Hàn Thiên đang lầm lủi từng bước một trong u ám sâm lâm,từ lúc bước vào đây hắn đã cảm nhận được lượng linh khí trong thiên địa ở nơi này thậm chí còn nồng đậm hơn bên ngoài kia gần gấp rưỡi,thảo nào mà tất cả yêu thú hùng mạnh nhất đều tranh giành nhau một vị trí ở trong này,nếu ở đây tu luyện tốc độ tiến giai của chúng nhất định sẽ nhanh hơn nhiều,Hàn Thiên đã đi sâu vào đây đến hơn hai mươi dặm rồi ,vừa nãy lúc trèo lên một ngọn cây cao để kiểm tra hắn bất giác phát hiện hóa ra khu rừng này thực chất chỉ là phần rìa của của một sơn mạch rộng lớn khôn cùng với những ngọn núi cao vút tận mây,lúc ở ngoài hắn không phát hiện ra là vì khoảng cách quá xa hơn nữa sơn mạch hùng vĩ này đã bị rừng cây rậm rạp ở phía ngoài cùng với mây mù trên cao che khuất mất, thường thường nơi có sơn mạch trải dài như thế này thì lượng linh khí cũng sẽ nồng đậm hơn,những linh tuyền bảo địa cũng nhiều hơn,các loại thiên tài địa bảo hằng hà sa số thảo nào mà nơi này lại thu hút yêu thú sinh số.
Điểm phát hiện này cũng làm Hàn Thiên an tâm hơn không ít,hắn vốn đoán là phần rìa ngoài của u ám sâm lâm này chỉ tồn tại những yêu thú cấp một nhỏ lẽ ,với thực lực hiện nay nếu hắn gặp yêu thú cấp một dù không đánh lại thì việc chạy trốn cũng không thành vấn đề ,nay lại phát hiện được nơi này thực chất lại là một sơn mạch hắn càng vững tâm với suy đoán của mình thêm không ít, đa số chỉ những kẻ yếu nhược nhất mới phải sống ở phần rìa ngoài của sơn mạch như thế này ,nếu nơi đây đã không xuất hiện yêu thú cao giai vậy thì chuyến đi này cũng bảo đảm thêm nhiều phần.
Hàn Thiên đi vào đây cũng hông có mục tiêu nào rõ ràng cả,hắn chỉ ôm hi vọng là sẽ gặp được vài đối thủ xứng tầm để cọ sát tăng kinh nghiệm thực chiến cùng với đề cao tố chất thân thể,nếu may mắn có thể giết được thì lấy nội đan của chúng về sau này đến với thế giới bên ngoài sẽ bán kiếm lấy một khoảng.
Thế nhưng đi cả nữa ngày rồi mà hắn vẫn chưa phát hiện ra con yêu thú nào cả bất giác hắn sắp không kiên nhẫn được nữa,muốn chửi loạn rồi,bất ngờ một tiếng động khẽ vang Hàn Thiên cảm giác được có nguy hiểm đang ập đến hắn ngay lập tức nhảy mạnh ra khỏi vị trí đang đứng gần hai trượng,suy đoán của hắn quả thực linh mẫn nếu không vừa rồi nhất định đã bị tập kích không chết cũng bị thương nặng.
Hàn Thiên nhìn đầu yêu thú trông qua rất giống loài báo đen đang đứng ở phía kia ,con yêu thú nọ cao hơn nữa trượng ,thân dài một trượng rưỡi hơn ,khắp người một màu đen bóng ,cơ nhục săn chắc cứng cỏi,răng nanh sắc nhọn, móng vuốt lớn dài trông cực kỳ nguy hiểm,vừa rồi chính đầu hắc báo này đã tung một cú vồ đến vị trí của Hàn Thiên ,thế nhưng con mồi trông có vẻ yếu ớt nọ lại tránh được khiến cho đầu Hắc báo kia bất ngờ không ít,nó nhe nanh mặt đầy nét hăm dọa nhìn Hàn Thiên,bộ dạng vô cùng hung tợn.
Hàn Thiên mừng thầm,cuối cùng đối thủ xứng tầm đã xuất hiện rồi,đòn tập kích vừa rồi tuy hung hiểm nhưng cũng không phải là không thể đối phó được,thực lực của đầu hắc báo này nhất định vẫn chỉ ở nhất giai tuyệt đối không thể là nhị giai yêu thú được,đối thủ thế này quả là thích hợp để hắn rèn luyện ở thời điểm hiện tại.
Hàn Thiên khóa chặt đối thủ trong tầm mắt,đầu hắc báo nọ cũng cẩn trọng chăm chú quan sát Hàn Thiên,ở trong cái thế giới tàn bạo như u ám sâm lâm này điều thứ nhất mà nó học được chính là không thể coi thường bất kì một đối thủ nào,có thể trông qua kẻ địch có vẻ là không chút nguy hiểm nhưng một tích tắc sau đó hắn có thể tung ra sát chiêu đoạt mạng ngươi ngay lập tức,phải thấu hiểu được đạo lý cơ bản này thì mới có thể sinh tồn trong môi trường tàn khốc như u ám sâm lâm.
Hàn Thiên rất coi trọng đối thủ mới xuất hiện này,thành quả luyện tập mấy ngày qua bây giờ có thể kiểm chứng rồi,thấy đầu hắc báo nọ vẫn đang dè chừng không dám tấn công Hàn Thiên liền biết nó cực kỳ cẩn trọng một kích ám toán thất bại sẽ không tùy tiện ra tay tiếp,thế nên Hàn Thiên cũng không định sẽ cùng nó day dưa mà lao lên tấng công luôn.
Tu luyện những ngày qua tốc độ của Hàn Thiên đã tiến bộ một cách rõ rệt,ngay cả đầu hắc báo kia cũng cảm nhận được nhân loại nhỏ bé này có tốc độ không thua gì nó,khí thế uy mãnh khi lao đến của kẻ kia nó không dám đối đầu trực tiếp liền khôn ngoan lựa chọn triệt thoái,đầu hắc báo vừa lao ra khỏi vị trí đó một quyền của Hàn Thiên cũng đã oanh kích tới,tuy không đánh trúng mục tiêu nhưng Hàn Thiên cũng đã biến chiêu rất nhanh ,quyền đầu thu lại thân thể liền đề khí nhảy lên cao gần hai trượng một cước nữa lại tung ra ,cả người lao thẳng đến nơi mà đầu hắc báo nọ vừa đáp xuống uy thế như thái sơn áp đỉnh,đầu hắc báo nọ lại không thể không chọn giải pháp né tránh,một cước của Hàn Thiên đạp xuống không trúng đích chẳng ngờ lại tạo ra một chấn động kinh hoàng ,nơi ngọn cước giáng xuống một vùng đất tròn gần nữa trượng đã bị đánh cho lõm sâu khỏi bề mặt đất,trọng kích như vậy nếu đánh trúng thân thể sinh linh không có lực phòng thủ mạnh như Hắc báo thì nhất định có thể khiến nó bị nội thương nghiêm trọng.
Lực công kích mạnh đến như vậy là do Hàn Thiên Hắn đã vận lực từ cơ nhục được rèn luyện đến mức vượt xa nhân loại thông thường đến gần bốn năm lần rồi cộng thêm linh khí hùng hồn quán nhập vào gia tăng thêm lực công kích,hai thứ gộp lại không ngờ đã tạo nên uy lực mạnh mẽ như vậy ,cái này đến cả Hàn Thiên cũng bất ngờ không thôi.
Nếu nói Hàn Thiên là kinh tâm động phách thì cảm nhận của đầu hắc báo nọ qua hai đòn vừa rồi của Hàn Thiên chỉ đơn giản là dùng hai từ “kinh hãi” để hình dung ,nó sống mấy mươi năm chưa từng thấy qua một nhân tộc nhỏ bé còn chưa đạt đến cấp bậc võ giả lại có thể tung ra công kích không thua kém gì võ giả ,thực lực của kẻ này nó đơn giản là không thể địch nổi ,nhưng nếu bây giờ nó bỏ chạy chưa chắc đã có thể thoát được kẻ kia,bây giờ nó chỉ có thể liều mạng với nhân tộc nọ nếu nó đủ bình tĩnh và gian xảo có thể nó sẽ có cơ hội giết được hắn.
Bản thân đã có chủ đích ,đầu hắc báo nọ vẻ mặt hướng tới Hàn Thiên càng thêm hung tợn ,không biết nó làm cách nào tốc độ đã tăng thêm gần ba phần nhanh hơn trước đó không ít làm Hàn Thiên có chút không theo kịp ,một đòn quét trảo đã phủ đến Hàn Thiên lúc nào không hay ,Hàn Thiên hoàn toàn bị động,lúc này nếu hắn dùng khí lãng chấn ngay lập tức có thể đánh văng được đối thủ thế nhưng như thế thì hắn cũng không thể có được những trãi nghiệm chiến đấu sinh tử ,cái hắn cần là tập luyện chiến đấu chứ không phải là dựa dẫm vào đấu pháp để chiến thắng một cách đơn giản,vậy nên Hàn Thiên nghiến răng vận lực vào hai tay đỡ một kích của đầu hắc báo nọ,tuy hắn đã tránh được chỗ có móng vuốt của hắc báo thế nhưng lực xung kích quá mạnh cũng khiến cho đôi tay hắn tê rần một trận.
Một đòn đắc thủ hắc báo nọ tự tin lên không ít ,tiếp đó liền liên tiếp lao vào Hàn Thiên mà cấu xé,nó rất khôn ngoan không hề đánh giáp lá cà với Hàn Thiên mà chỉ lợi dụng tốc độ của bản thân du đấu với hắn ,mỗi lần nó lướt qua là y như rằng Hàn Thiên sẽ phải cật lực chống đỡ tuy nhiên hắn không hề bực tức một chút nào ,đây chính là thứ hắn đang tìm,cảm giác chiến đấu chân thực mà không một buổi tập nào có thể mang lại được,Hắn từng đấu qua với Hắc hùng rồi Độc giác xà,mỗi tên đều có cho mình một lối đánh riêng biệt,Hắc hùng sức mạnh to lớn ,chuyên dùng sức mạnh để đè bẹp đối thủ,độc giác xà thì thâm hiểm sảo trá tùy thời có thể tung một chiêu đoạt mạng khiến hắn lúc nào cũng phải dè chừng,hắc báo này lại linh mẫn khó đoán,thế công như sóng biển liên miên không dứt ,từng con trong chúng đều khiến cho Hàn Thiên có một cảm nhận khác nhau trong chiến đấu,khó có thể nói là những cảm nhận đó chúng hay ở điểm nào chỉ biết là nhờ vào đó Hàn Thiên dường như học được nhiều thứ ,vậy nên hắn luôn muốn đấu với những đối thủ khác nhau như thế này ,điều đó làm kỹ năng của Hắn phát triển một cách toàn diện.
Lúc này Hàn Thiên như đắm chìm vào từng chuyển động của bản thân,thao tác tránh né và đón đỡ của Hắn trước công kích của Hắc báo càng lúc càng nhuần nhuyễn linh hoạt,nếu như lúc đầu là sợ không đủ lực lúc nào cũng dùng quá sức thì nay mỗi động tác đã dùng vừa đủ lực đạo không nhiều cũng không ít,mỗi chiêu mỗi thức đã lưu loát trôi chảy như hành vân lưu thủy chứ không còn cứng nhắc như trước nữa,biến đổi này làm Hàn Thiên hưng phấn không thôi ,điểm này chứng tỏ hắn đã theo kịp tiết tấu của hắc báo ,tuy không thể nói hắn hắn có thể dưới công kích của cường giả mạnh hơn hắn mà vẫn duy trì cảm giác ung dung đối phó này nhưng dù thế nào đi nữa việc có cảm giác chiến đấu linh hoạt như thế này đối với hắn chỉ có lợi chứ không hại.
Đầu hắc báo nọ qua một hồi công kích đã nhận ra Hàn Thiên cơ bản chỉ coi nó như đối thủ tập luyện ,nhìn qua có vẻ là bị nó áp đảo nhưng thực tế là hắn vẫn chưa dùng hết sức,thông suốt được điểm này nó đã biết nếu còn giấu bài thì cuối cùng kẻ chịu thiệt chỉ có thể là bản thân,vậy nên lúc này hắc báo đã định tung hết lực thế nhưng nó cần một cơ hội thật chín mùi để có thể tung một đòn quyết định.
Hàn Thiên đang ung dung phòng thủ trước những đòn