Edit: Thu Hương
"Lăng Hiểu, con lại đây nói, con muốn làm đệ tử của ai?"
Tử Ngọc ngồi ở một bên, nhìn chằm chằm Lăng Hiểu, lúc này mới tiếp tục mở miệng nói: "Chưởng môn ta vẫn luôn hiền lành, quyền lựa chọn đương nhiên để con rồi.
"
"Đúng vậy, nha đầu, tự mình chọn đi.
"
Đại trưởng lão vừa nói, một bên lại sắp xếp lại chỗ linh dược mình mới thắng được: "Ôi, ta cái tao lão đầu này, trí nhớ luôn kém như vậy, đồ trong nhà còn quá nhiều, nhiều đến không chỗ để, nếu có người có thể giúp ta dùng hết cái chỗ này thật là tốt, bớt chiếm diện tích.
"
Lăng Hiểu:!
Lăng Tiêu:!
Tử Ngọc:!!!
Rốt cuộc là ai không biết xấu hổ?
Ngươi cái lão đầu này, thật xấu xa!
"Đại trưởng lão! "
Lăng Hiểu chớp chớp mắt, cười cười lên tiếng.
"Ừ?"
Tử Ngọc khẽ nhíu mày, Đại trưởng lão bộ dạng điềm tĩnh, dáng vẻ như đã dự tính từ trước.
"Đại trưởng lão, Chưởng môn!"
Lăng Hiểu lại tiếp tục mở miệng: "Con là một người rất lười biếng, hơn nữa sức khỏe không tốt, còn! không có bất cứ thiên phú tu luyện nào, cho nên tâm ý hai vị con chỉ có thể thành tâm nhận lấy, chỉ mong hai vị có thể chấp thuận con có thể tiếp tục ở bên ca ca, ở lại Tử Trúc Lâm, Lăng Hiểu con đã rất hài lòng rồi!"
Thân thể không tốt?
Không có bất cứ thiên phú tu luyện nào?
Một tên nhất phẩm vũ tông như ngươi lại dám không biết xấu hổ mà nói ra những lời đó sao?
Lăng Hiểu: Ta chính là không biết xấu hổ, cực kì không biết xấu hổ!
! !
Thấy bộ dạng kiên quyết như vậy của Lăng Hiểu, hai người nhưng thật ra cũng không làm khó nàng.
"Chưởng môn, còn muốn chơi cờ tiếp không?" Đại trưởng lão cảm thấy có chút tiếc.
Nhưng mà, hắn quay đầu nhìn qua Tử Ngọc, cười híp mắt mà hỏi.
Hôm nay không thắng hết đồ của Tử Ngọc, hắn cảm thấy không vui!
"Chơi, tại sao lại không chơi tiếp chứ? Nhưng mà! "
Tử Ngọc khẽ nhíu mày: "Bản chưởng môn ngồi có chút mệt, đồ nhi, ngươi tới, giúp sư phụ chơi!"
"Đồ nhi?"
Lăng Tiêu hơi sửng sốt, vẫn là tiến lên vài bước, đứng sau lưng Tử Ngọc.
"Không được! Ngài chơi xấu!"
Đại trưởng lão lập tức nóng nảy.
Hắn trước kia đã từng rất nhiều lần đánh cờ với Lăng Tiêu, đương nhiên biết Lăng Tiêu là một cao thủ đánh cờ, không nói khoa trương, toàn bộ Tử Trúc Lâm này, không có ai ở phương diện đánh cờ có thể đánh thắng