Mà bên kia—
Nhạc Hàm bị Kỳ Tuân hôn một cái liền nhỏ giọng nói: “Người ta đang nhìn kìa…”
“Chính là muốn bọn họ nhìn, chứ không em muốn để người ta tặng hoa cho anh à?” Kỳ Tuân nhướng mày.
“…” Nhạc Hàm liền thành thực nhỏ giọng nói: “…không muốn!”
Vì thế Kỳ Tuân bật cười, tách ra, sau đó nhìn chằm chằm Nhạc Hàm một hồi lại muốn hôn nữa.
Nhạc Hàm mặc dù đã nói ‘không muốn’ nhưng dù sao cũng ngượng ngùng bị nhiều người như vậy chú ý nên lại rụt cổ, mà Kỳ Tuân thì vẫn cứ tiếp tục sáp tới.
Nhóm nữ sinh thấy hai người cứ tới tới lui lui như thế, cuối cùng nam sinh bị Kỳ Tuân vây chặt trong ghế sô pha hôn hai ngụm.
Nhóm nữ sinh: A a a a a a a tình huống gì đây! ! !
Tiếng bàn tán trong quán thoáng chốc nhiều hơn hẳn, nhưng fans tham gia tối nay rất có tố chất, không ai dùng điện thoại chụp hình hai người.
Mặc khác thì cũng không biết Kỳ Tuân vô tình hay cố ý vẫn luôn che chắn cho nam sinh, ánh đèn trong quán khá lờ mờ, muốn chụp cũng không thể chụp rõ được.
Nhưng mặc dù không chụp được hình thì nội tâm vẫn đang gào thét!
Kỳ Tuân là hình tượng—- được rồi, kỳ thật anh vẫn chưa setup hình tượng nào cả, chỉ là bình thường ở trên blog và hoạt động đều khá lạnh lùng, ở trong mắt fans chính là phái cấm dục, không ai nghĩ tới chuyện anh sẽ yêu đương! Nào ngờ bây giờ lại đột nhiên không kịp chuẩn bị phát thức ăn cho chó, đối tượng lại còn là một nam sinh!
Bị hôn xong, Nhạc Hàm vội vàng hút hai ngụm nước trái cây để giảm bớt nhiệt độ trên mặt.
Kỳ Tuân cười cười nhìn Nhạc Hàm, đột nhiên nhớ ra một chuyện liền nói: “À đúng rồi, hai hôm nay vừa mới ra một bộ web drama, em có xem không?”
Bộ web drama mà Kỳ Tuân nói là một bộ phim tình cảm đô thị, diễn viên chính là hai chàng trai trẻ mới ra mắt.
Không có thông tin gì trước khi bộ phim được phát sóng, nhưng bởi vì tình tiết mới mẻ, thú vị lại gây cười, nhan sắc của hai diễn viên chính lại khá cao, khi phim phát sóng lập tức bạo nổ.
Từ tiếng vang của bộ phim thì có lẽ nó là bộ web drama hot nhất năm, Nhạc Hàm đương nhiên biết tới.
Nhạc Hàm chỉ khó hiểu là vì sao Kỳ Tuân lại nói tới chuyện này, vì thế cậu cười trộm nói: “Em biết nhưng không xem, không quá hứng thú với bộ phim này.
”
Sắc mặt của Kỳ Tuân có chút vi diệu.
Anh ho khẽ một tiếng nói: “Bộ phim đó em không xem cũng không sao, nhưng mà trong phim đó…”
Thấy Kỳ Tuân cố gắng muốn dụ mình xem phim nhưng lại không thể quá bức ép, Nhạc Hàm phì cười, ngắt lời anh: “Em biết rồi!”
Kỳ Tuân nghẹn.
Nhạc Hàm mỉm cười áp tới nhỏ giọng nói: “Em biết trong bộ phim đó có lồng nhạc của anh, em nghe rồi, còn down về nữa!”
Nói tới thì chuyện này có up trên blog của ban nhạc Spark, Kỳ Tuân tưởng cậu không biết à?
Bản nhạc chủ đề phim chính là nhạc của Spark, xem thảo luận của fans trên blog thì người làm phim là bạn cũ của Kỳ Tuân, cũng là fans của Kỳ Tuân, có lẽ trước đó đã mặt dày cầu xin khá lâu mới được Kỳ Tuân dành cho một bản.
Ca khúc này không chỉ là ca khúc chủ đề mà còn là phần nhạc đệm quan trọng xuyên suốt bộ phim, bởi vì giai điệu êm tai, cảm giác lại mạnh mẽ nên bộ phim mới công chiếu hai ngày đã có không ít người quan tâm tới.
Kỳ Tuân hiểu ra khi nãy là Nhạc Hàm trêu mình, anh nhếch khóe môi, híp mắt nói: “Trêu anh đấy à?”
Nhạc Hàm cười ‘he he’, Kỳ Tuân liền kéo cậu tới, hầm hừ một câu ‘bảo bối cũng biết trêu người nha’ rồi cắn Nhạc Hàm hai cái.
Chu Dao vừa đi tới liền nhìn thấy tình cảnh này, không khỏi liếc mắt khinh bỉ.
“Chào Nhạc Hàm, tôi là Manh Bất Manh, Kỳ Tuân nói với cậu chưa?” Chu Dao ngồi xuống.
Nhạc Hàm vội vàng đẩy Kỳ Tuân ra, gật đầu nói: “Ảnh nói rồi!”
Hai ngày nay Kỳ Tuân đã thẳng thắn hết mọi chuyện với Nhạc Hàm, ví dụ như Chu Dao chính là Manh Bất Manh, Lạc Diễn là Hoàng đế Tề quốc, Lộc Giác.
Nói tới thì, hai người này…
Nhạc Hàm đảo một vòng Chu Dao ngồi trước mặt, rồi chuyển sang một người vừa ngồi xuống trước mặt bọn họ, ở sát bên Chu Dao, là Lạc Diễn.
Chu Dao thấy Lạc Diễn thì hơi liếc mắt nhìn sang, khịt mũi chửi bậy một tiếng.
Mà Lạc Diễn thì đang cầm hai ly rượu, đặt một ly tới trước mặt Ôn Văn, ôn hòa nói: “Uống một chút đi.
”
Chu Dao không để ý tới, Lạc Diễn tiến tới gần, ôn hòa dụ dỗ: “Độ cồn không cao đâu, yên tâm.
”
“Là vị em thích đó.
”
Cuối cùng Chu Dao im lìm không nói tiếng nào cầm ly rượu kia lên uống, biểu cảm của Lạc Diễn cũng thả lỏng hẳn.
Nhạc Hàm liều mạng hút nước trái cây nhìn chằm chằm hai người, còn dùng cùi chỏ huých huých Kỳ Tuân.
Vừa vặn lúc này Kiều Duệ cũng từ phòng nghỉ phía sau thu dọn đồ đạc xong đi tới ngồi xuống.
Lần này thành viên của ban nhạc có mặt đầy đủ, Nhạc Hàm cảm thấy hình như ánh mắt của mọi người trong quán đều tập trung tới nơi này, cố tình chỉ có mỗi mình cậu là co quắp mà thôi.
Nói tới thì bốn người này là ban nhạc thường ra ngoài biểu diễn nên đã quen với ánh mắt người khác rồi, bị nhiều ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm như thế mà vẫn không để tâm.
Kỳ Tuân cảm nhận được Nhạc Hàm chọt mình, biết đối phương muốn hỏi gì liền thuận miệng hỏi hai người đối diện: “Hai người huề rồi à?”
Kiều Duệ vừa mới cầm cốc bia lên nốc một ngụm, nghe vậy thì vội vàng nuốt xuống, sửng sốt nhìn sang Chu Dao và Lạc Diễn: “Là sao, hai người cãi nhau à?”
Tiếp đó lại thấy Lạc Diễn vẻ mặt ôn nhu đưa tay tới nắm tay Chu Dao.
Tuy Chu Dao vẫn không lộ ra sắc mặt dễ coi nhưng nhìn kiểu gì cũng là nửa chống cự nửa nghênh đón, sau đó còn mềm nhũn ‘hừ’ một tiếng, cũng không tránh né.
Lạc Diễn mỉm cười cực kỳ ôn nhu chăm chú nhìn Chu Dao, miệng thì trả lời vấn đề của Kỳ Tuân: “Ừm, đã ở cùng một chỗ.
”
Kỳ Tuân gật đầu, biểu cảm tình tĩnh kiểu ‘sớm đã biết là sẽ như thế’.
Nhạc Hàm cũng cảm thấy thực hiển nhiên, dù sao thì tình cảm của hai người này ở trong game cũng rất tốt, vì thế vỗ vỗ tay nói: “Chúc mừng chúc mừng!”
Chỉ có mình Kiều Duệ: “Khụ khụ khụ khụ….
cốp!”
Cốc bia tươi bị rớt xuống đất, Kiều Duệ khiếp sợ bật dậy hỏi: “Cái gì? Cái gì mà ở chung một chỗ? ! Xảy ra chuyện gì vậy?”
Sao cậu lại có cảm giác không tốt thế này? !
Ngay sau đó, Kiều Duệ nhìn thấy bốn người hai trái hai phải nắm tay nhau ngẩng đầu nhìn mình, biểu cảm ‘mọi người đều ở chung một chỗ, cực kỳ hài hòa hoàn mỹ hạnh phúc’.
Kiều Duệ: “? ? ?”
Nhạc Hàm lảo đảo, vẻ mặt trở nên tái mét: “Mấy, mấy người…”
Kỳ Tuân cười âm hiểm: “Đừng kích động, chú ý sức khỏe.
”
Nhạc Hàm kinh ngạc nói: “Ông không biết hả? Hai bọn họ ở trong game đã ở cùng nhau rồi, giống như tui với Kỳ Tuân vậy á!”
Lạc Diễn gật đầu: “Không phải cố ý giấu cậu.
”
Chu Dao: “Oh, nói vậy thì…”
Mọi người liếc nhìn nhau, chân thành hoặc âm hiểm nhìn về phía Kiều Duệ, bốn gương mặt lỗ rõ: nói vậy thì, hình như còn mỗi mình Kiều Duệ cậu còn FA nha?
Kiều Duệ: “! ! !”
Chiến Ca sắp xỉu vì tức tới nơi rồi.
Chờ đã, có ý gì chứ, Kỳ Tuân và Nhạc Hàm ở cùng nhau cũng thôi đi, Chu Dao và Lạc Diễn cũng ở cùng một chỗ? !
Tình huống gì đây? Chuyện này sao huyền ảo quá vậy? !
Ông Trời có phải đã quá ác ý với cậu rồi không? ! ! !
Hơn nữa, ban nhạc của bọn họ làm sao vậy? ! ! !
Một ban nhạc đang yên đang lành biến thành ban nhạc gay, ngay cả cậu cũng muốn hoài nghi hướng tính dục của mình luôn rồi! !
Chết tiệt, rượu này uống không trôi nữa rồi!
Kiều Duệ vuốt mặt, ghế còn chưa ngồi nóng đã xanh mặt nói: “Tôi, tôi đi vệ sinh một chút…”
Kiều Duệ cảm thấy mình cần phải an tĩnh một chút.
Thấy Kiều Duệ rời đi, Nhạc Hàm lo lắng hỏi: “Cậu ấy không sao chứ?”
Sao có cảm giác sắc mặt Kiều Duệ khó coi vậy chứ?
Kỳ Tuân cười tủm tỉm nói: “Yên tâm, Kiều Duệ rất kiên cường.
”
Nhạc Hàm: “…” Nghe thế nào cũng thực là lạ.
Có điều nói rõ như vậy thì bầu không khí cũng sôi nổi hẳn.
Chu Dao kỳ thực vẫn có chút ngượng khi để Kỳ Tuân biết mình bị Lạc Diễn dỗ nhanh như vậy— tên đàn ông chết tiệt này thật sự quá biết cách dụ dỗ người, chỉ mới hai ba ngày đã làm cậu chịu thỏa hiệp rồi— nhưng bây giờ mọi người đều đã biết, Chu Dao cũng không chấp nữa, cùng Nhạc Hàm trò chuyện.
Hai người nói nói một hồi, càng nói càng hăng say.
Chu Dao nói: “Aiz, cậu không biết đâu, trước đây tôi sờ cái trống của anh ta một chút thôi mà đã hung ác quát tôi, bảo tôi đừng có tùy tiện chạm vào đồ của anh ta, thật sự là siêu cấp hung ác luôn!”
Nhạc Hàm cũng tức giận: “Trước đây Kỳ Tuân ở trong game lẫn ngoài đời đều hung ác với em á! Ngày đó trái tim em cũng nguội lạnh luôn, cảm giác mình bị cả thế giới nhắm tới!”
Chu Dao: “Đáng giận thật mà, tôi còn định phải trị anh ta một trận ra trò!”
Nhạc Hàm: “Đúng rồi, vốn em cũng không định tha thứ cho ảnh nhanh vậy đâu!”
Kỳ Tuân và Lạc Diễn cả hai đường tình duyên và sự nghiệp đều ổn định, đang nhàn nhã trò chuyện, dáng vẻ ‘một đời may mắn’, kết quả nghe hai người ở bên cạnh trò chuyện thì nụ cười dần dần thu lại, thu lại, âm thanh cũng ngày càng nhỏ, càng yếu, sống lưng chậm rãi cứng còng, cuối cùng hai người đạt tới trạng thái không phát ra tiếng động, an tĩnh như gà.
Trò chuyện tới lúc này, Nhạc Hàm sâu xa nhìn sang hai người đàn ông ở bên cạnh: “Hai chúng ta thật sự quá dễ dụ!”
Chu Dao cũng sâu xa nhìn sang: “Đúng vậy, thật sự quá dễ dụ!”
Kỳ Tuân và Lạc Diễn: “…”
Mồ hôi lạnh của hai người ‘ào ào’ chảy xuống.
Không để hai người này ở chung rồi tạo thành sự cố mang tính tai họa gì đó, Kỳ Tuân và Lạc Diễn cực kỳ hiểu ý dẫn vợ mình rời đi, có dáng vẻ chạy nạn.
Dọc theo đường đi, chống đỡ ánh mắt vi diệu tới từ bên cạnh, Kỳ Tuân thật sự là áp lực như núi.
Anh lấy lòng nói: “Bữa khuya em muốn ăn gì? Đồ nướng? Tôm hùm? Cá nướng?”
Nhạc Hàm nhìn anh chằm chằm…
Kỳ Tuân: “Bảo bối ơi, bây giờ mỗi ngày anh đều dọn nhà sạch bong, chỉ chờ em tới qua đêm thôi, anh còn mua cả chăn mới!”
Nhạc Hàm nhìn anh chằm chằm…
Kỳ Tuân: “Nói tới thì hay là em dọn tới ở chung với anh đi, cũng tiện để anh chăm sóc em, nuôi em trắng trẻo mũm mĩm luôn?”
Nhạc Hàm vẫn tiếp tục nhìn anh chằm chằm…
Kỳ Tuân liền hiền lành nói: “Bảo bối à, anh sai rồi, em đánh anh đi.
”
Nhạc Hàm: “Phụt!”
Kỳ Tuân: “…”
Nhạc Hàm mới không lôi những chuyện trước kia ra làm khó Kỳ Tuân, có muốn giận thì cậu cũng không giận được, vì thế buồn cười nói: “Sau này không cho phép tùy tiện hung ác em nữa đấy!”
Kỳ Tuân thở phào nhẹ nhõm, nịnh nọt nói: “Không không không, sau này không bao giờ hung ác nữa, không tùy tiện cũng không hung ác.
”
Ai dám hung dữ với Nhạc Hàm, anh nổi khùng với kẻ đó.
Hai người cực kỳ hài hòa trở về căn hộ của Kỳ Tuân, đương nhiên đêm nay Kỳ Tuân không làm gì, dù sao thì ngày mai Nhạc Hàm vẫn còn phải tới lớp, vì thế hai người rửa mặt xong liền lên giường nghỉ ngơi sớm.
Nhưng lúc bọn họ đang chìm vào giấc ngủ thì trên mạng nổi lên một trận sóng gió.
Mới đầu, tầm khoảng gần mười giờ, một nick weibo không có quá nhiều người follow đã @ người bạn thân thiết của mình, giọng điệu khá bấn loạn: “Sao không chịu rep wechat của tui a a a a a người yêu của anh Kỳ là con trai đó! ! ! !”
Trong vòng bạn bè lớn không lớn, nhỏ không nhỏ của cô nàng, người có chung sở thích đều lộ ra phản ứng kinh ngạc.
“? ? ?”
“Tình huống gì đây?”
“Thật giả vậy trời? !”
“Sao biết được vậy? ? ?”
“Anh Kỳ comeout à? ! ! Lúc nào vậy, sao tôi không biết? !”
Nick weibo này dẫn tới sự chú ý của một ít người nhưng vẫn chưa nhấc lên gợn sóng lớn.
Tầm nửa tiếng sau, một nick weibo khác xuất hiện, người này có mạng quan hệ rộng hơn, lượng follow cũng hơn mười ngàn.
Cô ta trích dẫn lại status của nick weibo ban đầu, viết là: “Mới vừa về tới nhà tắm rửa xong đây, nói ra thì… khi nãy ở quán bar nhìn thấy đúng là nam sinh, khi