Edit: cầm thú
Sự xa hoa giàu có khiến người ta vui đến quên cả trời đất.
Mà những ngày tháng ám ấp nhạt nhẽo, cũng khiến tâm thần người ta sung sướng không thôi.
Tuy là làm vệ sĩ riêng cho Tề Vân Phàm có chút khổ, nhưng may mắn người này cũng không thường xuyên bị người ta bắt tại trận, đa số thời điểm, Lăng Hiểu đi theo bên cạnh hắn đều được bao ăn uống, một tháng tiền lương cũng nhiều.
Sau đó tháng nào Lăng Hiểu cũng sẽ đưa tiền về nhà, việc này khiến Chu Nhụy rất vui vẻ càng ngày càng cười nhiều.
Mà nụ cười cũng là thật tình thật ý rồi.
"Lăng Hiểu, tan làm rồi à, tới tới tới, mau lại đây xem, tập cuối rồi!"
Lăng Hiểu vừa tan làm về liền bị Chu Nhụy gọi tới coi phim.
Muốn nói hai người có chỗ nào giống nhau, vậy thì tất nhiên là đều thích loại phim chính kịch chủ đề gia đình.
"Lão Lăng, ông đi mua túi hạt dưa đi, tôi với Lăng Hiểu phải coi tập cuối không rảnh.
"
Chu Nhụy ngồi trên ghế sofa, một bên lấy ra một tờ tiền: "Tiền lẻ phải trả lại hết cho tôi, đừng có mà giấu làm của riêng!"
Lăng Vân Sinh:!
Ta đường đường là tổng giám đốc Lăng thị!
Thôi, hảo hán không đề cập tới chuyện anh hùng năm đó.
Lăng Vân Sinh cầm tiền, thở dài xoay người đi mua đồ.
Lăng Hiểu nhìn bóng lưng Lăng Vân Sinh, lại nhìn sang Chu Nhụy đang tập trung coi tivi.
Không biết vì sao, cô cảm thấy cuộc sống bây giờ thoải mái vui vẻ hơn năm đó rất nhiều, cũng có không khí gia đình hơn.
Lăng Hiểu vốn dĩ cảm thấy thế giới này không có tình cảm chân thành, được ngày nào hay ngày đó, hoàn toàn không chân thực.
Thế nhưng bây giờ!
Cô hoàn toàn hòa nhập vào gia đình này.
Xem ra quyết định năm đó, cực kì chính xác.
! !
Bốn năm đại học, chậm rãi kết thúc.
Chỉ chớp mắt, Lăng Duyệt đã tốt nghiệp đại học, vốn dĩ thành tích ưu tú, chỉ số thông minh lại cao, vừa tốt nghiệp liền được một công ty lớn nhìn trúng, trở thành một kiêu nữ tài chính được bao người ngưỡng mộ.
Tốt nghiệp được hai năm, với thành tích Lăng Duyệt ở công ty được thăng chức làm quản lý khu vực, mọi việc thuận buồm xuôi gió, tiền đồ rực rỡ.
Bốn người Lăng gia, đổi sang một căn nhà lớn hơn, mặc dù không giàu có như xưa, nhưng