Hàn Thiên đương nhiên nắm rõ được tình hình,Hắn đã ra tay tương cứu tất là không muốn bên phía nhân loại có ai chết,tuy vậy tên Cự Ma đối thủ của hắn cũng chẳng phải hạng xoàn,gã liên tục tấn công làm Hàn Thiên không có thời gian vận khí bạo ấn ,khí lãng chấn thì không thể cầm chân kẻ có thực lực mạnh như vầy quá lâu,tầm một hai cái chớp mắt trì hoãn đối thủ cũng chẳng thể giúp Hàn Thiên ngưng tụ được một cái khí bạo ấn hoàn chỉnh,vậy nên Hàn Thiên chỉ có thể chọn cách chiến đấu tiêu hao như vầy trước đối thủ,bất chợt nghĩ ra một sáng kiến Hàn Thiên liền thét lớn lên một câu.
-vị nữ bằng hữu mặc trường bào đỏ này,chiêu tiếp theo mong cô trợ giúp ta cầm chân tên này một thoáng.
Chẳng biết cô gái nọ có nghe thấy không chỉ thấy cô ta niệm một đợt chú ngữ rất khác vừa rồi,trong thoáng chốc trên đầu mọi người dần xuất hiện một đám mây lửa khổng lồ,nữ nhân mặc trường bào đỏ khẻ huơ cây trượng trong tay cô ta,cây trượng chỉ đến đâu thì liền có một đám lửa nhỏ từ đám mây lửa trên cao bắn xuống ngay vị trí mà cây trượng chỉ đến.
đám Cự Ma bị nhắm vào liên tục phải lùi về sau để tránh né,nhưng dường như chiêu thức này hao tổn cực kỳ lớn,nữ nhân mặc trường bào đỏ không khỏi đánh tiếng.
-ta chỉ có thể duy trì công kích này được ba hơi thở sau đó thì ta sẽ tạm không thể chiến đấu được nữa,mọi người nhất định phải cẩn trọng suy nghĩ nên dùng thời gian này thế nào.
Nghe nữ nhân nọ nói bọn hắn sẽ có thời gian bằng ba nhịp thở Hàn Thiên hưng phấn cười to nói
-cảm ơn vị nữ bằng hữu bên kia,nhiêu đó thời gian quá đủ rồi.
Lời vừa dứt mọi người trong trường đấu đều cảm nhận được một luồn năng lượng cực kỳ nguy hiểm trào dân từ trong người Hàn Thiên ra,thoáng cái cánh tay bên phải của hắn đã sáng lên trông thấy,bọn Cự Ma đương nhiên nhận ra chính đòn này vừa rồi đã đánh nát đầu tên Cự Ma Ba Nại Lặc,cả bọn không tự chủ mà trong lòng phát hoảng,tên Cự Ma thủ lĩnh bổng thét to.
-Thiết Ca Bổn cẫn thận đấy tên nhân loại đó sắp dùng một loại võ kỹ có uy lực cực lớn.
Lời tên Cự Ma thủ lĩnh vừa dứt đám mây lửa trên cao cũng tan đi hết,chỉ thấy Hàn Thiên trong phút chốc lao đến tên Cự Ma Thiết Ca Bổn kia với tốc độ nhanh như điện xẹt,Thiết Ca Bổn ánh mắt dường như sắp không theo kịp tốc độ của Hàn Thiên nữa rồi,tình thế nguy cấp hắn chỉ còn cách đưa thanh cự phủ to lớn ra che chắn trước ngực,một chưởng của Hàn Thiên nhanh chóng giáng xuống thanh cự phủ ,tiếng nổ cực lớn thoáng chốc vang lên,thanh cự phủ hoàn toàn không chống nổi sức mạnh từ vụ bạo tạc bị đánh cho vỡ tan tành, uy lực của vụ bạc tạc còn khiến cho mảnh vỡ từ thanh cự phủ bắn vào người Thiết Ca Bổn khiến khắp người hắn một mảng máu thịt lẫn lộn,đang lúc Thiết Ca Bổn nghĩ mình đã chặn được một kích trí mệnh từ Hàn Thiên thì cổ hắn đột nhiên mát lạnh một trận,yết hầu của hắn không biết từ lúc nào đã bị ngân kiếm trong tay Hàn Thiên cắt qua một đường,máu đỏ theo những kẻ tay của Thiết Ca Bổn chảy xuống,nhưng yết hầu đã bị đứt hắn căn bản chẳng sống được lâu,trừng mắt nhìn Hàn Thiên hai giây Thiết Ca Bổn đành bất lực ngã xuống trong tuyệt vọng ,thật không ngờ hắn vậy mà lại chết trong tay một tên nhân loại ti tiện,hắn quả thực không cam tâm một chút nào.
Từ lúc Hàn Thiên xuất hiện đến giờ bất quá mới một khắc vậy mà hắn đã liên tiếp hạ sát được hai tên Cự Ma,chiến tích này quả thực khiến toàn trường chấn kinh còn hai tên Cự Ma còn lại thì kinh hãi không thôi,một tên trong số chúng có vẻ như là nhị thủ lĩnh của đám Cự Ma liền đánh tiếng cho đồng bọn.
Cả hai tên Cự Ma không nói một lời liền nhanh chóng triệt thoái,trước khi đi chúng còn để lại một lời đe dọa.
-đám nhân loại ti tiện các ngươi lần này coi như gặp may,nhưng hãy chờ đó lần sau gặp lại các ngươi nhất định sẽ chết dưới tay Cự Ma chúng ta,tộc chúng ta sinh tồn trong Yêu Linh sơn mạch đã lâu các ngươi có trốn cũng không thoát đâu.
Đám người kia thấy hai tên Cự Ma còn lại đã lựa chọn bỏ trốn liền như thoát được đại nạn,bất quá với Hàn Thiên bọn này mà thoát được là coi như hắn và đám người này đã để lại một tai họa ngầm,Hàn Thiên nhất định không để chúng chạy thoát dễ dàng,hắn lấy ra nỏ tiễn nhanh chóng lắp tên vào rồi truy đuổi hai tên Cự Ma đang bỏ chạy.
Đám người kia không dám đuổi theo Hàn Thiên đành ở tại chổ chỉnh đốn lại lực lượng,lát sau Hàn Thiên trở về với khuôn mặt thất vọng,có vẻ như hai tên Cự Ma kia đã chạy thoát rồi,thấy Hàn Thiên trở về nam nhân có vẻ như là thủ lĩnh của đoàn người liền tiến đến trước mặt Hàn Thiên vòng tay cảm tạ.
-vị bằng hữu này đa tạ ngươi đã tương cứu cho chúng ta,ân tình này bọn ta suốt đời khắc ghi,không biết ngươi tên gì để chúng ta tiện xưng hô.
Hàn Thiên thấy đám người này đều là những võ giả trẻ tuổi,lại khá nhiệt tình nên cũng có ý muốn kết giao,hắn trả lời nam nhân nọ.
-các người cứ gọi ta là Hàn Thiên đi.
Lúc này vị nữ võ sĩ khi nãy được Hàn Thiên cứu từ trong tay Cự Ma liền nhanh chóng chạy đến,bằng nét mặt cảm kích cô nói.
-đa tạ Hàn Thiên thiếu hiệp đã cứu ta khi nãy,ta là Lâm Như hân hạnh được làm quen.
Nói đoạn nàng liền đưa tay ra ý định muốn bắt tay Hàn Thiên,Hàn Thiên nhìn qua Lâm Như một lượt,thấy cô nàng diện mạo thanh tú dáng vẻ củng rất dễ nhìn,tuổi nàng chắc chỉ đâu đó hai mươi đổ lại,nàng có hảo ý muốn chào hỏi Hàn Thiên tất nhiên không từ chối cũng bắt tay với nàng một cái.
Lâm Như đánh giá Hàn Thiên một lượt thấy hắn dường như còn trẻ hơn cô vài tuổi bèn nổi tính hiếu kỳ hỏi.
-Hàn Thiếu hiệp hẵn là còn rất trẻ a,thực lực của cậu mạnh như vậy không biết có phải là xuất thân từ danh gia vọng tộc nào hay không?
Hàn Thiên cười xòa một tràng ,hắn điềm đạm nói.
-tiểu đệ bất quá cũng là võ giả thông thường như huynh muội các tỷ thôi,nào phải từ danh gia vọng tộc nào.
Nói đoạn hắn lại nhớ đến cô gái mặc trường bào màu đỏ kia bèn hướng về Lâm Như hỏi thêm một câu.
-Lâm Như tỷ hẵn là nên giới thiệu qua mọi người ở đây một lượt chứ nhỉ?
Lâm Như tỏ vẻ sơ xuất nói.
-à tỷ lại quên mất,được rồi để tỷ giới thiệu qua mọi người một lượt vậy.
Lâm Như chỉ tay về phía nam nhân khi nãy chào hỏi Hàn Thiên rồi nói.
-huynh ấy là Liễu Duệ năm nay hai mươi tư tuổi,thực lực võ sĩ cao tầng đỉnh phong,huynh ấy là đội trưởng của tiểu đội chúng ta.
Hàn Thiên cẩn trọng đánh giá qua Liễu Duệ một lượt thanh niên này dáng vẻ cao ráo sáng lạng,dung mạo đoan chính đúng là cũng có một chút tố chất lãnh đạo,tiếp sau Lâm Như lại lần lược giới thiệu qua từng thành viên khác trong đội,người tiếp theo là thanh niên thứ hai trong đội cũng có thực lực võ sĩ cao tầng nhưng dường như là mới đột phá nên yếu hơn Liễu Duệ một chút,hắn tên Trương Lang năm nay hai ba tuổi là lão nhị trong đội,dáng vẻ của Trương Lang khá cao nhưng tiếc là do hắn hơi gầy nên nhìn cũng tàm tạm thôi,tính tình Trương Lang cũng khá trầm mặc ít nói ,lại không thích giao thiệp nhiều,Lâm như vì vậy chỉ nói sơ qua hắn một chút rồi thôi.
Tiếp đến là thiếu niên thực lực võ sĩ trung tầng khi nãy bị Cự Ma đả thương nhưng lúc này có vẻ đã khôi phục lại,hắn tên Tiểu Du năm nay mười bảy tuổi,thực lực võ sĩ trung tầng,tiểu du là một thiếu niên khá vừa người hắn xo với Hàn Thiên thì cao hơn một chút bất quá Hàn Thiên xo với hắn lại cường tráng hơn không ít,dung mạo của Tiểu Du cũng khá bình phàm đúng kiểu võ giả phổ thông luôn,cuối cùng là nữ nhân mặc trường bào đỏ Lâm Như dường như nhận ra Hàn Thiên vô cùng để tâm đến nàng ta nên khi giới thiệu đến nàng cô liền chú tâm hơn một chút,Lâm Như nói
-cô ấy tên Bối Nhi,năm nay mười bảy tuổi,muội ấy là một ma pháp sư học đồ tam đẳng,Hàn thiếu hiệp dường như khá quan tâm về muội ấy a ?
Hàn Thiên nhìn ngắm Bối Nhi một lượt,chỉ thấy cô ấy nước da trắng ngần đôi mắt to tròn khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú,dáng vẻ khá mảnh khảnh vô cùng khả ái đáng yêu,cô nàng này cũng có thể gọi là một mỹ nữ thực thụ,vấn đề mà Hàn Thiên thắc mắc là hắn không hề cảm nhận được dao động linh khí từ cô nàng này,rất rõ ràng dù là võ giả hay tu tiên giả, là người dùng đấu khí hay linh lực thì trong người đều phải có dao động của linh khí,Bối Nhi này dùng lửa công kích lại giống hệt như tiên thuật thế nhưng Hàn Thiên lại không cảm nhận được dao động linh khí từ cô ta ,khi nãy Lâm Như giới thiệu Bối Nhi cũng chỉ nói cô ấy là một ma pháp sư học đồ chứ cũng không có nói cô là võ giả vậy ma pháp sư là cái gì ?Hàn Thiên thực sự muốn biết,hắn hỏi.
-ma pháp sư là những nhân vật thế nào? vì sao ta chưa từng nghe nói qua về họ vậy?
Tất cả những người có mặt ở đây đều sửng sờ trước câu hỏi của Hàn Thiên,có vẻ như hắn đã hỏi một vấn đề vô cùng hiển nhiên mà ai cũng biết,vì Lý do đó nên khi họ nhận