Toàn bộ những người có mặt trong phòng này đều bất ngờ trước câu nói của Hàn Thiên,hắn bảo là có người theo đuôi bọn họ,chuyện này sao có thể kia chứ?không nói đến chuyện bảo khí phi hành của Vạn Bảo Lầu chính là một trong những phương tiện lưu thông được công nhận rộng rãi nhất,được rất nhiều quốc gia cho phép hoạt động tự do trên lãnh thổ của họ mà không hề gặp phải ngăn cản nào.
nếu chỉ tính riêng tốc độ phi hành của tuyền cơ chu này thôi thì cũng đã chẳng có mấy cái bảo khí phi hành khác có thể theo đuôi được nó.
Hàn Thiên có thể ngự kiếm phi hành với tốc độ còn nhanh hơn tuyền cơ chu này gấp ba lần,nhưng mà đó là do hắn tu luyện tiên thuật cao minh và có luồn linh lực khổng lồ hậu thuẫn thì mới làm được,thông thường tu sĩ kim đan kỳ như hắn tốc độ cũng sẽ chỉ ngang ngửa tuyền cơ chu này mà thôi hơn nữa còn không thể phi hành quá lâu cùng lắm là hai canh giờ liền sẽ bị kiệt sức mà phải ngừng lại.
Trong khi đó biểu hiện của tên bám đuôi này rất kỳ lạ hắn luôn giữ một khoảng cách vừa phải với tuyền cơ chu không vội áp sát mà cũng không bị bỏ lại,nếu nói hắn không theo bọn họ từ trước thì làm sao có chuyện họ vừa vào đến sa mạc này hắn lại bị phát giác?,nếu không phải vừa rồi Liễu Duệ nhắc đến chuyện linh khí tại chổ này rất mỏng làm Hàn Thiên hơi ngưng thần cảm nhận rồi bất ngờ phát hiện ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ của kẻ bám đuôi kia thì có lẽ bây giờ hắn còn chưa phát giác ra kẻ nọ đâu,trong một môi trường nghèo nàn linh khí như thế này một luồn lực lượng cực lớn hội tụ tại một chổ hẵn là vô cùng nổi bật.
Hàn Thiên giải thích sơ qua cách hắn phát hiện ra kẻ bám đuôi rồi cũng không ở đây lâu nữa mà tức tốc đi tìm Trình trưởng quỹ,sau khi Hàn Thiên nói cho ông ta biết về chuyện này,Trình trưởng quỹ liền lo lắng chạy xuống phòng điều khiển.
Dưới phòng điều khiển có một thủy tinh cầu to cỡ quả dưa hấu được đặt ở giữa,đế của thủy tinh cầu kia là một cây cột bằng đá cao khoảng ba thước,Trình trưởng quỹ đi thẳng đến thủy tinh cầu ,sau đó mở một cái khay dưới cây cột đá phía dưới ra cho vào đó ba viên linh thạch.
Ngay lập tức một làn sóng ba động vô hình từ quả cầu thủy tinh nọ nhanh chóng được khếch tán ra xung quanh,khoảng mười nhịp thở sau trên thủy tinh cầu liền xuất hiện hai chấm sáng một xanh một đỏ,phía trên quả cầu thủy tinh cũng hiện thêm vài con số kỳ lạ nữa.
Trình trưởng quỹ nhìn vào các con số phía trên thủy tinh cầu gương mặt thoáng có nét quan ngại nói.
-quả nhiên có kẻ đang theo đuôi chúng ta,dường như hắn chỉ cách chúng ta khoảng năm dặm phía sau thôi,chẳng biết hắn có ý tứ gì nữa đây?
Hồng Yến Linh tỏ vẽ nghi vấn nói.
-có thể người đó chỉ tiện đường đi sau chúng ta mà thôi còn chưa chắc là hắn đang theo dõi chúng ta nữa mà.
Trình trưởng quỹ gật gù trả lời.
-cũng có thể là vậy,để ta cho người đổi hướng tàu rồi tăng tốc thêm một chút xem sao.
Vừa dứt lời Trình trưởng quỹ liền ra lệnh cho ngưới lái tàu đổi hướng cùng tăng tốc độ lên một chút,chấm sáng màu xanh trên thủy tinh cầu liền bẻ ngoặc đi một góc so với hướng ban đầu,khoảng cách giữa hai điểm cũng dãn ra thêm một ít.
Ngay lập tức đốm sáng màu đỏ cũng chuyển hướng rồi đuổi theo phía sau đốm sáng màu xanh hệt như lúc đầu,khoảng cách cũng đang níu gần lại,gương mặt cả đám người ở đây thoáng nét lo lắng,kẻ kia rõ ràng là đang theo đuôi bọn họ,chẳng biết mục đích của hắn là gì nhưng nếu hắn đã theo họ đến tận sa mạc hoang vu này rồi thì hẵn là không có ý tốt mà đến.
Trình trưởng quỹ liền cho tàu chạy nhanh hết tốc lực,lúc này vận tốc của tuyền cơ chu đã là tám trăm dặm trên một canh giờ rồi,khoảng cách giữa hai chấm sáng liền thoáng dãn ra nhanh hơn hẵn,nhưng ngay sau đó chấm sáng màu đỏ lại tăng tốc lên và giữ đúng khoản cách ban đầu với bọn người Trình trưởng quỹ.
Lúc này biểu hiện của tất cả những người ở đây đều là nét hoang mang cực độ,tuyền cơ chu đã đi nhanh hết mức có thể vậy mà vẫn không thể cắt đuôi được kẻ kia,nếu không phải là hắn có phương tiện di chuyển tốt hơn bọn họ thì chính là thực lực của hắn vốn rất cao cường,bị một kẻ như thế bám đuôi không rõ ý đồ ,có nói thế nào đám người Trình trưởng quỹ cũng chẳng thể lạc quan nổi.
Trình trưởng quỹ liền thông báo mọi người nâng cao cảnh giác đến mức cao nhất,toàn bộ các họng pháo không kích đều đã được lên nòng,ngay lúc này nếu kẻ kia có ý định tiếp cận họ thì liền sẽ bắn trước một phát cảnh cáo.
Nhưng có vẻ như kẻ lạ mặt kia vẫn chưa có ý định đến gần tuyền cơ chu mà chỉ giữ một khoảng cách cố định với con tàu,Trình trưởng quỹ vẫn dặn dò mọi người tuyệt đối cảnh giác,lúc nào cũng phải có người quan sát tình hình trên thủy tinh cầu sẵn sàng cho tình huống xấu nhất trong mọi hoàn cảnh.
Bọn họ nhất định phải tìm cách vượt qua sa mạc này nhanh nhất có thể rồi đến tỉnh mới để tìm viện binh ở các chi nhánh khác,quận vân tịch phần lớn lãnh thổ là sa mạc tất nhiên sẽ không có chi nhánh Vạn Bảo Lầu nào được đặt tại đây,mà tính theo lộ trình thì tuyền cơ chu phải mất đến hai ngày mới có thể qua được chổ này,hiện tại cho dù phi hành không ngừng nghĩ với tốc độ cao nhất bọn họ cũng phải mất hơn một ngày mới rời khỏi đây được,mà lúc trời tối cũng chính là lúc mà bọn họ đến trung tâm sa mạc,bốn bề hoang vắng,nếu kẻ kia thực sự định ra tay bọn họ liền sẽ chịu đủ mọi bất lợi.
Trình trưởng quỹ cực kỳ khó xử,đây là trường hợp ông ta mới gặp lần đầu ,kẻ lạ mặt kia đuổi theo đám người của ông ta đến tận sa mạc mới bị lộ hành tung ,bây giờ tàu của mình đang gặp tình trạng tiến thoái lưỡng nan,dừng lại cũng không ổn mà đi tiếp cũng không xong,Trình trưởng quỹ bất giác liền lộ nét bối rối hiếm thấy.
Hồi lâu sau khi đã suy tính kỹ lưỡng ông ta liền ra quyết định,Trình trưởng quỹ cho người gọi Mã Bính đến rồi nói.
-Mã lão đệ lần này chúng ta gặp nguy rồi,hiện tại đang có một kẻ theo đuôi phía sau chúng ta,vẫn chưa biết là hắn đang nhắm vào đám người của Hàn tiểu huynh đệ hay là nhắm vào người bên ta nữa,Mã lão đệ là người có thực lực cao nhất ở đây đành nhờ đệ đi dò thám một chút vậy.
Mã Bính không phải là kẻ thích nhiều lời suy nghĩ một chút ông ta liền nhận lệnh rời đi,đám người Trình trưởng quỹ cũng theo ông ta lên sàn tàu,chỉ thấy Mã Bính đề thân một cái,liền đã dùng một tốc độ cực cao mà bay về hướng ngược lại xo với tuyền cơ chu,đám người còn lại ở trên tàu đều nhìn theo với ánh mắt mong mỏi.
Chỉ vài nhịp thở sau, từ đuôi tàu bắt đầu vang lên tiếng giao chiến,dường như Mã Bính đã động thủ với kẻ kia mất rồi, đám Trình trưởng quỹ lòng liền trở nên sốt sắn hơn hẵn,Trình trưởng quỹ ngay lập tức cho tàu giảm tốc độ chờ tiếp ứng cho Mã Bính nếu không may ông ta xảy ra chuyện gì đó.
Ngay lập tức trong tầm mắt của mọi người liền xuất hiện hai bóng đen cực nhỏ,rồi chúng lại dần dần lớn lên,đến lúc mọi người đều đã thấy rõ hình dáng của Mã Bính cùng tên bám đuôi kia thì ai nấy đều phải chấn kinh sửng sốt.
Tên bám đuôi kia không ngờ đang cưỡi trên lưng một con bộc long thổ hệ trông vô cùng hung tợn,bộc long là một giống yêu thú có rất nhiều phân loài mang nhiều thuộc tính khác nhau,và biểu hiện ra bên ngoài bằng màu sắc da và ngoại hình của chúng,thực lực của bộc long khi hoàn toàn trưởng thành có thể lên đến lục giai,tuy bọn chúng có khả năng phi hành rất tốt nhưng mà từ đó đến nay chưa từng thấy ai thuần phục loài này để làm yêu thú vận chuyển cả.
Chỉ thấy phía xa xa con bộc long thổ hệ nọ đang bay với một tốc độ nhanh không tưởng,toàn thân nó dài gần ba trượng cổ dài và đầu giống hệt đầu thằng lằng,trên đầu con bộc long kia có rất nhiều gai nhọn lởm chởm mọc dọc một đường từ giữa đỉnh đầu xuống cổ rồi đến cả lưng và đuôi ,cái mồm rộng và dài như mồm cá sấu bên trong tua tủa những chiếc răng nhọn hoắc,đôi cánh như cánh dơi,mỗi bên đều dài hơn ba trượng trông cực kỳ khủng bố,lớp da bên ngoài của con vật này khô ráp hệt như đá núi lửa vậy chổ đen chổ vàng xen kẻ nhau trông hệt như một khối khoáng vật trong lòng đất mới được đào lên.
Những con bộc long thổ hệ như thế này thường có sức phòng ngự cực kỳ cao,con bộc long mà tên bám đuôi kia đang cưỡi dường như còn chưa trưởng thành hoàn toàn thực lực mới chỉ cỡ ngũ giai,bất quá thực lực đó cũng đã ngang ngửa với một tên đại võ sư rồi,tên lạ mặt kia có thể thuần phục một con yêu thú ngũ giai làm tọa kỵ,thực lực của hắn tuyệt