Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 47: Triệu Tử Tu buồn rầu


trước sau

Nhưng không thể không nói, tưởng tượng thì rất đẹp, hiện thực lại tràn đầy thương tâm.

Từ ngày đó, Triệu Tử Tu vô số lần trèo lên giường nàng nhưng không có một lần thành công, mỗi lần đều bị Bạch Hiểu Tình đá xuống giường, hiện tại hắn thật là giận mà không dám nói gì, nếu nói nhiều sẽ không biết có kết cục gì!

Cho nên, hôm nay, Triệu Tử Tu một người ở đình hóng mát uống rượu giải sầu, tuy rằng nói là uống một đêm, nhưng trên thực tế cũng không có uống bao nhiêu, cho nên muốn say để đi tìm Bạch Hiểu Tình làm xấu vẫn là không được.

"Như thế nào, ban ngày ban mặt lại ở trong này uống rượu, cũng không đi bồi đệ muội, khó trách nàng mặc kệ ngươi."

Không biết Mạc Phong xuất hiện lúc nào, ngồi ở bên Triệu Tử Tu nói mát, mấy ngày nay cũng không xuất hiện ở Lệ Vương phủ, nhưng trong mắt Triệu Tử Tu đã nói cho hắn biết quan hệ giữa hai người

"Ta ngược lại cũng rất muốn ở cùng nàng, bất quá ta luôn bị nàng trực tiếp đuổi đi."

Triệu Tử Tu cười khổ a, hắn hiện tại đã mấy ngày bị đá xuống giường, phỏng chừng hiện tại nếu đi vào tìm Bạch Hiểu Tình, kết cục vẫn là sẽ phi thường thê thảm.

"Không thể nào, các ngươi quan hệ hiện tại sốt sắng như vậy? Ngày đó các ngươi phát sinh quan hệ không phải sao. Có phải ngươi lại làm cái gì không thể tha thứ?"

Mạc Phong trong giọng rõ ràng là vui sướng khi người gặp họa, tuy rằng biết Triệu Tử Tu đã không chỉ là một lần bị đá xuống giường, nhưng tới bây giờ không phải vẫn như vậy chứ.

"Ngày đó nàng uống say, bằng không làm sao có thể cho ta sắc mặt tốt."

Vốn hai người trong lúc đó quan hệ cũng có chút căng thảng, trải qua một hồi say rượu loạn tính, giống như càng thêm khẩn trương.

Tất nhiên khiến Triệu Tử Tu buồn bực, tuy rằng hiện tại Bạch Hiểu Tình không lại tiếp tục lạnh lùng, nhưng cũng hoàn toàn không cho hắn sắc mặt tốt, hắn thực phi thường nghẹn khuất a!

"Uy, ngươi có phải là nam nhân hay không, một việc nhỏ như thế liền biến thành cái dạng này, nam nhân nên quyết đoán, đi thu phục nàng!"

Mạc Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành, trước kia Triệu Tử Tu không phải là rất thủ đoạn sao, hiện tại thế nào trở nên mềm yếu như vậy? Giờ phút này nên trực tiếp lên giường thu phục nàng đi!

"Mạc Phong, chờ ngươi đem nữ nhân của ngươi thu phục rồi hãy đến nói ta, ít nhất hiện tại ta còn có biện pháp đem Bạch Hiểu Tình ở lại bên người của ta, nhưng nữ nhân của ngươi là chuẩn bị lập gia đình."

Ngày đó Mạc Phong nói một câu vì tình khốn khổ, Triệu Tử Tu liền tỉnh táo tinh thần, hắn muốn biết rốt cuộc là nữ tử thế nào mới có thể khiến nam nhân này động tâm.

Cho nên hắn hơi chút lưu tâm, cuối cùng biết được tin tức này, không biết Mạc Phong vì sao nguyện ý cùng người trong lòng náo ầm ĩ, hiện tại đều phải đi luận võ chọn rể.

Những lời này rơi xuống, Mạc Phong sắc mặt lập tức khó coi có chút nghiến răng, lần trước cãi nhau nàng nói trở về phải lập gia đình, vốn chẳng qua cho rằng nàng nói là nói dỗi, không nghĩ tới nàng vậy mà làm thật, dựa vào cái gì! người là của hắn, còn muốn gả cho người khác, nàng cho là hắn chết rồi sao!?

Hơn nữa, vậy mà nói rõ, chỉ hoan nghênh võ lâm nhân sĩ, ý không phải là trừ hắn ra sao, thật giận, thật sự là rất đáng giận!

"Triệu Tử Tu, ngươi hiện tại là vui sướng khi người gặp họa!"

Hắn tuyệt đối là vui sướng khi người gặp họa, bản thân chẳng qua là chế nhạo hắn vài câu, hắn liền đến đả kích bản thân như vậy, bọn họ thật là hảo huynh đệ sao? Hắn không biết hiện tại nữ nhân cứng rắn kia thật sự là người mình yêu sao!?

"Ngươi nói không sai, ta đúng là vui sướng khi người gặp họa, chẳng lẽ những lời ngươi vừa mới nói với ta không phải là vui sướng khi người gặp họa sao?"

Triệu Tử Tu đương nhiên vui sướng khi người gặp họa, vừa mới hắn không phải cười nhạo bản thân sao, hiện tại thế nào lại nghiến răng nghiến lợi như vậy!

Trầm mặc, Mạc Phong cũng trầm mặc, nói thật ra, hắn vừa rồi thật sự đúng là như vậy, Triệu Tử Tu là loại người nào, đường đường Lệ Vương điện hạ, thủ đoạn vô số, hiện tại vậy mà bị một nữ nhân làm cho nhăn mặt, còn là giận mà không dám nói gì, hắn làm sao có thể không vui sướng

Hơn nữa để cho Mạc Phong vui sướng hơn là Bạch Hiểu Tình thật sự không quan tâm Triệu Tử Tu, mà không phải dùng thủ đoạn lạt mềm buộc chặt, mà Triệu Tử Tu tựa hồ cũng là động chân tình, xem hai người kia, hắn liền cảm thấy phi thường thích thú.

"Tốt lắm, chúng ta hai người ai cũng đừng nói ai, đều không ai tốt hơn ai cả."

Dù sao 'Nương tử' bọn họ đều ở không nhìn bọn họ a, Mạc Phong là người tùy tiện, vốn hắn cho rằng bản tương lai thân sẽ tiếp nhận hôn sự của gia tộc, cưới một nữ nhân bản thân không thích cũng không chán ghét làm vợ, sau đó liền bình bình đạm đạm qua cả đời. Chính là không nghĩ tới sẽ có một nữ nhân làm cho hắn thật sự động tâm.

Về phần Triệu Tử Tu, hắn càng chưa hề nghĩ tới hắn ta sẽ có một nữ nhân, sự việc của Lam Ngọc Nhi qua đi, hắn theo bản năng bài xích nữ nhân, cho tới bây giờ đều chưa hề nghĩ tới sẽ có một nữ nhân xuất hiện trong sinh mệnh của hắn.

Hiện tại đều tốt, hai người đều có người trong lòng, nhưng bi kịch là, các nàng tựa hồ đều không để ý đến bọn họ, trên đời này còn có người so với bọn hắn bi kịch hơn sao!?

Hiện tại hắn so với Triệu Tử Tu tốt hơn một chút, dù sao tiểu nữ nhân kia ít nhất trong lòng vẫn có bản thân, nhưng Triệu Tử Tu, phỏng chừng đường truy thê của hắn còn rất dài nha.

"Quên đi, Tử Tu, ngươi chậm rãi uống đi, ta cũng nên đi tìm nữ nhân đáng chết kia, có ta rồi vậy mà còn muốn gả cho nam nhân khác, thật là không muốn sống mà."

Mạc Phong ngữ khí mang theo tức giận nhưng cũng có nhu tình, xem ra đối
với hắn mà nói, địa vị nữ tử kia thật đúng là không thấp. Nghĩ đến qua nhiều năm như vậy, nàng vẫn là nữ tử duy nhất có thể khiến Mạc Phong động tình, hiện tại xem ra là chính xác.

"Vậy chúc ngươi thành công, ta cũng nên lo lắng cho vấn đề của bản thân làm thế nào giải quyết."

Triệu Tử Tu cứ như vậy một mình buồn buồn uống rượu, nghĩ xem làm thế nào giải quyết vấn đề của bản thân cùng Bạch Hiểu Tình, nhưng mặc kệ nghĩ như thế nào đều là làm cho hắn đau đầu, chủ yếu là mặc kệ hắn làm cái gì, Bạch Hiểu Tình đều bài xích a!

Bất tri bất giác Triệu Tử Tu liền uống có chút nhiều, ghé vào trên bàn đá ngủ.

Rốt cục, Bạch Hiểu Tình luôn ở chỗ tối thở dài một hơi, nhịn không được đi ra, đem cánh tay Triệu Tử Tu khoát lên trên vai, ôm thắt lưng của hắn chậm rãi hướng phòng hắn đi đến.

Tuy rằng nói hiện tại thời tiết không quá lạnh, nhưng ở trong này ngồi ngốc cả buổi sáng, cho dù thân mình làm bằng sắt cũng sẽ nhiễm phong hàn.

Nhưng Bạch Hiểu Tình không có phát hiện là, lúc nàng kéo Triệu Tử Tu, khóe miệng của hắn kéo ra ý cười nhàn nhạt...

Thời điểm sáng sớm tỉnh lại, Bạch Hiểu Tình nằm ở trên giường Triệu Tử Tu, bất quá lần này hoàn hảo, trên người quần áo chỉnh tề, hiển nhiên không có xảy ra chuyện gì, bất quá nàng thế nào nằm ở trên giường của hắn?

Ngày hôm qua Triệu Tử Tu trở về giống như là một đứa trẻ, không ngừng hồ nháo, nàng nói thế nào đều không nghe, thật vất vả hắn mới ngủ, Bạch Hiểu Tình cũng là mệt quá.

Cuối cùng bởi vì hắn gắt gao cầm lấy tay không tha, bất đắc dĩ ghé vào bên giường của hắn ngủ, chẳng lẽ là nửa đêm hắn tỉnh lại đem bản thân ôm lên giường?Hhình như đây là giải thích hợp lý nhất.

Nhìn Triệu Tử Tu ôm bản thân, khóe miệng mỉm cười, Bạch Hiểu Tình hiện tại có chút không biết nên dùng tâm tình gì đối mặt với hắn, dù sao ngày đó là nàng...

Nhưng để cho nàng tiếp nhận hắn, tựa hồ cũng không có khả năng, dù sao nàng không nghĩ để bản thân cùng hoàng thất có quan hệ quá mật thiết, dù sao nàng chỉ là một người bình thường, cũng không thích ở trong loại địa phương này.

"Chủ tử, Cao công công trong cung đến đây, hình như là bệ hạ có ý chỉ, ngài ra ngoài gặp một chút đi."

Nghe quản gia bên ngoài nói, Triệu Tử Tu luôn ngủ say, chậm rãi mở ra mắt, nhàn nhạt liếc cửa một cái, sau đó chậm rãi đáp lại.

"Đã biết, bổn vương lập tức đi ra."

Bởi vì nha hoàn trong phủ toàn bộ đều bị Triệu Tử Tu đuổi ra ngoài, hiện tại nếu kêu hạ nhân tiến vào giúp Triệu Tử Tu thay quần áo, phỏng chừng không đến nửa ngày, trong vương phủ đều sẽ biết đêm qua Bạch Hiểu Tình ngủ ở trong phòng Vương gia anh minh thần võ của bọn họ.

Tuy rằng nói, hiện tại trong phủ cơ hồ không ai không biết Bạch Hiểu Tình cùng Triệu Tử Tu có quan hệ, nhưng nàng vẫn là lừa mình dối người không chịu thừa nhận, hình như chỉ cần nàng không thừa nhận, bọn họ trong lúc đó giống như đều không có quan hệ gì.

Mà Triệu Tử Tu cũng liền dung túng nàng như vậy, chỉ cần hiện tại Bạch Hiểu Tình không nói muốn rời đi, cơ bản mặc kệ là việc gì, Triệu Tử Tu đều lựa chọn dung túng nàng.

Cho nên, trong lúc này, rơi vào đường cùng, Bạch Hiểu Tình vì hắn lấy quần áo đến thay hắn mặc quần áo.

Trong lúc nhất thời, Triệu Tử Tu trong lòng có loại cảm giác nói không nên lời, nếu bọn họ luôn luôn đều có thể như này thì tốt rồi, hiện tại Bạch Hiểu Tình thật sự giống như là tiểu thê tử giúp đỡ trượng phu.

Loại ấm áp này là phi thường hiếm thấy, cho nên Triệu Tử Tu rất quý trọng.

Chỉ tiếc, cũng rất ngắn ngủi, rốt cục, giúp Triệu Tử Tu thay xong quần áo, Bạch Hiểu Tình đứng ở phía sau của hắn, giống như là một thuộc hạ, kéo ra khoảng cách giữa hai người.

Triệu Tử Tu trong lòng không khỏi thở dài, giữa hai người bọn họ cái gì không nên phát sinh đều xảy ra rồi, thế nào còn có thể đem quan hệ giữa hai người kéo xa như vậy, thật không biết Bạch Hiểu Tình suy nghĩ cái gì

Rơi vào đường cùng, Triệu Tử Tu liền đẩy cửa đi ra ngoài, quản gia thấy hai người đi ra, ánh mắt sáng lên, thế nhưng cũng không nói gì thêm, giống như tất cả việc này đều bình thường, khiến cho Bạch Hiểu Tình cảm thấy đặc biệt quỷ dị.

Nàng bỗng nhiên cảm thấy ánh mắt quản gia có thâm ý, rõ ràng nàng cùng Triệu Tử Tu không có cái gì, vì sao nhìn ánh mắt quản gia, nàng lại cảm thấy bản thân cùng Triệu Tử Tu trong lúc đó là có cái gì không thể cho người khác biết, cái loại cảm giác này thật khó chịu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện