Hàn Thiên vừa hạ lệnh người bên phe hắn liền ra tay rất mau lẹ, do gần tám phần đối thủ đều đã bị đánh ngất, vậy nên chuyện cướp đoạt tài nguyên cùng danh ngạch diễn ra rất thuận lợi.
Đám quân viện trợ của thần vương hội tuy vừa phá được một gốc của lồng cây do Nhược Mộng dựng lên, nhưng ngay sau đó nàng cũng đã mau chóng khắc phục lại vị trí thiếu khuyết.
Mười mấy giây thời gian là quá đủ để đám Hàn Thiên hoàn thành nốt công việc, sau khi toàn bộ người bên hiệp minh hội rút đi, đám quân tiếp viện mới có thể tràn vào trong được.
Thế nhưng trước mặt họ lúc này chỉ là một đống đổ nát hoan tàn, rừng cây ngã đổ, mặt đất đầy những hố sâu, cát bay đá chạy, căn bản là một trường chiến đấu cực kỳ khốc liệt.
Mễ Đạt một thân huyết tích vẫn còn quỳ tại nơi kia, xung quanh hắn tọa kỵ yêu thú lẫn các nhân thủ theo cùng nằm lai láng từng chỗ, đám quân tiếp viện có đến gần trăm người toàn bộ đều chấn kinh trước cảnh này, chỉ trong một khắc đám người bên phía hiệp minh hội có thể đả bại một đạo quân còn mạnh hơn họ gần gấp rưỡi sao?
Lúc này người dẫn đầu quân viện trợ là một thanh niên lạ hoắc cưỡi tọa kỵ hổ trắng uy phong lẫm liệt chợt bước xuống đất, người hắn mặt một bộ trường bào dài màu trắng bạc với hoa văn hình mây bay lượng, dáng vấp hắn khá cao gầy, dung mạo thanh tú ngạo nhân.
Tên kỵ sĩ mới xuất hiện này có thực lực địa lang kỵ quân sơ cấp, nhưng khí tức hùng hậu này của hắn lại giống như người đạt thực lực này đã lâu, sắp đột phá bình cảnh trung cấp đến nơi, trong tình báo của Thi Đồng cung cấp không hề có nhắc đến người này, có vẻ hắn là viện binh đến sau đoàn quân của Mễ Đạt.
Thanh niên nọ chậm rãi đi tới chỗ Mễ Đạt, sau khi thấy được thảm tràng của người bên mình, nét mặt của hắn càng lúc càng âm trầm, sau khi đến trước mặt Mễ Đạt, hắn liền chậm rãi nói.
-trông ngươi thảm thật đấy?, rốt cuộc đám người kia đã làm gì mới khiến ngươi thành ra nông nổi này?
Mễ Đạt chậm rãi ngẫng đầu, trong mắt hắn lúc này là một sự mệt mỏi khó tả, hắn trầm trầm nói.
-bọn chúng sữ dụng huyễn thuật vây công chúng ta, sau đó dùng người của mình trà trộn vào huyễn cảnh tiến hành ám toán, chúng ta dù có đông người hơn cũng phải thất thế trước chúng.
Thanh niên áo bạc nghe xong liền bình tĩnh đáp.
-có thể bố trí được huyễn trận cùng tạo ra ma pháp quy mô thế này, chẳng lẽ trong hội của chúng có Nhược Mộng, nữ ma pháp sư sở hữu tư cách bài danh đệ nhất bên khoa ma pháp?
Mễ Đạt trầm tư không nói gì coi như ngầm đồng ý.
Thanh niên áo bạc thấy vậy liền cười ha hả nói.
-thảo nào các ngươi thất bại mau như vậy, hay cho một Hàn Thiên, không ngờ cả Nhược Mộng mà hắn cũng lôi kéo được, nghe đồn nàng ấy tư dung tuyệt thế, dù chỉ nhìn qua bóng dáng thôi cũng có thể khiến người khác mê đắm thần hồn, Vũ Phong ta nghe danh đã lâu, không ngờ hôm nay lại phải đối đầu với nàng ta, có dịp ta nhất định phải xem mặt nàng ta mới được.
Nói đoạn Vũ Phong lại khẽ vỗ vai Mễ Đạt nói.
-ta không còn cảm nhận được danh ngạch đang tồn tại trên mộc bài của các ngươi nữa, các ngươi tự lo liệu đi, nếu có thể khôi phục trước ngày kết thúc khảo hạch để ra sức cho hội, có thể bọn ta sẽ giúp các ngươi tìm danh ngạch mới, bằng như các ngươi vẫn không có chút giá trị vào thời điểm ấy, thứ lỗi trên cương vị là một bằng hữu ta cũng chẳng thể giúp gì cho các ngươi.
Vũ Phong đi được mấy bước thì dường như nhớ ra thêm gì đó, hắn lại tiếp.
-à từ hôm nay quyền chỉ huy cánh quân tiền tuyến này sẽ do ta nắm, Lục Hồng sớm biết ngươi thể nào cũng xảy ra chuyện, vậy nên vừa cữ ngươi đi trước dò đường đã vội bảo ta theo sau tùy thời tiếp ứng, thật chẳng ngờ ngươi vậy mà lại làm hỏng đại sự thật, lần này ngươi làm mất sĩ khí của quân ta, ngày sau đành phải thiệt thòi cho ngươi rồi.
Nói đoạn Vũ Phong liền lên tọa kỵ đi mất, một đám võ sĩ khoản ba mươi người được hắn hảo tâm phân phó ở lại để giúp đưa những người bị thương trở về doanh trại.
một đêm sóng gió cứ thế trôi qua.
* Đám Hàn Thiên đại thắng trở về quả thực đã khiến sĩ khí của người trong cứ điểm phía nam này cao lên trông thấy, chẳng những thành công tiêu hao được một lượng lớn quân lực của địch, đám Hàn Thiên còn cướp được về đây gần bốn mươi danh ngạch cùng vô số tài nguyên, sau lần chiến đấu này số người trong hiệp minh hội có được danh ngạch ngày càng cao, thoáng chốc toàn bộ người trong hội đều gần như đã có được danh ngạch cho mình rồi.
Hàn Thiên vừa trở về liền ra lệnh toàn quân đóng cửa núi không tùy ý đi xuống nữa, đám người thần vương hội nhận được một đòn đau như vầy, trong đêm nay hoặc ngày mai nhất định sẽ đến trả đũa, bây giờ mà rời khỏi cứ điểm phòng thủ kiên cố này, chính là tự đi tìm đường chết.
Sau khi sắp xếp xong xuôi Hàn Thiên cùng những người khác liền trở về mộc cư để nghĩ ngơi, trận chiến này tuy không ác liệt nhưng dày công bố trí mai phục cả buổi chiều cộng thêm chiến đấu với gần bốn mươi cao thủ của thần vương hội, cho dù là quái thai như Hàn Thiên cũng đã cảm thấy có chút mệt mỏi.
Đêm nay cứ điểm phía nam của hiệp minh hội đèn đóm sáng trưng, cả núi tăng cường phòng vệ cực kỳ cẫn mật.
Bất ngờ thay cả đêm dài dằng dặc không hề thấy bóng dáng của kẻ địch nào đến xâm phạm, đám lính canh phòng lúc nào cũng chuẩn bị thông tri tin khẩn hiện tại trong lòng đều thấy bất ngờ không thôi.
Ngay cả chủ soái như Hàn Thiên cũng bất ngờ thì nói gì những người cấp dưới ấy?, theo lý thì sáng nay kẻ địch phải công đến rồi chứ?, hành vi ẩn nhẫn này của Thần vương hội quả thực có chút khác thường, bất quá dù chúng đang nghĩ gì thì việc xuống núi kiễm tra lúc này cũng chính là hành động ngu ngốc, hiện tại tiếp tục án binh bất động mới là cách làm hay nhất.
Một ngày rồi hai ngày, vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra, trong trại phía nam này bắt đầu hiện lên một sự hoang mang âm ỉ, cảm giác khi bản thân chuẩn bị gặp một hồi đại kiếp, nhưng chuẩn bị sẵn cả rồi nó lại không đến, cứ thế từng chút thời gian trôi qua, hào khí hừng hực lúc đầu dần biến thành những hoan man lo lắng, cảm giác như thế ăn mòn tâm trí của mọi người khiến họ buồn phiền mệt mỏi không thôi.
Lần này thì Hàn Thiên quả thực là không thể bình tĩnh nổi nữa rồi, tướng soái của kẻ thù làm ra hành động như vầy đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Hàn Thiên hắn, kế nghi binh này vừa nhìn qua liền biết không phải của tay mơ đề xuất, trình độ dẫn binh của kẻ này hẵn phải cao hơn Mễ Đạt rất nhiều.
Hắn biết sau khi đám Hàn Thiên đắc thủ nhất định sẽ về chuẩn bị sách lược để đối phó bản thân, lúc này mà đâm đầu công kích đến nhất định sẽ chịu tổn thất lớn, dùng kế nghi binh thế này lại khiến cho người bên hiệp minh hội hoan mang lo lắng, còn bản thân lại có thêm thì giờ chuẩn bị lực lượng chu toàn hơn, nước đi như thế quả thực là rất cao tay.
Hai ngày vừa qua Hàn Thiên lúc nào cũng nghe ngóng thông tin dưới núi, ban đầu hắn đã dùng giấy truyền tin nhắn đám Chấn Tây cùng chu hân tùy thời đến đây tương trợ, nhưng đến hôm nay mà kẻ địch vẫn chưa tấn công, Hàn Thiên không khỏi lo lắng kẻ thù đang chuyển hướng công kích sang cứ điểm trong sơn cốc của hắn.
Tuy Hàn Thiên hắn đã có an bài thỏa đáng, cứ điểm trong sơn cốc ở phía tây lúc này đã được hắn phũ lên một lớp huyễn trận, kẻ thù muốn tìm ra được lối vào cũng không dễ, bất quá vạn sự khó lường, trong khi hắn ở đây, nếu mà nơi đó bị tấn công, thì tình huống quả thực là xấu đến cực điểm.
Lo sợ điều này nên Hàn Thiên hắn đã chuyển hướng nhờ vã bọn Chấn Tây do thám tình hình của kẻ địch giúp, kết quả vẫn chẳng có gì khác biệt xo với hai ngày trước, có chăng chỉ là lúc này, số người bên thần vương hội xuất hiện ngày càng nhiều, diện tích hoạt động ngày càng lớn hơn mà thôi.
Có vẻ như hai ngày này số lượng người của thần vương hội tràn sang khu vực phía tây ngày càng đông, im ắng như thế, đến lúc chiến sự nổ ra thì sẽ trở thành một trường đại chiến thực thụ quyết định đến vận mệnh của rất nhiều người.
Hôm nay đã là ngày thứ hai mươi lăm của vòng tuyển trạch số ba rồi, lúc này tình hình tại nơi đây cực kỳ hỗn loạn, các thế lực nhỏ dần liên kết lại với nhau thành các thế lực lớn, tranh đấu nổ ra khắp nơi, chốc chốc có thể thấy từng tràng chiến đấu thảm liệt, kẻ đi săn, kẻ bị săn, cảnh chiến đấu bắt đầu có dấu hiệu huyết tinh hơn hẵn, xảy ra trường hợp đứt tay cụt chân cũng là chuyện bình thường.
có trường hợp vì chiến đấu quá thảm khốc mà lỡ tay giết luôn đối thủ, kết quả mộc bài của bản thân liền nhanh chóng bị mất tác dụng, toàn bộ tài nguyên bên trong đều bị phong tỏa,