Lý Diên Khánh thấy cửa phòng tây đóng kín, đoán chừng Hồ đại thúc và đại hán kia đang nói chuyện trong phòng tây.Lúc này, Lý Diên Khánh nghe thấy tiếng nói chuyện của Hồ đại nương trong phòng bếp, hắn lặng lẽ đi tới phòng bếp, hóa ra là Hồ đại nương đang nói chuyện với con dâu.- Bà bà, người kia rốt cuộc là ai, ra tay xa xỉ như vậy, vừa tới là năm mươi lạng vàng.Lý Diên Khánh thầm suy nghĩ, năm mươi lạng vàng là năm trăm lạng bạc, số này ở bất kỳ địa phương nào đều không phải con số nhỏ, người này là đang mời chào Hồ đại thúc!- Vàng chúng ta không thể nhận, Đại Lang chắc chắn sẽ trả lại hắn.
Nàng dâu, người này không phải kẻ tốt, chúng ta phải cảnh giác một chút.- Bà bà, trước kia Đại Lang rốt cuộc làm gì, tại sao chưa từng nghe mọi người nói qua?Mẹ Thanh nhi họ Trương, Lý Diên Khánh vẫn gọi nàng là Trương thẩm, nhà mẹ đẻ ở phủ Đại Danh, không phải người cùng một địa phương với Hồ đại thúc.
Lý Diên Khánh nghe nói Hồ đại nương nói qua chuyện của nàng, nhưng ngay cả Trương thẩm cũng không biết trước kia Hồ đại thúc làm gì, đủ thấy lai lịch bí ẩn của Hồ đại thúc.- Không phải lúc đầu ta đã nói cho ngươi sao? Đại Lang vốn là võ sư kinh thành, đả thương người chạy trốn tới huyện Thang Âm.- Nhưng ta cảm thấy không giống, người vừa rồi rõ ràng gọi Đại Lang là Nhị Đại Vương.
Bà bà nói thật cho ta, trước kia có phải Đại Lang…Lý Diên Khánh càng nghe càng hiếu kỳ, chẳng lẽ lúc trước Hồ đại thúc là cường đạo chiếm núi làm vua hay sao?Hồ đại nương hơi mất vui:- Các ngươi kết hôn năm năm, Thanh nhi cũng ba tuổi rồi, ngươi còn muốn hỏi chuyện cũ của Đại Lang làm gì? Chẳng lẽ hắn đối với ngươi còn chưa tốt sao?Xoảng! Hồ đại nương quăng nồi, quay người đi ra bên ngoài phòng bếp.
Lý Diên Khánh sợ hãi vội vàng quỳ xuống, đào bùn trên mặt đất.Hồ đại nương đi ra khỏi phòng bếp, vừa vặn nhìn thấy Lý Diên Khánh, không khỏi giật mình:- Khánh nhi ngươi ở đây làm gì?Lý Diên Khánh bày ra khuôn mặt tươi cười ngây thơ hồn nhiên:- Đại nương, ta đang chơi bùn với Thanh nhi!- À! Lúc nào cha ngươi trở về, chúng ta phải ăn đại nương sớm một chút.- Đại nương, ta quên nói, đêm nay cha phải bồi Tộc trưởng gác đêm tại từ đường, không trở lại ăn cơm tất niên.Hồ đại nương cười cười:- Xem ra Tộc trưởng các ngươi rất coi trọng cha ngươi, đây là chuyện tốt.
Vậy ngươi nhanh đi rửa tay đi.
Thanh nhi, ngươi cũng đi rửa tay với Nhị ca ca đi.Lý Diên Khánh kéo tay Thanh nhi tới bên giếng.
Lúc này, mẹ chồng nàng dâu hai người đều không nói lời nào, chỉ bưng đồ ăn đi tới chính đường.
Cửa phòng tây bỗng nhiên mở ra, nghe Hồ Thịnh lạnh lùng nói:- Cơm nước xong xuôi ngươi hãy đi đi thôi! Xem mặt mũi từng là huynh đệ một hồi, hôm nay ta không trở mặt với ngươi, nhưng về sau ngươi đừng tới quấy rầy ta nữa.- Ca ca, ngươi cần gì cố chấp như thế chứ? Chẳng lẽ ngươi nhất định muốn Giáo chủ tới khuyên ngươi mới được sao?- Câm mồm cho ta, nếu hắn dám tới, ta sẽ trực tiếp báo quan!- Chẳng lẽ ngay cả vàng ca ca cũng không muốn sao?Ngay sau đó Hồ Thịnh vỗ bàn rầm một cái, phẫn nộ nói:- Vàng ngươi cầm trở về, ta không cần!Hán tử cũng nổi giận quát:- Họ Hỗ, ta khuyên ngươi một câu cuối cùng, đây là Phương Giáo chủ để mắt tới ngươi, ngươi đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!- Cút!Hồ Thịnh phẫn nộ, một tay kéo người kia ra sân:- Cút ra ngoài cho ta!Hán tử cũng giận dữ, xoay tay bóp cổ Hồ Thịnh, hai người nhào lộn trong sân, đánh nhau.Lý Diên Khánh vội vàng kéo Tiểu Thanh Nhi qua, muốn bảo vệ nàng, không ngờ Tiểu Thanh Nhi bình thường nhu nhược thấy có người bắt nạt cha mình, nàng bỗng nhiên trở nên hung hãn khác thường, tiến tới giống như con hổ nhỏ, ôm lấy đùi hán tử, hung hăng cắn một cái.Hán tử đau đớn hô to một tiếng, Hừa Thịnh thừa cơ hất gã ra, một tay kéo con gái ra, giao cho Lý Diên Khánh:- Xem chừng