Đám hài tử đứa này nhìn đứa kia,cuối cùng một nam hài tầm bảy tuổi mạnh dạn đứng lên nói.
-tiểu đệ Úc Duy một tháng vừa qua tu luyện võ cảnh đã đạt đến võ đồ sơ tầng.
Hàn Thiên nhìn sang Hồng Yến Linh với ánh mắt dò hỏi,cô nàng liền hiểu ý giải thích cho hắn một chút,nàng nói.
-võ đồ cảnh giới tuy tu luyện khá giản đơn,bất quá công pháp ngươi đưa cho bọn hài tử này cũng khá tốt,quá trình tu luyện sẽ khó hơn công pháp bình thường một chút,tu luyện công pháp đó hai tháng đã có thành tựu võ đồ sơ tầng thành tích vô cùng không tệ,có thể nói là đã ngang với hài tử thông thường ở Hồng Yến gia rồi.
Hàn Thiên gật đầu hài lòng nói.
-Úc Duy có thành quả không tệ,lại đây Hàn đại ca tặng ngươi một phần thưởng nhỏ này.
Úc Duy ngoan ngoãn đi đến trước mặt Hàn Thiên,tinh thần hắn vừa động trên tay liền xuất hiện một lọ đan dược hắn đưa nó cho Úc Duy nói.
-đây là một lọ bồi nguyên đan có thể hổ trợ cho võ đồ tu sĩ tăng cường tư chất cùng tu vi hiệu quả rất tốt,đây là phần thưởng cho đệ đấy.
Úc Duy hưng phấn nhận lọ bồi nguyên đan rồi chân thành cảm tạ Hàn Thiên,đám hài tử khác liền nháo nhác lên trông thấy,bồi nguyên đan là đan dược rất nổi tiếng mà ai cũng biết,bồi nguyên đan có tác dụng bồi bổ thân thể tăng cường tư chất cho võ đồ,đám hài tử này chỉ là dân thường tư chất không quá tốt,có một lọ bồi nguyên đan ở cảnh giới võ đồ để củng cố căng cơ,tương lai liền có thể rộng mở hơn không ít,sau này cố gắng một chút đạt đến võ sĩ hay võ sư hẵn là không phải chuyện khó,lúc đó tương lai liền rộng mở có thể nói là một bước lên mây,một lọ bồi nguyên đan thông thường giá cũng phải hai mươi linh thạch đám hài tử không có hậu đài như Úc Duy có bao giờ dám mơ tới,Hàn Thiên một lần tặng thưởng chính là một lọ bồi nguyên đan đám hài tử khác liền náo nhiệt lên trông thấy,ai cũng đều muốn dành phần báo cáo trước sợ muộn sẽ mất cơ hội nhận được bồi nguyên đan.
Một nam hài khác khoảng chín tuổi là người nhanh nhạy nhất liền nhanh chóng đứng lên nói.
-đệ là Hạ Du cũng đã đạt đến võ đồ sơ tầng rồi.
Hàn Thiên lại tặng cho Hạ Du một lọ bồi nguyên đan,không khí ngay sau đó liền sôi động hẵn lên cả đám giành nhau báo cáo như sợ mất phần vậy,đa số những hài tử nọ đều đã dạt đến võ đồ sơ tầng,mỗi đứa bọn chúng Hàn Thiên đều tặng cho một lọ bồi nguyên đan,riêng một nam hài khoảng mười một tuổi tên Vương Phong không ngờ lại có thiên phú vô cùng cao,hai tháng tu luyện đã đạt đến võ đồ trung tầng rồi,Hàn Thiên vô cùng coi trọng nam hài này đặc biệt tặng cho hắn một lọ bồi nguyên đan cùng một lọ tụ khí đan,còn dặn mọi người nên nhìn theo Vương Phong mà cố gắng nữa.
Thật ra những món đồ này Hàn Thiên đã định chuẩn bị sẵn cho đám hài tử kia rồi,sở dĩ hắn tốn công tạo ra chuyến này cũng chỉ vì muốn mọi người cùng nhau trò chuyện vun đắp tình cảm hơn mà thôi,ngoài ra Hàn Thiên cũng định tạo ra không khí cạnh tranh để cho đám hài tử có thêm động lực tu luyện,hắn muốn nói một thông điệp rằng,chỉ cần cố gắng liền sẽ được hồi báo xứng đáng,hơn hai trăm linh thạch đối với Hàn Thiên chẳng là gì thế nhưng đối với những người khác nó lại trân quý vô cùng,Hàn Thiên hắn dùng hai trăm linh thạch bồi đắp cho những cái cây non,dạy dỗ chúng tu luyện dạy dỗ chúng cách làm người,để sau này chúng trở thành người có ích cho nhân tộc,hắn làm thế không phải là cho không,nếu sau này có tên hài tử nào lầm đường lạc lối gây hại cho đời,chính tay Hàn Thiên sẽ xử lý chúng,hắn có thực lực làm điều đó vậy nên hắn không sợ phải đặt niềm tin vào sai chổ.
Bốn hài tử còn lại là những người mà Hàn Thiên coi trọng nhất,hắn nhìn sang Hồng Nhạn ngồi trong đám hài tử, bằng giọng quan tâm hắn hỏi.
-Hồng Nhạn muội là người được ta chọn để truyền cho công pháp đặc biệt xo với mọi người,tư chất của muội xo với đám Túc Chi Lục Yên thì kém hơn không ít,một tháng qua muội đã có được thành quả như thế nào rồi?.
Hồng Nhạn thấy Hàn Thiên hỏi mình liền bẽn lẽn đứng lên,nhìn vào Hàn Thiên rồi nàng lại nhìn ánh mắt như vô cùng ủng hộ của mọi người,cuối cùng Hồng Nhạn cũng tự tin nói.
-một tháng qua muội đã rất cố gắng đã tu luyện đến khai thiên cảnh tầng hai đỉnh phong rồi.
Hàn Thiên thoáng bất ngờ,thành quả như vậy đã là không tệ rồi,công pháp Huyền Cơ Môn không phải loại công pháp tầm thường tuy thành quả không bằng tháng thứ nhất,một tháng lên một tầng nhưng mà như vậy cũng là rất tốt rồi,Hàn Thiên liền nhân tiện khen một câu.
-thành tích này cũng không tệ,bất quá công pháp ta truyền cho muội khó tu luyện hơn mọi người tu luyện võ cảnh rất nhiều,bọn họ ở đẳng cấp võ đồ chỉ có ba tiểu cảnh giới còn muội và đám Lục Yên Túc Chi ở cảnh giới này lại có đến chín tiểu cảnh giới vậy nên các muội cần phải cố gắng hơn nữa mới được,nhưng mà Hàn đại ca cũng không thể không thưởng cho những cố gắng của muội,nào lại đây ta tặng muội một món quà đặc biệt.
.
Hồng Nhạn chầm chậm đi đến chổ Hàn Thiên không biết hắn sẽ cho cô thứ gì đặc biệt nữa,mọi người ở đây cũng đều có chung câu hỏi như cô,không đề mọi người đợi lâu trong tay Hàn Thiên thoáng cái liền xuất hiện một linh lăng quả.
Toàn trường ngay cả Hồng Yến Linh cũng chẳng nhận ra đấy là quả gì,chỉ có tiểu y sư kiến văn uyên bác mới có thể nhận ra,cô thất thanh nói.
-đây chẳng phải là linh lăng quả hay sao?,nó có tác dụng cải tạo thân thể tăng cường tư chất hiệu quả tương tự như bồi nguyên đan nhưng công hiệu tốt hơn tận hai ba lần,mỗi quả có giá trên năm mươi linh thạch,đây là vật cực kỳ trân quý,Hồng Nhạn muội mau cảm tạ Hàn Thiên đi,thứ như thế này không phải cứ muốn là có đâu.
Hồng Nhạn vô cùng kinh ngạc trước lời tiểu y sư,không ngờ cái quả nhỏ này lại có giá trị đến vậy bèn cung kính đón nhận rồi cảm tạ Hàn Thiên chân thành một lượt.
Hàn Thiên thấy biểu hiện của tiểu y sư như vậy liền biết cô cũng muốn có một quả của linh lăng thụ như thế nào,tư chất của cô không tốt lắm mười sáu tuổi rồi mà mới chỉ đạt được tu vi võ giả cao tầng ,tuy nói bản thân cô không chú trọng chuyện tu vi cao thấp cho lắm nhưng,dạo gần đây nhận ra chuyện tu vi bản thân cao thấp cũng có quan hệ đến cả người thân cận chứ không chỉ riêng bản thân, tiểu y sư liền càng cố gắng tăng tiến tu vi,một quả linh lăng thụ đối với cô mà nói quả thực vô cùng cần thiết,nếu cô muốn đạt đến võ sĩ trước năm mười tám tuổi,Hàn Thiên đương nhiên biết điều này ,từ ngày đầu hắn nhìn thấy linh lăng thụ đã nghĩ ngay đến tiểu y sư,món đồ tốt như thế này tiểu y sư nàng sao có thể không có phần được chứ.
Trong tay Hàn Thiên liền xuất hiện thêm tám chín quả linh lăng thụ nữa,hắn lấy trong tay ra hai quả đưa cho tiểu y sư rồi nói.
-thứ này là ta đã cố ý chuẩn bị cho mọi người,thiên vũ tỷ cũng có phần nữa,hai quả này tỷ cứ nhận đi.
Tiểu y sư không dám tin nhìn Hàn Thiên,thật không ngờ thứ quý trọng như linh lăng quả mà hắn cũng dám bỏ ra,ở trong những người ở đây người xứng đáng được hưởng những quả này cũng chỉ có mình hắn,và hắn cũng chính là người cần chúng nhất,Hàn Thiên tặng cô hai quả này,cô nữa muốn nhận nữa lại không ,đắng đo một hồi vẫn không biết nên làm thế nào mới phải,thấy tiểu y sư do dự như vậy Hàn Thiên liền nhất quyết nhét hai linh lăng quả vào tay cô sau đó hào hứng nói.
-tỷ cứ nhận đi không việc gì phải ngại cả,thiên phú của ta cao tuyệt đám linh lăng quả này chính là vì mọi người mà chuẩn bị đấy,ta vả tiểu kim không cần đến chúng nữa đâu.
Nói đoạn Hàn Thiên liền không cho tiểu y sư cơ hội từ chối,quay sang lấy thêm hai linh lăng quả nữa đưa cho Hồng Yến Linh nói.
-thứ này cô cũng có phần,bằng hữu như cô giúp ta trông coi thiên vũ tỷ và đám hài tử kia nhiều ngày như vậy vẫn chưa có gì báo đáp cho cô,hai linh lăng quả này coi như là ta cảm ơn cô đi.
Hồng Yến Linh dường như còn do dự,đang định nói gì đó,nhưng Hàn Thiên đã nhanh hơn,hắn nói.
-cô không cần lo lắng gì hết linh lăng quả này ta đã ăn rất nhiều rồi,do cái này có ăn nhiều hiệu quả cũng chỉ giới hạn mà thôi,vậy nên tặng cho mọi người mới là cách thức tốt hơn cả,Hồng Yến Linh cô không cần ngại.
Nói đoạn hắn lại đưa cho Lục Yên một quả nữa,lúc này trong tay Hàn Thiên chỉ còn lại ba quả,lúc này Hàn Thiên liền nhìn hai người Vũ Vệ và lục chi có chút khó xử nói.
-ta vốn định sẽ phân đều cho Túc Chi muội muội và Vũ Vệ mỗi người hai quả,bởi vì hai người đều là những người ta coi trọng nhất,bất quá ở đây ta chỉ còn có ba quả thôi vậy nên ta cũng hơi khó xử trong chuyện này.
Vũ Vệ và lục chi cả hai ngươi nhìn ta,ta nhìn ngươi ai