Tuyền cơ chu vừa rời khỏi vĩnh phú thành được hai trăm dặm,trên tàu lúc này lại dấy lên một trận nhộn nhịp không nhỏ, Hàn Thiên ở sân trước của tàu hết đi sang đông lại đi sang tây,hết xuống khoang tàu lại lên tầng thượng,đằng sau hắn Hồng Yến Linh như một cái đuôi nhỏ lúc nào cũng bám theo,có vẻ như nàng ta đang vòi vĩnh hắn điều gì đó.
Hành động này của Hồng Yến Linh khiến đám người Liễu Duệ đang dùng trà ở môt cái bàn gần đó cũng không nhịn được phải xen vào,từ trong đám người Liễu Duệ nói lớn.
-Yến Linh muội muội đừng có cố chấp nữa,Hàn Thiên đã nói võ kỹ mới của hắn cực kỳ đặc biệt trong số chúng ta chẳng ai có đủ điều kiện tu luyện,tại sao muội lại cứ nằng nặc đòi hắn truyền thụ nó cho muội vậy chứ?
Hồng Yến Linh chu miệng nói.
-không thử thì làm sao biết được chứ?,mọi người dễ dàng tin hắn như thế coi chừng bị hắn lừa mất đấy,Liễu Đại ca thực lực võ sư giai còn cao hơn Hàn Thiên một cấp bậc,chẳng lẽ đến huynh cũng không đủ điều kiện hay sao?,Hàn Thiên ngươi đừng có giấu diếm nữa,tất cả chúng ta đều sắp phải tham gia một lần tuyển trạch lớn mười năm mới có một lần,ngươi truyền cho chúng ta một chiêu đầu tiên thôi cũng được,võ kỹ đó của ngươi thần diệu như vậy chỉ cần học được một chiêu đầu tiên thôi thì khả năng chiến thắng của chúng ta cũng sẽ tăng lên đáng kể,coi như ta đại diện tất cả mọi người ở đây xin xỏ ngươi đi,ngươi không thử truyền làm sao biết chúng ta không học được?
Hàn Thiên trên mặt không khỏi lộ ra nét cười khổ,cô nàng Hồng Yến Linh này tật xấu bao năm vẫn chưa bỏ ,hễ thấy hắn có chiêu thức gì mới liền nhất quyết bắt hắn phải dạy cho bằng được,mà khổ một nổi tất cả những đấu pháp mà Hàn Thiên hắn sáng chế ra thì đều chỉ nhắm đến đối tượng sữ dụng là hắn,hắn là một luyện thể giả với thân thể hùng mạnh nên có thể chịu được áp lực vận chuyển linh lực cực lớn,còn Hồng Yến Linh nếu luyện thủy liêm tứ kiếm chỉ sợ còn chưa vận lên được nửa thành uy lực của kiếm thứ nhất thì kinh mạch toàn thân nàng đã bị đấu khí bạo toái hỏng hết tiền đồ rồi.
Thủy liêm tứ kiếm lấy chân ý thủy chi lưu động để mà hoàn thành,thủy chi lưu động quy tắc là gì?,đó chính là nước chảy theo dòng ,dòng chảy càng nhanh năng lượng mang theo càng lớn,đến một tốc độ nhất định có thể xuyên thạch toái kim,thứ tạo nên uy lực chân chính của thủy liêm tứ kiếm chính là tốc độ vận chuyển linh lực trong kinh mạch.
Trước khi tung bất cứ một kiếm nào trong thủy liêm tứ kiếm thì điều đầu tiên mà người sữ dụng cần làm chính là đẩy tốc độ vận hành linh lực trong thể nội lên một mức cực kỳ nhanh.
cứ coi đan điền như một cái hồ nước và là nơi bắt đầu mọi thứ,từ đan điền linh lực bắt đầu được dần động đi đến những nơi khác,đầu tiên là chân trái sau đó đi vòng lên trên rồi qua chân phải,sau đó là tay phải đầu rồi tay trái cuối cùng trỡ lại đan điền,sau mỗi vòng tuần hoàn tốc độ của luồn linh lực khi di chuyển sẽ được tăng lên thêm một chút bằng cách gượng ép đan điền xuất thêm linh lực vào dòng di chuyển linh lực ban đầu,cứ xem như đan điền lúc này là một trái tim vậy,nó không ngừng bơm linh lực đi khắp cơ thể,nhưng trái tim này khác bình thường ở chổ nó sẽ đập càng lúc càng nhanh,và hệ quả là luồn linh lực được vận chuyển do không ngừng được tiếp thêm động lực cũng sẽ di chuyển ngày càng nhanh trong kinh mạch.
Khi tốc độ vận chuyển linh lực trong cơ thể đã đủ nhanh,lúc này nếu người dùng muốn tấn công thì chỉ cần khai mở kinh mạch ở các đầu ngón tay,lúc này luồn linh lực di chuyển cực nhanh trong cơ thể sẽ có chổ phóng thích trực tiếp bắn đi với tốc độ và sức công phá kinh hoàng.
Đối với Hàn Thiên hiện tại nếu dùng kiếm thứ nhất trong thủy liêm tứ kiếm liên tục thì hắn có thể điểm liền hơn một ngàn kiếm mới hao hết linh lực,kiếm thứ hai thì chỉ còn dùng được khoảng bốn trăm lần do xuất hiện hao tổn khi xuất kiếm ở hai tay,kiếm thứ ba càng hao tốn hơn rất nhiều nên tối đa Hàn Thiên chỉ có thể xuất liền mười kiếm trong trạng thái cực thịnh,kiếm thứ tư cũng là chiêu tuyệt sát mạnh nhất,Hàn Thiên chỉ có thể dùng ba lần trong một ngày và không thể dùng hai lần liền nhau vì nguy cơ tổn thương đến kinh mạch,do hạn chế này nên trong một trận chiến Hàn Thiên chỉ có thể dùng kiếm thứ tư này một lần,và một lần dùng này thôi cũng sẽ tốn của hắn hết ba thành linh lực,hiệu quả cao nhưng nguy cơ cũng lớn vô cùng.
Do nguyên lý hoạt động và hạn chế nhiều như thế,nên Hàn Thiên không muốn truyền thủy liêm tứ kiếm cho đám Liễu Duệ chính là như thế.
Lúc này Hàn Thiên lại nhận ra nếu hắn cứ để mãi như vậy thì có khi đến ngủ cũng chẳng yên với Hồng Yến Linh vậy nên để chứng minh cho nàng ta thấy quyết định của hắn là đúng Hàn Thiên liền gọi Liễu Duệ đến rồi truyền cho hắn cách dùng thủy liêm tứ kiếm.
Liễu Duệ ban đầu cũng khá bất ngờ sau đó liền tỏ ra hứng thú cực độ,nhưng sau khi hắn vận khí thử một chốc thì liền bất lực cười khổ với cả bọn,áp lực của luồn đấu khí kia tác dụng lên kinh mạch của hắn quá lớn,hắn chỉ mới vận đấu khí lưu động được bốn trăm vòng một phút còn chưa đạt đến mức một ngàn vòng một phút như lời của Hàn nói nữa mà kinh mạch của hắn đã đau đớn đến cực điểm cảm tưởng như sắp hỏng đến nơi rồi,cố gắng điểm một kiếm ở mức đấu khí lưu động cực hạn mà hắn có thể làm được nhưng uy lực của một kiếm này lại chỉ sánh ngang với một võ kỹ tứ giai tầm thấp mà thôi,Liễu Duệ là một võ sư thay vì cố gắng luyện thủy liêm tứ kiếm yêu cầu cực kỳ hà khắc của Hàn Thiên vậy thì hắn liền chọn luyện một võ kỹ tứ giai trung cấp nào đó cũng đã có thể xuất ra sức tấng công lớn hơn rồi.
Sự thực đã bày ra trước mắt,Hồng Yến Linh cũng chẳng còn cách nào hơn đành chấp nhận bỏ qua cho Hàn Thiên,thoát được cái đuôi bám theo Hàn Thiên không khỏi mừng rỡ đi lên đài quan sát ở trên đỉnh của tòa lầu các trên tuyền cơ chu để tĩnh tu.
* Từ lúc khởi hành ở Thiên An thành cho đến nay cũng đã qua bảy ngày,tuy vậy đoàn người của Trình trưởng quỹ cũng chỉ mới đi được khoảng tám vạn dặm đường,hiện tại thời gian còn lại cho bọn họ cũng không nhiều nữa,còn khoảng mười ba ngày nữa là kỳ tuyển trạch của lý khố đại học viện sẽ bắt đầu,để ghi danh được thì trong khoảng mười ba đến mười bảy ngày sắp tới họ phải đến được đế đô,quãng đường còn lại là khoảng hai mươi mấy vạn dặm ,lúc này mỗi ngày đám người Hàn Thiên đều sẽ phải đi gần hai vạn dặm đường thì mới mong đến kịp thời Hạn.
mà khó khăn đến với đám người Hàn Thiên và Trình trưởng quỹ cũng chẳng phải chỉ có mỗi áp lực về thời gian,ngày hôm đó Đằng Long trước khi tẩu thoát đã để lại một lời đe dọa khiến ai nấy trên tàu cũng đều phải rùng mình,lúc này nếu họ vẫn cứ giữ nguyên lộ trình cũ thì nhất định là không ổn,tuyến đường ngắn nhất từ Thiên An thành đến đế đô tất cả những ai có chút kiến thức thì đều đoán ra được,thậm chí tính toán giản đơn một chút cũng liền có thể tính ra được điểm đến tiếp theo của tuyền cơ chu,nếu những kẻ ở sa đọa điện khủng bố kia giăng sẵn thiên la địa võng chờ họ đến,chỉ sợ đám người Trình trưởng quỹ có mọc cánh cũng khó thoát.
Vì lý do an toàn trình trưỡng quỹ liền quyết định sẽ đổi lộ trình,tuyền cơ chu sẽ hướng lên phía bắc băng qua dã yên sơn mạch hùng vĩ ngăn giữa lãnh thổ như là sương sống của cả đại ninh đế quốc,sau khi băng qua dã yên sơn mạch họ sẽ đi dọc một đường sang phía đông để đến đế đô,tuy làm như thế sẽ có rất nhiều hệ quả không mong muốn,chưa nói đoạn đường cần đi sẽ dài thêm năm vạn dặm nữa mà chỉ tính riêng sự nguy hiểm khi băng ngang qua dã yên sơn mạch thôi thì cũng đã đủ khiến người ta phải sờn lòng rồi.
Bất quá nếu không làm vậy thì chỉ sợ tuyền cơ chu còn chưa rời khỏi quận Mã Giám được bao lâu liền đã bị người của sa đọa điện hạ thủ rồi,do đó nên dù không muốn đến đâu đi chăng nữa cả bọn Hàn Thiên cũng phải cắn răng theo đám người Trình trưởng quỹ đến cùng.
Tuyền cơ chu lúc nào cũng chạy với tốc độ gần như là cao nhất,mỗi canh giờ di chuyển được hơn bảy trăm dặm,hết thời gian buổi sáng thì liền cho tàu di chuyển chậm lại một nữa còn khoảng hơn ba trăm dặm một canh giờ,sau khi chạy một ngày thì hôm sau sẽ dừng lại đáp xuống đất nghĩ ngơi bốn canh giờ rồi khởi hành tiếp,
Cứ như thế tuyền cơ chu mỗi ngày đi được gần hai vạn ba ngàn dặm đường,vật vả đi hết ba ngày trời,bọn Hàn Thiên rốt cuộc cũng băng qua được dã yên sơn mạch đầy hung hiễm,trong chặng đường đó bọn họ nghĩ chân ba lần,mà cả ba lần ấy đều chẳng có lần nào suông sẽ,trời gần sáng là cả đoàn dừng lại nghĩ ngơi,do trên tàu không có mang theo nhiều nước nên mọi người đều tranh thủ những lần dừng chân lại để tắm rửa giặc đồ,có một lần tuyền cơ chu dừng lại gần một cái đầm lầy lớn thâm u,thật chẳng ngờ ngay lúc đó lại gặp phải một con đại hoàng xà ngũ giai cực kỳ lợi hại cả đoàn khổ sở đánh một trận mới