Edit: Thu Hương
Nhìn bóng lưng quay đi của Lăng Hiểu, ánh mắt Chu Nhụy dao động, thấp giọng nói: "Lăng Duyệt vừa mới lên đại học, tuổi còn nhỏ, không biết chăm sóc người khác, ông xem Lăng Hiểu không như vậy, từ nhỏ đã cố gắng tự lậ, hơn nữa còn bằng buổi cháu trai của Hoắc lão, hơn nữa, bề ngoài hai đứa nhỏ cũng khá giống nhau, Hoắc lão chưa chắc đã không thích con bé, đúng không?"
Lăng Hiểu mặc dù không nói được, nhưng mà bề ngoài thật sự rất đẹp.
"Cái này! "
Lăng Vân Sinh có chút rối bời.
Bởi vì Hoắc lão đã chỉ mặt gọi tên muốn Lăng Duyệt làm cháu dâu, nếu như đổi thành Lăng Hiểu, nhỡ may Hoắc lão không hài lòng, trở mặt thì làm sao?
"Tôi mặc kệ, tôi mặc kệ, chuyện này tóm lại là do ông gây ra, chính ông đi giải quyết, nếu ông dám hi sinh hạnh phúc con gái tôi, tôi liền ôm đứa nhỏ đi nhảy sông!"
Lăng Vân Sinh vẫn đang lưỡng lự, Chu Nhụy sao có thể để ông do dự, bà nhả những lời cay độc, sau đó xoay người lên lầu.
Một đêm, Lăng Vân Sinh gần như thức trắng.
Buổi sáng ngày hôm sau, Lăng Vân Sinh xoa xoa cái trán đang đau nhức, từng bước đi xuống phòng ăn.
"Ba, tối qua ba không ngủ được sao?"
Lăng Duyệt nhìn mắt Lăng Vân Sinh hằn vệt đỏ, sắc mặt tiều tụy, không nhin được hỏi.
Hôm qua cô ngủ rất sớm, không biết chuyện gì cả.
"Hừ.
"
Lăng Vân Sinh chưa trả lời, Chu Nhụy đã hừ lạnh một tiếng.
"Mẹ, ba mẹ cãi nhau?" Lăng Duyệt quay lại nhìn mẹ, căng thẳng hỏi.
"Không cãi nhau, chỉ là! "
Lăng Vân Sinh ngước mắt, ngồi xuống đối diện Lăng Duyệt và Lăng Hiểu.
Hả?
Lăng Duyệt cảm thấy hình như sắp có chuyện.
Mà Lăng Hiểu!
Thật có lỗi.
ngôn tình hay
Là một người câm, cô hiện tại vẫn sẽ an an tĩnh tĩnh ngồi ăn sáng.
Không sai, đây là đặc quyền thuộc về người câm, cô cũng chẳng thể nói chuyện, chỉ có thể ăn ăn thôi!
"Thật ra ba có chuyện nói với mọi người, liên quan đến hai chị em con.
"
Lăng Vân Sinh sau khi ngồi xuống, nâng mắt nhìn hai cô con gái, lại nhìn vẻ mặt không vui của Chu Nhụy.
Năm đó ông nhìn trúng sự thùy mị dịu dàng của Chu Nhụy, như chim nhỏ nép vào lồng ngực, mới cưới bà vào cửa, ai biết những năm nay người đàn bà này càng ngày càng cố chấp.
Trong lòng, Lăng Vân Sinh cảm thấy có chút phiền, cũng có chút không thích.
"Liên quan tới bọn con?"
Lăng Duyệt ngồi một bên, hiếu kì hỏi: "Chuyện gì ạ?"
"Cháu trai Hoắc lão, mấy ngày trước trong yến hội, hai con đều đã gặp qua?" Lăng Vân Sinh tiếp tục thấp giọng nói: "Tuổi của cậu ta cũng không