Cuộc đời Kỳ Tuân rất hiếm khi có thời điểm lật xe.
Hôm nay bất ngờ không kịp đề phòng lật một phát như vậy, anh cũng có chút hoảng hốt.
Nhạc Hàm siêu cấp ngượng, cũng không biết vì sao soái ca này lại đột nhiên vén khăn trùm đầu của mình, cậu có chút khẩn trương, cũng có chút không biết làm sao.
Vì thế hai người cứ nhìn đối phương, nhất thời muốn nói lại thôi, thời gian đối mặt kéo dài đến một phút.
Cũng trong một phút này, ánh mắt hai người không ngừng biến ảo, Nhạc Hàm thì mới đầu ngượng ngùng, tò mò, khẩn trương, mong đợi rồi nghi ngờ, khó hiểu, kinh ngạc, hoảng hốt.
Cậu đọc được biểu cảm phức tạp trên mặt Kỳ Tuân, khẽ giật giật môi: “…anh… tìm nhầm người à?”
Kỳ Tuân yên lặng một giây, sau đó gật đầu, nói thật nhỏ: “Ừ.”
Nói xong ánh mắt anh yên lặng dời xuống món đạo cụ SM trong tay Nhạc Hàm.
Nhạc Hàm nhìn theo ánh mắt anh, nhất thời liền hiểu ra là chuyện gì, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.
Hai người: “…”
Xung quanh là một mảnh náo nhiệt, còn bên bọn họ thì bầu không khí có chút quỷ dị.
Giây tiếp theo, Nhạc Hàm đỏ mặt vứt đạo cụ SM xuống đất, xấu hổ ôm mặt hung hăng giẫm đạp nó!
Móa! Xấu hổ! Xấu hổ khủng khiếp!
Kỳ Tuân yên lặng nhìn nam sinh ôm mặt dùng sức đạp cái vòng cổ và sợi dây thừng cho hả giận, vốn là chuyện rất lúng túng nhưng không biết nó chọt trúng cọng dây thần kinh nào mà anh phụt một tiếng, bật cười.
Nam sinh khựng lại một chút.
Sau đó yên lặng hé hai ngón tay nhìn anh.
Khe hở ngón tay còn lộ ra một phần gò má, Kỳ Tuân nhìn thấy dưới khóe mắt bên phải của nam sinh có một nốt ruồi lệ.
Ánh mắt nam sinh có chút nhút nhát nhìn anh chăm chú.
Trái tim Kỳ Tuân tựa hồ bị gãi một cái, lần đầu tiên cảm thấy loại hình đồng tính này có chút mới lạ, cũng không biết nghĩ thế nào mà lại nói: “…em rất đáng yêu.”
Nhạc Hàm: “!”
Cậu yên lặng rụt cái chân vẫn còn đang giẫm trên món đạo cụ SM, buông tay đang che mặt, ngoan ngoãn chắp trước người, gò má một lần nữa đỏ ửng.
Cậu ngượng ngùng nhỏ giọng nói: “Anh, anh cũng rất soái.”
Kỳ Tuân: “…”
Nhạc Hàm: “…”
Ừ…
Kỳ Tuân nhất thời cảm thấy có chút khó xử, ánh mắt khẽ dao động, ho nhẹ một tiếng nói: “Cho nên hiện giờ chúng ta đã kết hôn rồi?”
“Ừm…” Nhạc Hàm suy nghĩ một chút, vẫn có chút thất vọng, đối phương tới khu hoạt động tìm người chứng minh đối phương đã có tình lữ rồi: “Hoạt động này nếu đã kết hôn thì điểm động tâm phải đạt tới một ngàn, bằng không không thể nào ly hôn được.”
Nhạc Hàm vốn chơi để tìm đối tượng, dĩ nhiên không sợ chuyện này.
Thế nhưng nếu ‘chồng’ của cậu tới để tìm người thì chính là đã có đối tượng, vậy phải làm sao đây?
Kỳ Tuân cũng cảm thấy chuyện này thật sự hỏng bét, nhưng may mắn Chu Diêu chỉ là anh em của anh mà thôi, chẳng phải đối tượng yêu đương gì cả.
Anh hít sâu một hơi, nhàn nhạt nói: “Không sao, tôi chỉ tới tìm bạn thôi, tìm không thấy cũng được.
Dù sao cũng kết hôn rồi, chúng ta cứ đăng ký trước đi đã.”
Vừa nói, anh vừa mở list bạn bè, mặt không biểu cảm gửi tin cho Chu Diêu: “Cậu chết ở đâu rồi vậy hả, cậu rốt cuộc đã làm gì?”
Chu Diêu vẫn như cũ không có chút động tĩnh.
Nhạc Hàm có chút xoắn xuýt, dè dặt hỏi: “Vậy… người bạn kia của anh đâu rồi?”
Kỳ Tuân liếc nhìn món đạo cụ SM dưới đất: “Cậu ta chắc chắn đã cầm món đạo cụ này, nếu nó nằm trong tay em thì chứng tỏ cậu ta đã rời khỏi hoạt động rồi.”
Sắc mặt Kỳ Tuân lúc này có chút vi diệu.
Nói cách khác, lúc này Chu Diêu đã bị người ta mang đi rồi?
Mặc dù khá đồng tình nhưng bị dẫn đi cũng không chịu báo tiếng nào, hại anh ù ù cạc cạc kết hôn, thằng nhóc này vẫn thực thiếu đánh.
Nhạc Hàm nghe vậy thì chỉ rầu rĩ oh một tiếng.
Mặc dù vị ‘chồng’ này tựa hồ không quá cuống cuồng cùng tức giận, cũng không có tranh chấp tình cảm như cậu tưởng tượng, thế nhưng cậu vốn muốn yêu đương một phen, nếu đối phương không có ý này thì chẳng phải cậu đã kết hôn vô ích rồi sao?
Hơn nữa lần này cậu dùng nick chính để kết hôn, nếu không đạt đủ điểm động tâm thì sau này không có cách nào kết hôn nữa.
Mà nếu vị ‘chồng’ này không chịu chơi cùng cậu thì có khả năng phải bỏ nick…
Nhạc Hàm càng nghĩ càng mất mác.
Cậu từ bỏ toàn bộ liêm sỉ, liều mạng tới khu hoạt động này, nhưng sao lại đụng trúng chuyện thế này chứ, đúng là quá xui xẻo mà…
Chẳng lẽ cậu trời sinh thể chất chống yêu đương?
Hiện giờ trò chơi giả tưởng được thiết kế rất tỉ mỉ, tất cả tâm tư cảm xúc của người chơi đều được biểu hiện trên nhân vật hình tượng, vì thế Kỳ Tuân dĩ nhiên nhìn thấy biểu cảm buồn bã của Nhạc Hàm.
Trước giờ Kỳ Tuân rất lười xen vào chuyện của người khác, nhưng hiện giờ không phải ‘chuyện vớ vẩn’ hoàn toàn không liên quan tới anh.
Mặc dù là bị Chu Diêu hố nhưng anh thật sự đã làm lỡ mất chuyện tốt của người chơi khác.
Hơn nữa có thể vì người trước mắt trông cực kỳ đáng yêu nên trong lòng Kỳ Tuân có chút vi diệu, anh nghĩ một chút rồi nói: “Em yên tâm, tôi sẽ không bỏ nick trốn chạy, nhất định sẽ cùng em cày điểm động tâm.”
Nhạc Hàm nghe vậy thì nhìn Kỳ Tuân một cái, nghĩ tới bản thân mình cũng không có cách nào, chỉ đành ngoan ngoãn gật đầu: “Ừm, vậy cám ơn anh.”
Kỳ Tuân chú ý tới gò má phình phình của cậu nhỏ, trong đầu thầm nghĩ, thật sự rất đáng yêu.
Hai người kết hôn, chuyện đầu tiên là ghi danh kết hôn.
Trước mặt bọn họ xuất hiện một nút thông tin gọi là ‘Ghi Danh’.
Kỳ Tuân chủ động bấm trước, cảnh sắc trước mặt hai người thay đổi, bọn họ tới một căn phòng nhỏ, trước mặt là một bà lão, người này ăn mặc cực kỳ hỉ khánh, thấy hai người liền cười nói: “Cung hỉ cung hỉ, sớm sinh quý tử! Bây giờ mời hai người viết tên mình vào đây!”
Trước mặt bà lão có một cái bàn nhỏ, trên bàn đặt một quyển sổ đăng ký, chỉ cần dùng bút lông viết tên hai người vào sổ là nghi thức kết hôn coi như hoàn tất.
Còn tên thì dĩ nhiên là ID trên mạng của hai người.
Nhạc Hàm cầm bút, làm bộ làm tịch đưa bút tới ô cần ghi, bút lông liền tự chuyển động rồng bay phượng múa viết xuống ba từ ‘Oa Oa Oa’.
Kỳ Tuân liếc nhìn một cái, lại nhìn nam sinh ở bên cạnh.
Tóc nam sinh không phải quá dài, được buộc bằng một sợi dây màu xanh đậm, có cảm giác rất non nớt.
Lúc cúi đầu viết chữ, chỏm đuôi sam rũ xuống bên tai.
… tên cũng hệt như người, thực thanh tú đáng yêu.
Nháy mắt đó, Kỳ Tuân đột nhiên có cảm giác hình như mình nhặt được tiện nghi.
Ý nghĩ này chỉ chợt lóe một cái, anh vừa híp mắt là quên mất.
Nhạc Hàm viết xong, tới phiên Kỳ Tuân.
Kỳ Tuân cầm bút, Nhạc Hàm tròn mắt nhích tới gần.
Mặc dù chuyện xảy ra không như cậu tưởng tượng nhưng nếu người này đã kết hôn với cậu thì cậu nhất định phải hiểu một chút về đối phương.
Mà Kỳ Tuân sau khi cầm bút thì thầm nghĩ, cái nick này rốt cuộc tên là gì?
Vừa nãy lúc mở nick lên, hình như chưa thiết lập gì đã onl rồi?
Mà sự thực giống như anh nghĩ, khi đầu bút chạm vào ô ghi danh liền tự chuyển động, nháy mắt viết xong cái tên… ‘Thiếu Niên Coi Trời Bằng Vung’.
Nhạc Hàm: “…”
Kỳ Tuân cũng nhìn thấy cái tên, anh quay lại giải thích với Nhạc Hàm: “Này là nick phụ thôi, đứa bạn nó nhờ giúp, tôi không muốn dùng nick chính kết hôn nên mở nick phụ.”
Nhạc Hàm cười khô khan: “Ha hả, đúng là cái tên rất phong cách…”
Nói thật, cho dù là gương mặt suất cỡ nào mà phối với cái tên như vậy cũng không suất nổi.
Kỳ Tuân chú ý tới nụ cười chợt hiện trên gương mặt Nhạc Hàm, anh cảm thấy có chút không đúng nhưng cũng không quá để ý.
Chuyện dùng nick phụ này sớm hay muộn đối phương cũng sẽ phát hiện, không bằng anh tự giải thích từ sớm.
Nhưng đối phương tựa hồ không hề tò mò chút nào về nick chính của anh… trước kia Kỳ Tuân từng chơi nick phụ, có lần nọ vô tình để lộ chuyện mình có nick chính, đối phương liền nhịn không được thử dò xét.
Kỳ Tuân vốn đã chuẩn bị tinh thần nghe Nhạc Hàm hỏi về nick chính, nhưng thấy đối phương không hỏi thì trong lòng lập tức tăng thêm độ hảo cảm.
Nhạc Hàm cười ha hả: “Tốt lắm, chúng ta tiếp tục bước tiếp theo đi.”
Sau khi kết hôn, bước tiếp theo cần hoàn thành chính là ‘Động Phòng’.
Dĩ nhiên không phải muốn người chơi làm hành động mười tám cộng gì cả, chỉ cần bố trí xong phòng cưới, ở bên trong ngây ngây ngô