ nguyên nhân bất hòa của hai người là gì, nhưng chỉ cần đối địch với Lý Văn Quý, vậy thì đứng cùng một bên với Lý Diên Khánh hắn.Lý Diên Khánh bước nhanh vào viện của mình, thấy Lý Diên Khánh ngồi trong thư phòng uống trà, có vẻ vô cùng bất an, dường như xảy ra chuyện gì?- Tma thúc, đã xảy ra chuyện gì?Lý Diên Khánh đi tới cửa hỏi.Lý Chân lập tức đứng dậy, tiến tới giữ chặt Lý Diên Khánh lòng nóng như lửa đốt:- Diên Khánh, cuối cùng ngươi đã trở về rồi, thôn Lý Văn xảy ra chuyện lớn!Từ sau khi Lý Diên Khánh thi đậu Giải Nguyên, hắn nghiễm nhiên là tồn tại như thần trong thôn Lý Văn hoặc là trong tông tộc Lý thị.
Lần trước Lý Diên Khánh bày năm mươi bàn rượu ở thôn Lý Văn chúc mừng cho con trai, ngoại trừ tông tộc Lý thị Lộc Sơn Phòng ra, tộc nhân Lý thị khác không để ý Lý Văn Quý cản trở vội vàng tới chúc mừng.Cho dù thi đậu Giải Nguyên cách làm quan còn