Khi Lạc Thanh Từ rơi xuống U Đàm, giữa hoảng hốt nàng lại nhớ tới cảnh tượng một năm trước, tình huống này phảng phất được tái hiện.
Nàng nhìn thấy Mặc Diễm đuổi theo Nguyễn Ly lao xuống tới, nàng lập tức ôm lấy nàng ấy xoay người, chính mình tiếp nhận sát chiêu cuối cùng của Mặc Diễm, lúc này đây nếu các nàng không thể tránh thoát, hết thảy đều sẽ bị hủy hoại.
Vô số đoàn linh lực bọc hắc khí hung bạo đâm xuống, đánh trúng người Lạc Thanh Từ, mang theo một hồ huyết hồng trôi nổi.
"Lạc Thanh Từ, đừng sợ." Hệ thống tiếng nói vô cùng chắc chắn, trong nháy mắt cho Lạc Thanh Từ một liều thuốc an thần.
Nàng biết rằng hệ thống sẽ lưu lại cho nàng đường sống, chẳng sợ ngày hôm nay giết không được Thiên Cơ Tử, những gì nàng nói cũng có thể gieo xuống Tiên môn một hạt giống hy vọng.
Tuy không phải thời cơ thích hợp để vạch trần chân tướng, nhưng nàng không còn lựa chọn nào khác.
Nếu đợi Thiên Cơ Tử xuất quan phát hiện một ít động tĩnh, lần nữa nắm lại quyền chưởng quản Thiên Diễn Tông, nàng càng không có cơ hội nói ra những chuyện kia.
Cho dù nói được, sợ rằng cũng không ai tin.
Hôm nay nàng đem quá vãng hết thảy vạch trần, thành công đập tan những bí mật động trời, lại ở trước mặt Tiên môn đem Thiên Cơ Tử đánh đến tàn phế, lật đổ hoàn toàn uy vọng, danh dự, thậm chí là thực lực địa vị không thể vượt qua của hắn, vô luận đám người kia có tin hay không, bọn họ cũng sẽ bị ám ảnh cả đời.
Nàng ngàn tính vạn tính, lại bỏ sót Nguyễn Ly người đang bị Tà Niệm chi phối.
Hồng Ảnh thế nhưng mạo hiểm lớn như vậy lẻn vào Thiên Diễn Tông, thậm chí bại lộ thân phận để cứu nàng khi nàng đang chiến đấu với Thiên Cơ Tử.
Bây giờ Long tộc tiến công, Tiên môn sẽ một lần thấm thía tình cảnh tuyệt vọng của họ, sức cùng lực kiệt, bọn họ liền sẽ nhớ tới những gì nàng đã nói, tìm kiếm đường sống bằng cách giảng hòa cùng Long tộc.
Chỉ hy vọng Tô Ngọc các nàng có thể giống như trong nguyên tác, hóa hiểm vi di, ngày sau có thể đạt đến vị trí lãnh đạo Tiên môn như đã định.
Ý thức của nàng dần dần tan rã, nhưng khi nàng mở mắt ra nhìn Nguyễn Ly, trong đầu lại thực rõ ràng.
Xôn xao, nước U Đàm lạnh lẽo bao quanh người nàng, dòng nước lạnh băng tận xương không ngừng xâm nhập mũi miệng, cảm giác hít thở không thông che trời lấp đất mà đến.
Giờ phút này Lạc Thanh Từ không khác gì phàm nhân, trong đan điền không có một tia linh lực, nàng rất nhanh liền bị đông lạnh đến không còn tri giác.
Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, nàng còn đang suy nghĩ, tình tiết A Ly rơi xuống U Đàm tránh né Thiên Diễn Tông đuổi giết, chung quy vẫn diễn ra, nhưng lần này không phải do nàng đẩy.
Thiên Đạo của thế giới này thật sự chấp niệm thành ma, nàng đã làm cho cốt truyện tan vỡ, hắn vẫn ngoan cố duy trì tình tiết quan trọng.
Dĩ vãng nàng luôn buồn rầu bởi vì chính mình vòng tới vòng lui vẫn không thoát được cốt truyện,nhưng hiện nay nàng lại vô cùng may mắn, bởi vì dựa theo nguyên tác, A Ly rơi xuống U Đàm dĩ nhiên hữu kinh vô hiểm.
Nàng nhắm mắt lại thần thức buông lỏng, chìm vào hôn mê sâu.
Dòng nước lạnh băng khiến đầu óc Nguyễn Ly vốn đã hoàn toàn mất kiểm soát lần nữa khôi phục thanh minh, nàng mở to mắt nhìn một màn vừa mới diễn ra, Lạc Thanh Từ đẩy nàng xuống dưới, bản thân nàng ấy lại gánh chịu toàn bộ công kích của Mặc Diễm, máu tươi nhiễm hồng một mảnh u hồ làm cho nàng cực kỳ hoảng loạn.
Nàng chịu đựng đau đớn trên lưng, bốn trảo bơi tới, bắt lấy y phục Lạc Thanh Từ.
Ký ức trong nháy mắt quay về một năm trước, khi đó Lạc Thanh Từ cũng xụi lơ mà chìm xuống nước, thân thể không còn linh lực, lồng ngực không cách nào nín thở, bọt khí tràn ra bên ngoài.
Mà giờ khắc này tình huống Lạc Thanh Từ càng không xong, khi nàng bắt lấy y phục nàng ấy, nàng ấy đã không còn động tĩnh.
Loại nhận tri này làm Nguyễn Ly đồng tử co chặt, nàng hóa hình người gắt gao ôm lấy Lạc Thanh Từ, đỡ cái ót đối phương, nàng nghiêng đầu xuống lập tức đem linh lực căn nguyên cùng khí tức độ cho Lạc Thanh Từ.
Sau khi hóa nhân hình, một đạo ma văn hiện ra giữa lông mày Nguyễn Ly, ấn ký hình đóa diên vĩ đỏ rực như có như không chập chờn, biểu trưng cho việc nàng đã đọa vào ma đạo.
Trong làn nước tối tăm lạnh băng của U Đàm, mạt ấn ký kia hồng đến yêu diễm, giống như một ngọn lửa.
Nguyễn Ly kề sát môi Lạc Thanh Từ, nàng nhắm mắt lại, đầu lưỡi đẩy ra Lạc Thanh Từ môi răng, hơi thở của nàng dung nhập vào cơ thể nàng ấy.
Nghịch lân nhận thấy được khí tức chủ nhân, chậm rãi tản ra ánh sáng nhu hòa, bao lấy Lạc Thanh Từ cùng Nguyễn Ly.
Như vậy kề sát, Nguyễn Ly nhịn không được đưa lưỡi vào sâu bên trong khoang miệng đối phương, mơn trớn và mút nhẹ, lông mi của nàng run rẩy mở ra, nhìn thấy Lạc Thanh Từ vẫn nhắm chặt hai mắt, trong con người đỏ hoe của nàng tràn ra một mạt ôn nhu lưu luyến.
Nhưng thực mau nàng đột nhiên chấn động, nhanh chóng triệt khai, thần sắc hoảng loạn lại phẫn nộ, "Không biết xấu hổ!"
Tuy là nói như vậy, nhưng nàng vẫn ôm chặt Lạc Thanh Từ, trên môi quấn quít không rời, mang theo nàng ấy dưới đáy U Đàm tận lực tìm kiếm tia sinh cơ.
Mặc Diễm vẫn còn canh giữ bên trên, không tìm được các nàng hắn nhất định không bỏ qua, mà linh lực trong người nàng đã sắp cạn kiệt, cho dù hấp thu hắc khí trên người Thiên Cơ Tử cũng không có biện pháp chống lại Mặc Diễm, nàng chỉ có thể tạm lánh mũi nhọn.
Nhưng đây không phải kế sách lâu dài, nàng mơ hồ cảm giác được dòng nước bên dưới thập phần chảy xiết, hoàn toàn khác với mặt nước gió êm sóng lặng.
Dòng chảy khác thường như vậy thuyết minh phía dưới có lối ra, Nguyễn Ly nhìn Lạc Thanh Từ, cắn chặt răng lặn xuống, theo dòng nước lưu chuyển tìm hướng đi..
Cái lạnh giá của U Đàm không phải người bình thường có thể chịu đựng, cho dù là băng linh căn như Lạc Thanh Từ cũng không nhất định chịu nổi.
Nguyễn Ly là hỏa linh căn, nàng càng chống chọi không được, một đường đi nàng luôn nghĩ tới Lạc Thanh Từ sao có thể luyện công ở đây trong nhiều năm như vậy.
Thời gian một khắc trôi qua, Nguyễn Ly cảm giác chính mình đã đến giới hạn cuối, nếu tiếp tục thế này, Lạc Thanh Từ khẳng định sẽ chết.
Nàng càng thêm nóng nảy, lấy linh lực che chở Lạc Thanh Từ nhanh hơn tốc độ không ngừng tìm kiếm, hồ sâu này dường như không thấy đáy lại không có giới hạn, căn bản tìm không ra lối thoát.
Ngay khi nàng muốn xông lên chuẩn bị cùng Mặc Diễm quyết một trận tử chiến, một đạo linh quang u lam đột nhiên xuất hiện ở cách đó không xa.
Nó xuất hiện đến có chút quỷ dị, nhưng tại thời điểm này toát ra khác thường, làm Nguyễn Ly có chút để ý.
Nguyễn Ly do dự một lát, quyết định bơi về phía linh quang kia, nhưng còn chưa chạm tới mạt ánh sáng đó, Nguyễn Ly liền cảm giác dưới chân truyền đến một lực hấp dẫn cực lớn, dòng nước xung quanh thốt nhiên biến thành lốc xoáy, nàng căn bản không kịp chống cự, liền bị hút đi vào.
Nàng gắt gao ôm Lạc Thanh Từ, đầu óc choáng váng rơi vào trong lốc xoáy.
Ngay khi các nàng biến mất, những con rồng liên tiếp chui vào trong nước tìm kiếm Nguyễn Ly xuất hiện ở gần đó, phàm là chậm một chút các nàng liền bị bắt gặp.
Nguyễn Ly hoàn toàn khống chế không được thân thể của mình, nàng cảm giác chính mình bị hút vào một thủy đạo cực sâu, xung quanh nhìn không thấy gì, sức mạnh khổng lồ thẳng muốn đem nàng xé nát, cuối cùng nàng đầu óc choáng váng cũng mất đi ý thức.
Chờ đến Nguyễn Ly tỉnh lại, nàng phát hiện trên đỉnh đầu mình là vách nham thạch lởm chởm, lộ ra một cảm giác quen thuộc, nhưng nàng không kịp suy nghĩ nhiều, vừa ngồi dậy liền chạy nhanh đi tìm Lạc Thanh Từ.
May mắn Lạc Thanh Từ liền ở cách đó không xa, nửa thân mình ghé vào trong nước, nửa người nằm trên bờ.
Trong lòng Nguyễn Ly trào ra một loại khủng hoảng khó có thể miêu tả, nàng té lộn nhào chạy đi qua đem Lạc Thanh Từ ôm lên.
"Lạc Thanh Từ......!Sư tôn, nàng tỉnh tỉnh." Nguyễn Ly đầu đau muốn nứt ra, thần thức của nàng từng chút bị ma khí thôn phệ, làm nàng hận không thể phóng thích tất cả sát niệm.
Sau khi nhập ma, mỗi một giây đối với nàng chính là tra tấn vô hạn, lý trí của nàng không ngừng bị tàn phá, chủng tộc khác đọa ma thần trí cùng nhân cách đều sẽ biến đổi, nếu ý chí không đủ cường đại, vô pháp duy trì củng cố thần hồn, ngươi sẽ càng ngày càng táo bạo, hỉ nộ vô thường không nói, cũng sẽ càng ngày càng trở nên phệ huyết tàn nhẫn.
Hồng Ảnh vẫn luôn nắm quyền kiểm soát thân thể Nguyễn Ly, bản thân Hồng Ảnh chính là một tồn tại tựa ma phi ma, hơn nữa nuốt vào Mắt Quỷ, tâm ma cùng hắc khí, các loại ác niệm chất chồng lên, Nguyễn Ly dĩ nhiên kề bên hỏng mất.
Nếu không phải Nguyễn Ly đối Lạc Thanh Từ cảm tình quá sâu, vẫn luôn ảnh hưởng đến Tà Niệm, hơn nữa lúc ở Thiên Diễn Tông, Hồng Ảnh tận mắt nhìn thấy Lạc Thanh Từ tao ngộ, hết thảy chấp niệm ở đời trước đều lung lay sắp đổ.
Bằng không ở lúc Hồng Ảnh hấp thu Thiên Cơ Tử ma khí, nàng liền sẽ phát cuồng mà đại khai sát giới.
Nguyễn Ly vốn là yêu Lạc Thanh Từ như mạng, nhìn thấy quá khứ của Lạc Thanh Từ, nàng càng là đau lòng đến tột đỉnh, trong lúc nhất thời nàng bản thể thần hồn đại chấn, khi Hồng Ảnh có chút dao động, nàng lập tức đoạt lại một chút quyền khống chế.
Lúc này đối mặt Lạc Thanh Từ, nàng mới có thể ổn định một tia thanh minh cùng ôn nhu.
Thấy Lạc Thanh Từ không có phản ứng, Nguyễn Ly kêu lên một tiếng, mạnh mẽ áp chế cảm giác xé rách trong đầu, cúi người bế lên Lạc Thanh Từ, chuẩn bị tìm một nơi bằng phẳng để chữa thương cho nàng ấy.
Mới đi được hai bước, Nguyễn Ly có chút lay động bước chân tức khắc cứng đờ, nàng