Song phương thế lực chiến đấu gần nửa khắc, tình hình thế cục đã dần có những biến chuyển nhất định, Đinh Nguyên ban đầu chỉ có hơi yếu thế so với đối thủ của hắn, thì sau nửa khắc chiến đấu đã xuất hiện dấu hiệu rơi vào hạ phong.
Tên kỵ sĩ thượng đẳng nọ bản thân vẫn lành lặng khỏe mạnh, trong khi tọa kỵ của hắn là hắc liên báo cũng chẳng chịu chút tổn thương nào sau đợt tập kích của Chấn Tây, vậy nên tên kỵ sĩ thượng đẳng kia thực lực vẫn còn bảo lưu nguyên vẹn.
Trong khi đó thực lực của Đinh Nguyên lại chẳng có gì nổi bậc, ngoài một bộ võ kỹ loại chưởng pháp đạt đến tứ giai trung cấp, còn lại tất cả trang bị lẫn cách chiến đấu sáng tạo đều thua đối thủ của hắn hết.
Tình hình này chỉ sợ không tới nửa khắc nữa Đinh Nguyên sẽ bị đánh bại, tuy nhiên ở những chiến trường khác thì thế cuộc lại cởi mở hơn rất nhiều, bạch nguyệt hồ sau khi bất đắc dĩ phải dùng đến kỹ năng thế mạng để tự cứu thì nguyên khí cũng đã bị tổn thương không nhẹ.
Lúc mới bắt đầu cuộc chiến thì nó vẫn có thể gắng gượng được, nhưng về sau này sự suy yếu của nó càng lộ ra cực kỳ rõ rệt, tọa kỵ đã xuống sức khiến nữ kỵ sĩ nọ phải làm việc cật lực hơn để bù đắp vào khoảng trống mà nó để lại, Chu Hân tất nhiên nhận ra được lợi thế của mình.
Luyện thể giả cực kỳ bền bỉ trong nhiều trận chiến, dù Chu Hân nàng không có những loại võ kỹ mang hiệu ứng đặc biệt, nhưng chỉ với những đòn đánh vừa nhanh vừa mạnh phối hợp cùng sự sắc bén của hồn khí trên tay, nàng đã khiến đối thủ linh hoạt hơn mình nhiều lần phải rơi vào hiễm cảnh, tình hình này chiến thắng của Chu Hân đã nằm trong tầm tay.
Về phần Chấn Tây, hắn vẫn cứ một bộ dáng ổn trọng nhàn hạ, đối thủ của hắn chẳng thể làm gì được hắn mà hắn thì cũng chẳng thể động thủ đánh bại gã, đối phương đang bay trên trời, một con đại tượng đứng dưới đất như hắn phải làm sao để đánh hạ nó đây?, Chấn Tây hẵn là vẫn có cách, chỉ là tâm tư của hắn nghĩ gì thì vẫn chưa ai biết, nếu là người có chút tĩnh táo thì liền ý thức được việc, không đến vạn bất đắc dĩ thì không thể để lộ hết thực lực của bản thân cho người khác biết, cả đám người ở đây bao gồm Hàn Thiên chắc chắn là đều hiểu việc này, vì thế cho nên cả Chấn Tây và đối thủ của hắn cứ dằn co như vậy từ đầu cho đến giờ mà chưa có dấu hiệu kết thúc.
Có lẽ ý định của bọn họ là giao lại quyền định đoạt cho những trận chiến khác, Hiện tại nếu Đinh Nguyên thất bại trước thì đối thủ của hắn sẽ tương trợ cho một trong ba chiến trường còn lại, lúc đó thế cục sẽ nghiên về bên phía Lương Trung, bằng như Chu Hân đánh thắng đối thủ trước thì bên phía Hàn Thiên nắm chắc chiến thắng.
Tuy nhiên vẫn còn rất nhiều ẩn số chưa được giải, đó chính là cuộc chiến ở bên ngoài cốc khẩu, cuộc chiến của Hàn Thiên và Lương Trung cùng với sự xuất hiện của những nhân vật không mời khác.
Tình hình càng kéo dài những chuyện nằm ngoài dự tính có thể xảy ra, vì thế cả Hàn Thiên lẫn Lương Trung đều muốn nhanh chóng kết thúc đối thủ, nếu không làm được như thế một khi tàn cuộc hai bên dù có phân thắng phụ thì cũng đều kiệt sức đến nơi, khi ấy cả bọn sẽ trở thành con mồi béo bở trong mắt các thế lực khác.
Chiến đấu từ nãy đến giờ Hàn Thiên cũng đã sơ bộ nắm được lối đánh của Lương Trung, hắn ta có kỹ thuật, tốc độ, và nhãn quang chiến thuật rất tốt, hiện tại việc đánh bại hắn trong phút chốc là chuyện vô cùng khó khăn, chỉ có sữ dụng đến đệ tứ kiếm tron thủy liêm tứ kiếm thì mới có cơ hội, tuy nhiên muốn dùng được chiêu này thì hắn phải lộ thêm cả thần thông long hành bách biến cho đối thủ biết.
Trong một trận chiến mà để lộ quá nhiều thứ sau này những kẻ thù khác sẽ dựa vào đó mà tìm cách đối phó lại hắn, suy nghĩ một chút Hàn Thiên liền tìm được một cách vô cùng hay.
Hàn Thiên sau khi bức tốc lùi về sau gần ba trượng thì trên tay lại bất ngờ xuất hiện một loạt đạn mù, kế đến hắn không ngần ngại ném tất cả chúng ra xung quanh, đạn mù theo đó nổ mạnh tạo thành một đám khói đen cực lớn có đường kính gần hai mươi trượng bao phủ cả Hàn Thiên hắn và Lương Trung vào trong.
Vừa rơi vào khói mù Hàn Thiên liền nhanh chong nhắm tịt mắt, sau đó cả thần niệm và linh lực của hắn đều đồng loạt tỏa ra xung quanh, thần niệm và linh lực đi đến đâu trong đầu Hàn Thiên liền hiện lên những bức tranh hai chiều về khung cảnh phía trước.
Thần niệm phụ trách việc định vị mục tiêu, còn linh lực phác họa cho Hàn Thiên biết đối thủ đang làm gì, nhờ có cách này hắn đã chiếm được một lợi thế cực kỳ lớn xo với đối thủ vốn chẳng có được thần niệm quá mạnh.
Hàn Thiên vừa động thân di chuyển, vừa lưu động linh lực chuẩn bị phát ra đệ tứ kiếm, luồn linh lực dao động cực mạnh trong người hắn thoáng làm Lương Trung cảnh giác, gã liền bất chấp tất cả truy sát đến nơi luồn khí tức mạnh mẽ ấy phát ra.
Hàn Thiên dựa vào tầm nhìn mà thần niệm cùng bức màng linh khí tỏa ra thu thập được thuận lợi tránh né, sau gần bốn nhịp thở màn sương đen cũng dần tan bớt thế nhưng khí tức của Hàn Thiên lúc này cũng đã tích tụ đầy đủ, tiếp theo đây chỉ sợ Lương Trung sẽ phải đối đầu với một kích cực kỳ mạnh mẽ của hắn.
Lương Trung cảm nhận được nguy hiểm bản thân liền không ngần ngại mà đứng yên bất động, hắn đã chuẩn bị sẵn tư thế phòng thủ, chỉ cần có công kích đánh tới hắn nhất định sẽ hợp lực cùng tọa kỵ của mình để đẩy lùi tất cả.
Một giây rồi hai giây, Lương Trung đã sẵn sàng để đón nhận công kích nhưng đợi mãi mà chẳng thấy thứ gì đến, tâm cơ thoáng động, hắn như nghĩ ra được điều gì đó, Lương Trung chật vật rời khỏi đám sương mù rồi miệng ngay lập tức hét lớn.
-Các huynh đệ cẩn trọng, Hàn Thiên định tập kích các người đấy!
Lời vừa dứt tất cả những người khác trong trường đều sững sốt một trận, ngay lúc này một luồn khí kình cực kỳ mạnh mẽ bất chợt phóng thẳng đến chỗ của lôi quang đường lang ở ngay cạnh Lương Trung, phát hiện bản thân đã bị trúng kế Lương Trung liền phẫn nộ thét lớn.
-khốn kiếp, tên gian trá.
Sau đó bản thân Lương Trung liền vận dụng ngay một cái võ kỹ phòng ngự dạng thuẫn bài rồi tức tốc nhảy ra trước ngăn cản cho tọa kỵ của mình một kích trí mệnh.
Một tiếng rít lanh lãnh như kim loại cứa vào nhau vang lên, Lương Trung sau đó giống như diều đứt dây bị đánh văng gần mười trượng, phía trước ngực áo của hắn có một vết cắt dài gần hai thước, lúc này máu từ nơi đó đang không ngừng tuôn ra, Lương Trung tĩnh táo điểm huyệt cầm máu, sau đó với nét mặt cực kỳ bất cam hắn hét lớn.
-các huynh đệ mau rút lui, hôm nay chúng ta rất khó để thắng được đám gian trá này, đợi ngày sau ta nhất định dẫn các ngươi về đây phục hận.
Nói đoạn Lương Trung hắn cũng tiên phong đi trước, lôi quang đường lang nhanh chóng giương cánh chở hắn bay ra khỏi sơn cốc theo hướng bắc, tiếp sau đó nữ kỵ sĩ đối thủ của Chu Hân cũng thôi động bạch nguyệt hồ chở cô ta đi mất, sau khi bạch nguyệt hồ nhảy nhót mấy lần trên các vách đá thì nó cùng nữ kỵ sĩ kia cũng đã mất tăm.
Tên kỵ sĩ thượng đẳng còn lại cũng tẩu thoát theo hướng bắc, duy nhất có tên địa lang kỵ quân cưỡi đại cồ điểu là bay theo hướng nam nó lẽ, hắn muốn thông báo cho tên còn lại trong nhóm biết về kế hoạch rút lui.
Hàn Thiên từ trong sương mù xuất hiện thấy cảnh này liền không ngần ngại nói lớn.
-mau đuổi theo tên đó, lỡ may hắn ra cốc khẩu đả thương người của Đinh Nguyên thì mọi chuyện sẽ hỏng hết!.
Đám người Hàn Thiên theo đó cũng di chuyển cực nhanh theo hướng nam, tên kỵ sĩ cưỡi đại cồ điểu dường như cũng nhận ra được có người đang bám theo, hắn bay khoảng hơn năm mươi trượng thì cốc khẩu đã ở ngay trước mắt, sau khi thấy được đồng bạn đang giao chiến với đám người của Đinh Nguyên phía xa, thì hắn cũng khu động đại cồ điểu cho nó hót lên một tiếng cao vút để cảnh báo cho tên còn lại biết.
ở khoảng cách này hai bên đã có thể nhìn thấy nhau, tên kỵ