Edit: cầm thú
"Mẹ thấy Lăng Hiểu dường như không thích vị Hoắc công tử kia.
"
Ở trong xe, Chu Nhụy quay đầu nhìn Lăng Duyệt bên cạnh, nhỏ giọng nói.
"Con cũng không biết là xảy ra chuyện gì.
"
Vẻ mặt Lăng Duyệt cũng rất mơ hồ.
Toàn bộ đều không giống với kiếp trước của mình.
Chẳng lẽ đây chính là hiệu ứng bươm bướm trong truyền thuyết ư?
Hoặc là do mình trọng sinh ở thời không song song?
"Chúng ta có nên đi chào hỏi Hoắc công tử không?" Lúc này Chu Nhụy có chút do dự, bà phát hiện mấy ngày nay Lăng Vân Sinh bắt đầu không hài lòng với bà rồi.
Dù sao chuyện liên hôn với Hoắc gia, đối với Lăng Vân Sinh là rất quan trọng.
Chu Nhụy muốn làm chút gì đó cứu vãn một chút hảo cảm của chồng, nhưng mà, chưa đợi bà xuống xe, xe hơi của Hoắc gia đã rời đi rồi.
! !
"Điều tra Tề Vân Phàm kia một chút xem có chuyện gì.
"
Hoắc Hoài An ngồi trên xe gọi điện thoại, sau đó giơ tay xoa mi tâm giống như rất phiền não.
Hắn cảm thấy được! sự tình có hơi kì quái.
Nhưng lại không thể nói là kì quái ở chỗ nào.
"Hệ thống, mục tiêu thế giới Lăng Hiểu! có phải xảy ra vấn đề gì không?"
Xét thấy hảo cảm của Lăng Hiểu một mực không tăng, mà hành động của cô so với nguyên tác Hoắc Hoài An nắm giữ giống như trời với vực, Hoắc Hoài An không nhịn được gọi hệ thống hỏi một câu.
Hiện tại hắn cực kì nghi ngờ, nữ chủ nguyên tác bị đóng gói gởi đi đâu rồi!
Nói không chừng bây giờ là bị một linh hồn xuyên không chiếm lấy?
Hệ thống: Túc chủ đại nhân có muốn dùng 100 tích phân để điều tra thân phận nhân vật mục tiêu không?
Hoắc Hoài An:!
Thiếu chút nữa đã quên, hệ thống này của hắn cực kì tham tiền.
Ngươi cùng nó nói cảm tình, nó chỉ một lòng muốn lấy tích phân của ngươi.
Chấp nhận.
Hoắc Hoài An lựa chọn khắc kim để điều tra chân tướng.
Âm nhạc vui sướng của hệ thống vang lên, sau đó, Hoắc Hoài An nghe được giọng nói của hệ thống: "Điều tra hoàn tất! Mục tiêu nhân vật Lăng Hiểu, người của thế giới, trời sinh trời dưỡng, không xuyên việt, không trọng sinh, không phải nhiệm vụ giả!"
Thật là!
Người của thế giới này chứ?
! !
Biệt thự Lăng gia.
Lúc này Lăng Hiểu đã về tới phòng ngủ của mình, hơn nữa thành tích hôm nay đi dạo phố cũng được treo ngay ngắn trong tủ quần áo.
Nói thật, ánh mắt Lăng Duyệt không tệ, chọn quần áo rất chuẩn.
Lăng Hiếu tiếc bản thân không có cơ hội mặc.
Dù sao cô cũng là một con cá trạch, chết trong nhà.
Nói