"Không phải là không thể, chỉ là ta thật không ngờ mà thôi."
Mộc Thanh Thanh nhanh chóng lắc đầu, trong khoảng thời gian này nàng rất nhớ Bạch Hiểu Tình, nhưng lại không biết Bạch Hiểu Tình ở nơi nào, hơn nữa bị tên hỗn đản Mạc Phong này cuốn lấy, cho nên cũng không cơ hội gặp người bạn tốt này, bất quá bản thân thật là nhớ nàng muốn chết.
"Nương tử, ta mới là phu quân của nàng, nàng có thể hay không đừng nhìn 'Nam nhân' khác nữa, nàng như vậy sẽ làm ta ghen nha."
Tuy rằng nói Mạc Phong thật sự không đến mức bởi vì Mộc Thanh Thanh cùng Bạch Hiểu Tình nói nhiều mấy câu mà ghen, nhưng hắn vẫn hi vọng nữ nhân của hắn tầm mắt đặt trên người hắn nhiều một chút
"Hừ, ai là nương tử của ngươi, ta mới không muốn gả cho ngươi! Phải gả ta cũng phải gả..."
Nhìn nhìn chung quanh, bàn tay nhỏ bé của Mộc Thanh Thanh chỉ về phía Triệu Tử Tu đang đứng bên người Bạch Hiểu Tình, "Ta muốn gả cho hắn, nhìn xem bộ dạng người ta so với ngươi hơn bao nhiêu, thoạt nhìn so ngươi có tiền hơn, gả cho hắn tuyệt đối so với gả cho ngươi tốt hơn nhiều."
"Này chỉ sợ có chút khó, Tử Tu có chủ rồi."
Ánh mắt phiêu hướng về phía Bạch Hiểu Tình, ý bảo Mộc Thanh Thanh, cái gọi là "Chủ" chính là bạn tốt Bạch Hiểu Tình của nàng.
"Đúng vậy a, nương tử, người khác muốn gả cho phu quân nàng, nàng ngay cả một chút phản ứng đều không có sao?" Triệu Tử Tu nhân cơ hội đem Bạch Hiểu Tình ôm vào trong ngực, chiếm tiện nghi triệt để a.
"Kia vừa khéo a, một hồi ta liền đem hưu thư cho ngươi, đỡ cho ngươi phải cả ngày quấn quít lấy ta!"
Hung hăng cắn răng mới không có tránh đi ôm ấp của Triệu Tử Tu, nàng quay đầu hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, nếu có thể thoát khỏi Triệu Tử Tu, đừng nói một phong hưu thư, dù một trăm một ngàn cái nàng đều có thể viết!
"Nương tử, nàng thật vô tình a, nàng rõ ràng đều đem vi phu..."
"Triệu Tử Tu, nếu ngươi còn dám nhiều lời, hôm nay ta liền phế đi ngươi!" Dùng sức che miệng Triệu Tử Tu, Bạch Hiểu Tình nghiến răng nghiến lợi nói, hiện tại nàng thật hoài nghi người trước mắt này có phải không phải bị người ta đánh tráo hay không.
Nhìn Triệu Tử Tu cùng Bạch Hiểu Tình nháo, Mộc Thanh Thanh cũng cười, trong mắt mang theo một tia hâm mộ, nàng thật không ngờ Bạch Hiểu Tình vậy mà tìm được hạnh phúc trước nàng, tướng công của nàng thương nàng như vậy, hiện tại nàng hẳn thật rất hạnh phúc đi.
May mắn Bạch Hiểu Tình không có thuật đọc tâm, nếu Bạch Hiểu Tình hiện tại có thuật đọc tâm, nhất định sẽ chịu không nổi muốn tự sát, nàng hạnh phúc? Gặp được tên hỗn đản Triệu Tử Tu này làm sao có thể hạnh phúc, chỉ có thể vô cùng nghẹn khuất!
"Nương tử, nàng yên tâm chúng ta cũng sẽ giống như bọn họ hạnh phúc."
"Ai là nương tử của ngươi, bổn tiểu thư nếu hạnh phúc cũng muốn cùng người khác hạnh phúc, cùng ngươi có quan hệ gì." Nói xong, xoay người rời đi, ngay cả một ánh mắt đều không có cho Mạc Phong.
"Mạc đại ca, ngươi quả nhiên là giống như chúng ta 'Hạnh phúc' a!"
Bạch Hiểu Tình trong giọng nói rõ ràng là vui sướng khi người gặp họa, nàng không ngu ngốc, xem biểu hiện của Mộc Thanh Thanh, nàng chỉ biết trong lòng Mộc Thanh Thanh nhất định là có Mạc Phong, cho nên, cho dù Thanh Thanh nói phải gả cho Triệu Tử Tu cũng sẽ không thể thật sự gả cho hắn, cho nên nói, kế hoạch hôm nay người triệt để bị tính kế là nàng!
"Cái kia, hắc hắc, tự nhiên, tự nhiên." Mạc Phong muốn pha trò, nhưng nhìn thần sắc lạnh như băng trong mắt của Bạch Hiểu Tình, bỗng nhiên cảm thấy toàn thân lạnh run, thốt ra một câu, "Bạch Hiểu Tình, một hồi ngươi không nên nói với Thanh Thanh cái gì, nếu không, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi."
"Ngươi có buông tha ta hay không, ta không biết, nhưng ta sẽ không dễ dàng buông tha cho ngươi, hôm nay ngươi tính kế ta, ta nhất định sẽ đòi lại, Mạc đại ca, Thanh Thanh tính khí không tốt, ngươi tự cầu phúc đi."
Nói xong, Bạch Hiểu Tình xoay người rời đi, phất ống tay áo mà đi, đi một cách tiêu sái, để lại Mạc Phong uất nghẹn.
"Triệu Tử Tu, quản nữ nhân của ngươi cho tốt!" Mạc Phong trong mắt tràn ngập lửa giận, mặc kệ nói như thế nào, hiện tại Bạch Hiểu Tình trên danh nghĩa là nương tử của Triệu Tử Tu.
"Ngươi cho rằng ta có thể quản được nàng sao, nếu ngươi có thể quản được Mộc Thanh Thanh, ta liền có thể..."
Nói tới đây, Triệu Tử Tu hơi ngừng lại, trong giọng nói tựa hồ mang theo một tia xấu hổ, "Liền tính ngươi có thể quản được Mộc Thanh Thanh, ta cũng không nhất định có thể quản được Bạch Hiểu Tình, dù sao cũng không giống nhau." Tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận Bạch Hiểu Tình không thương hắn là sự thật.
Trong nháy mắt, Mạc Phong cũng không biết nên nói cái gì cho phải, dù sao vừa rồi là hắn lỡ lời.
"Quên đi, không nói nữa, chúng ta hiện tại tốt nhất nên đuổi theo, bằng không một hồi nương tử của ngươi thật sự sẽ chạy."
Nghe Triệu Tử Tu nói, sắc mặt Mạc Phong đen thui, chạy nhanh đuổi theo, hắn cũng không muốn kế hoạch của mình thành công sau đó sẽ đem đến chuyện xấu.
Đợi đến khi hai người đuổi kịp, Mộc Thanh Thanh đang cùng Bạch Hiểu Tình nói nói cười cười, làm hai người nam nhân đằn sau hâm mộ muốn chết, bọn họ cho tới bây giờ đều chưa từng có được loại đãi ngộ này, bọn họ có thể không ghen tị sao.
"Nương tử, thật bất công, nàng đối với vi phu đều không có tốt như vậy, nàng đây là cố ý khiến vi phu ghen tị sao."
Triệu Tử Tu nói lời trong lòng, thời điểm ở bên hắn, cho tới bây giờ hắn đều không có nhìn thấy Bạch Hiểu Tình cười đến vui vẻ như vậy, hôm nay nàng đối một người khác cười như vậy, Triệu Tử Tu làm sao có thể không ghen tị!
"Ai là nương tử ngươi, ngươi cũng không nên nói lung tung, Bạch Hiểu Tình đều nói với ta, tất cả vốn là kế hoạch của các ngươi, Bạch Hiểu Tình mới không có gả cho ngươi!"
Lúc biết tất cả những thứ này kỳ thực đều là kế hoạch của bọn hắn, Mộc Thanh Thanh cảm động rất nhiều nhưng cũng có chút phẫn nộ, vậy mà tính kế nàng, hừ!
"Nương tử, " Mạc Phong bên cạnh đắc ý liếc Triệu Tử Tu một cái, sau đó cọ đến bên người Mộc Thanh Thanh,
cười theo, "Thanh Thanh, nàng nói, chúng ta khi nào thì thành thân đây, bằng không đứa nhỏ sinh hạ ra thì phải làm sao, cũng không thể để đứa nhỏ không có phụ thân."
"Đứa nhỏ muốn phụ thân, tùy tiện có thể đủ tìm được vô số phụ thân thông minh, ít nhất sẽ không ngây ngốc bị tướng công cấu kết cùng nữ nhân khác thiết kế, Thanh Thanh, ngươi nên lo lắng một chút, nam nhân ngốc như vậy, sẽ kéo chỉ số thông minh của đứa nhỏ thấp xuống."
Bạch Hiểu Tình nói thật không khách khí, muốn tính kế nàng? Như vậy liền chuẩn bị tốt tâm lý bị nàng trả thù đi!
Nháy mắt hai nam nhân sắc mặt đều đen, bọn họ thế nào không biết 'Nương tử' bọn họ khó chơi như vậy?
Triệu Tử Tu đen mặt nhìn Bạch Hiểu Tình, bỗng nhiên cười, không để ý nàng giãy dụa, đem nàng khiêng trên vai, hướng phòng cách đó không xa đi đến, vừa đi còn vừa nói, ngữ khí dị thường thoải mái.
"Nương tử, nàng yên tâm, vi phu rất thông minh, sẽ không giống Mạc Phong ngu ngốc kia, cho nên đứa nhỏ chúng ta sau này cũng tuyệt đối sẽ thông minh tuyệt đỉnh, ta nghĩ nàng khi có đứa nhỏ sẽ không đi quan tâm việc người khác nữa."
"Triệu Tử Tu, tên hỗn đản này, mau buông ta xuống, ai muốn sinh đứa nhỏ cho ngươi." Nghe Triệu Tử Tu nói xong, Bạch Hiểu Tình mặt đã hồng lên, may mắn nơi này không có người khác, bằng không nàng thật sự không có mặt mũi gặp người!
"Mạc Phong, Triệu Tử Tu kia thật là Lệ Vương sao?"
Nhìn bóng lưng hai người càng ngày càng xa, Mộc Thanh Thanh trong mắt hiện lên một tia lo lắng, tuy rằng nàng hiện tại có thể nhìn ra Triệu Tử Tu nghiêm túc, nhưng phần nghiêm túc này có thể duy trì bao lâu, hắn có thể yêu Bạch Hiểu Tình được bao lâu.
Nàng hiểu biết Bạch Hiểu Tình, tình yêu Bạch Hiểu Tình muốn một đế vương không thể cho, liền tính độc sủng lục cung thì sao, nếu không phải cả đời nhất thế một đôi, nàng tin tưởng, Bạch Hiểu Tình sẽ không muốn.
Mà Triệu Tử Tu lại là hoàng tử đương kim thánh thượng sủng ái nhất, tuy rằng hiện tại có thái tử, nhưng nàng có thể khẳng định, tương lai thời điểm hoàng đế thoái vị, ngôi vị hoàng đế nhất định sẽ là của Triệu Tử Tu, đến lúc đó Bạch Hiểu Tình làm sao bây giờ?
"Thanh Thanh, đó là việc của bọn họ, ngươi không cần lo lắng, chính bọn họ sẽ xử lý tốt." Mạc Phong khuyên giải, tuy rằng hắn biết Mộc Thanh Thanh lo lắng cái gì, nhưng hắn lại không thể giúp đỡ Mộc Thanh Thanh.
"Nếu Bạch Hiểu Tình bị tổn thương thì làm sao bây giờ?"
"Nếu nàng thật sự bị tổn thương, thì chính là mệnh của nàng, ai cũng không thể thay đổi."
"Ai nói không thể thay đổi, chỉ cần ta đi khuyên bảo Bạch Hiểu Tình rời đi, như vậy nàng sẽ không chịu tổn thương, trên thế giới này không phải chỉ có Triệu Tử Tu là nam nhân, ta tin tưởng, Bạch Hiểu Tình sẽ tìm được một nam nhân tốt hơn yêu nàng."
"Mộc Thanh Thanh, Tử Tu là huynh đệ của ta, ta không cho nàng đối với hắn như vậy!" Ở trong lòng hắn, Triệu Tử Tu là bằng hữu quan trọng nhất, tuyệt đối không thể để cho người khác thương hại hắn.
"Mạc Phong, vậy ngươi dựa vào cái gì để hắn tổn thương Bạch Hiểu Tình, với ta mà nói, Bạch Hiểu Tình là hảo tỷ muội, Triệu Tử Tu đối với ngươi có bao nhiêu quan trọng, Bạch Hiểu Tình đối ta liền có bấy nhiêu quan trọng."
Những lời này Mộc Thanh Thanh cơ hồ là gào lên, nói xong thở dài trong mắt mang theo một tia bất đắc dĩ, chuẩn bị trở về phòng.
"Thanh Thanh, chúng ta không cần thảo luận vấn đề giữa bọn họ được không, hiện tại chúng ta thật vất vả mới có thể ở cùng nhau, không cần bởi vì người khác mà không thoải mái."
Xem biểu cảm Mộc Thanh Thanh bất đắc dĩ, Mạc Phong là có chút sợ, hắn thật sự sợ Mộc Thanh Thanh sẽ nói là không muốn ở cùng hắn, như vậy hắn sẽ chịu không nổi.
Nhưng thật là sợ cái gì cái đó sẽ đến, Mộc Thanh Thanh dùng biểu cảm mỏi mệt nhìn Mạc Phong.
"Phong, vốn ta nghĩ ngươi sẽ không giống như vậy, nguyên lai ở trong lòng ngươi nữ nhân cũng không có gì quan trọng, vì sao nam nhân các ngươi thì đều tốt, còn nữ nhân chúng ta bị tổn thương cũng là xứng đáng, bị các ngươi thương tổn, vứt bỏ đều được."
"Thanh Thanh, ta không có ý này, ta chỉ muốn nói trước kia Tử Tu chịu quá nhiều khổ sở, hiện tại hắn có thể cùng với Bạch Hiểu Tình, thật vất vả mới tìm được một chút hạnh phúc như vậy, nàng không thể ngay cả hạnh phúc duy nhất của hắn đều cướp đi."
Hiện tại Mạc Phong có chút hối hận, hắn biết vừa rồi nói, đối với một nữ nhân thật ra là rất tàn khốc, hơn nữa lại là bằng hữu thân thiết của nàng, nói như vậy càng làm cho người ta không tiếp thụ được.
"Mạc Phong, ta nghĩ muốn yên tĩnh một chút, yên tĩnh suy nghĩ lại quan hệ của chúng ta, là vẫn tiếp tục hay là nên kết thúc, ta muốn cẩn thận suy xét một chút." Đột nhiên, Mộc Thanh Thanh cảm thấy bản thân rất mệt, vì sao nàng lại yêu nam nhân này.
Cuối cùng, Mạc Phong chỉ có thể nhìn Mộc Thanh Thanh trở về phòng, mà hắn là bị bỏ ở ngoài cửa...